Lúc mà cô đến đây không có đem thứ gì cả và khi đi cũng sẽ như vậy,tình cảm này là thật bà cái gì cũng là thật cả.
Trở về nhà thì Mộng Ninh bắt đầu làm cơm trưa cho Tống Dực rồi sau đó thì nhờ vệ sĩ đem đến công ty cho anh.
Sau khi họp xong thì Tống Dực cũng trở về văn phòng,anh bước vào thì thấy vệ sĩ đang ngồi đợi.
" Cậu chủ,phu nhân bảo tôi đem cơm đến đây "
" Ừm "_ Anh gật đầu một cái rồi bảo cậu ta đi ra ngoài.
Đúng lúc anh đang đói cho nên anh liền ngồi xuống ăn cơm luôn,cơm của cô ấy nấu rất là ngon.Từ lâu anh đã quen thuộc với khẩu vị này mất rồi.
Tống Dực ăn hết mấy cà mên cơm rồi sau đó thì cầm ly cà phê lên uống cạn,cà phê ít ngọt là sở thích của anh.Từ trước đến giờ khẩu vị của anh nó đã như vậy rồi,uống xong thì anh đi lấy hồ sơ ngồi xuống xem một chút. Ngày nào công việc cũng nhiều hết cho nên anh không có nhiều thời gian cho lắm.
Buổi tối Mộng Ninh ngồi ở dưới nhà chờ anh tan làm, khoảng chừng 9 giờ thì anh đã về rồi.Chắc có lẽ hôm nay có họp hành gì đó cho nên mới về trễ như vậy,ở trên người thì toàn là mùi rượu mà thôi.
" Sao em không ngủ trước đi,em đã ăn cơm trưa …"
" Chưa ăn có đúng không,chúng ta đi vào trong ăn cơm "
" Anh say rồi,em đưa anh lên phòng trước "
" Không,anh không có say.Anh đưa em đi ăn cơm …"
Ăn cơm gì chứ,anh ấy đi còn muốn không nổi nữa mà bây giờ lại muốn đi ăn cơm.
Vậy mà cũng choạng vạn đi vào trong nhà bếp,cô cũng chỉ biết bất lực mà thôi.
Ăn cơm thì ăn cơm,Mộng Ninh ngồi xuống ghế ăn một cách ngon lành và anh cũng vậy.Ăn một hồi thì hình như anh cũng đã tỉnh rượu luôn rồi…
" Sau này hơn 7 giờ mà anh chưa về nhà thì em cứ ăn trước đi, nếu không sẽ đói bụng "
" Anh không muốn em bị đau dạ dày đâu."
Nghe anh nói những lời này mà Mộng Ninh chỉ muốn khóc mà thôi, thật sự là anh ấy rất quan tâm đến cô.
" Khóc sao,sao lại khóc rồi.Ở nhà có ai làm gì khiến em không vui sao …"
Mộng Ninh khẽ lắc đầu rồi bỏ chén cơm xuống bàn:" không có …"
" Không có chuyện gì thì đừng khóc ".
" Sau anh không ăn cơm nữa "
" Anh no rồi,em ăn đi …"
" Em cũng no rồi,em muốn đi ngủ "
’ " Nhưng anh thì không muốn ngủ "
Tống Dực nở một nụ cười lưu manh rồi kéo cô ngồi lên đùi của mình,sau đó thì anh hôn lên môi của Mộng Ninh,nụ hôn vô cùng sâu,anh choàng tay ra sau gáy ấn mạnh đầu cô vào trong người của mình.
" Ưm…ưm …ah…ô …"
Một lần nữa anh tiếp tục vùi đầu vào cổ và xương quai xanh của Mộng Ninh, khinh những hôn mà anh còn cắn nữa và Mộng Ninh bây giờ cũng chỉ biết ôm lấy anh mà thôi.
" Em yêu anh "_ Nói xong thì cô nhào đến ôm anh vào lòng,đôi môi hôn lên mái tóc của anh …
" Anh cũng yêu em,hôm nay anh thấy là lạ …em chủ động hơn thường ngày"
" Bộ anh không thích sao "
" Đâu có đâu …"
" Em không chủ động rồi lỡ như ảnh không cần em nữa thì sao …"_ giọng nói của cô lại nhỏ dần đi.
" Nói bậy,anh khi nào không cần em chứ.Hoắc Tống Dực anh yêu em còn không hết nữa …"
" Cuộc đời của anh là giao cho em hết rồi,anh yêu em bà xã của anh …"
“Chụt..chụt …ưm…ư…”
" Dực, chúng ta lên phòng đi,ở đây em ngại lắm …"
" Được,vậy anh chiều theo ý em …"
Sau đó anh liền bế cô đi lên phòng ngủ,khi mà vừa mở cửa phòng ra thì anh đã đè cô lên cánh cửa mà hôn tới tấp.
" Ưm…ư…"
" Thơm quá đi,anh yêu em …"
Sau đó anh đặt cô nằm xuống giường còn mình thì cởi giày,áo khoác,thắt lưng ra ngoài, quần áo trên người của cả hai cũng không còn nữa.
" Ngại cái gì chứ,anh đã thấy hết rồi"
" Cái anh này …"
Tống Dực cười cười rồi hôn lên bầu ngực của Mộng Ninh,bàn tay thì vân vê đầu ti màu hồng nhạt của cô.
" Ưm…ưm…Dực …ưʍ."
" Đừng cắn nữa …ưm…"
" Như vậy mới kí©ɧ ŧɧí©ɧ,yêu em …ưm…ư …"
Từ nãy giờ không biết là anh ấy nói câu " anh yêu em " bao nhiêu lần nữa khiến cho cô đắm chìm trong tình yêu …
Ở phía bên dưới cự vật ở dưới háng cứ cọ xát không ngừng,tuy chỉ ở bên ngoài mà thôi nhưng cũng khiến cho cả hai vô cùng thoải mái.
Hai tay anh đè lên gối rồi chiếm lấy đôi môi của Mộng Ninh,cả hai hôn nhau đắm đuối không ngừng,nước bọt cũng trao cho nhau.Ở trong phòng bây giờ chỉ có tiếng" lạch bạch" phát ra, và có những âm thanh ám muội của cặp đôi nam nữ này mà thôi.
" Ưm…ư…"
" Ninh Ninh,em sinh con cho anh nha,anh muốn làm ba,làm chồng của em …"
" Em có muốn sinh con cho anh không "
" Muốn,em muốn …"
Hai ngón tay đã được đi vào bên trong,anh cứ xoáy không ngừng nghỉ.Tϊиɧ ɖϊ©h͙ bây giờ cũng đã ướt đẫm ở trên ngón tay của anh mất rồi.
" Ưm…ưm…Dực …em …em không chịu nổi …"
"Ngoan,ráng một chút,anh vẫn chưa cắm vào mà "_ Nói xong thì anh liền hôn lên môi của Mộng Ninh một cái,giống như là anh đang xoa dịu cơn đau cho cô vậy..
Qua mấy phút sau thì anh mới chịu cắm vào bên trong,cự vật từ từ xâm nhập vào hạ thân,đau … cô đau quá, nhưng mà cũng cảm thấy thoải mái nữa,cả người thì cứ lân lân …
" Thoải mái không em,ư…ưm…a…"_ anh nói đủ cho 2 người nghe …
" Thích không nào,anh muốn sâu hơn nữa …"
" Không… không,em đau lắm,anh nhẹ,nhẹ lại đi …"
" Trả lời câu hỏi của anh đi …"_ Tống Dực vừa nói vừa đẩy hông không ngừng,mặt mày của cô bây giờ cũng đã lấm tấm mồ hôi rồi.
" Em …em thích… thoải mái lắm …"
" Ừm,anh thích em như thế này, thật sự rất thích em "
Tống Dực vui sướиɠ trong lòng rồi phả hơi rượu vào vành tai của cô,sau đó anh liền cắm mạnh vào bên trong tử ©υиɠ của cô.Anh thúc mạnh mấy trăm cái rồi mới chịu rút ra ngoài.
Thật ra là anh muốn có con với cô từ lâu lắm rồi,lần nào anh cũng bắn vào bên trong cả … Nhưng chẳng hiểu sao tới giờ này Mộng Ninh vẫn chưa có thai,lần trước đi du lịch cũng vậy,và hôm nay anh phải làm nhiệt tình hơn mới được.
Sau khi rút ra thì cô nằm trên giường thở hồng hộc như con cá mắt cạn vậy,ở trên ga giường cũng dính chất lỏng màu trắng khắp nơi.Anh đã bắn vào bên trong rồi nhưng có lẽ nó quá nhiều cho nên đã chảy xuống ga giường,ở phía dưới của Mộng Ninh thì cũng ướt đẫm,cô cảm thấy nó hơi nhóp nháp thì phải.
" Dực,em muốn đi tắm …"
" Chưa xong mà,mới có 1 hiệp mà thôi"
“Vậy ý của anh là …”
" Ừm,em đã hiểu ý của anh rồi đó …".
Tống Dực cười cười rồi bế cô lại sofa làm tiếp,cả hai người không có mặc đồ thân thể thì tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ cho nên khi mới chạm nhau thì giống như có luồng điện vậy.Anh vừa đi vừa làm cô luôn,bởi vì anh không thể chờ được nữa rồi.Và anh cũng không ngờ cái tư thế này lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ và dễ dàng như thế…
" Ưm…ư…Dực …nhẹ …ưm…"
" Anh không nhẹ được rồi ai bảo em mê người như thế chứ …"
" Ưm…a…"
" Đến nổi rêи ɾỉ cũng ngọt ngào nữa.."
" Anh đừng nói nữa mà …ưm…kỳ quá đi …"
" Em là vợ anh thì anh nói thôi "
Sau đó thì cô cũng chỉ biết gục đầu trên vai của anh mà thôi, người gì mà mạnh mẽ dữ vậy.Cô đã mệt muốn chết rồi nhưng mà anh ấy vẫn còn hừng hực…
" Của anh có lớn không,em có thích không…"
" Ah…anh vô sỉ,Dực anh đừng nói nữa …"
" Lớn không " _ Anh gằn giọng xuống rồi đẩy hông mạnh vào bên trong
" Ưm…ah…lớn …ah …xin anh …đau …đau quá …""
" Ưm…a…"
" Anh yêu em …"
" Vậy anh đi ra đi,em mệt quá …"
" Ở bên trong em rất ấm,anh rất thích …"
Nói xong anh lật người cô lại rồi đi từ phía sau vào trong,lúc này cô cũng đỡ đau rồi và thay vào đó là cảm nhận được sự thoải mái mà anh ấy mang lại.
Đêm nay là 1 đêm rất là dài,anh ấy cho cô trải nghiệm rất là nhiều tư thế khiến cho cô chẳng thể nào nhớ nổi nữa.Cho đến khi cô mệt thϊếp đi thì Tống Dực vẫn không chịu buông tha cho cô nữa, hình như là anh ấy đem cô vào trong nhà tắm ngâm bồn tắm nhưng mà cũng không quên massa và làm chuyện đó thêm một lần nữa.