Mặt trời rực rỡ giữa trưa thiêu đốt vùng đất khô cằn, hắt những bóng dài ngoằng trên mặt đất nứt nẻ. Dưới bóng hòm hòm của một cây keo già nua cô quạnh, năm bóng người nhỏ bé che chở nhau trước vách đá cao chót vót. Sarah, thủ lĩnh dày dạn kinh nghiệm với đôi mắt sắc bén như dao rựa đá, quan sát những người đồng hành. Có Liam và Maya, cặp đôi trẻ thích phiêu lưu mạo hiểm, khuôn mặt rạng rỡ vì phấn khích; Ben, nhà sử học trầm tính, đôi mày chau lại tập trung khi tham khảo một cuốn sách bìa da sờn cũ; và Emily, nhϊếp ảnh gia của nhóm, đang lo lắng mân mê máy ảnh.
Điểm đến của họ: Hang Thì Thầm, một hố sâu hoắm trên vách đá, bao phủ trong hào quang bí ẩn và truyền thuyết địa phương. Người ta kể rằng bên trong có một ngôi làng ẩn giấu, không chạm đến thời gian, nơi những lời thì thầm của ngôn ngữ đã lãng quên vang vọng qua các sảnh đường. Sarah, thôi thúc bởi khao khát khám phá và được thúc đẩy bởi những phát hiện lịch sử của Ben, dẫn đầu nhóm hướng đến lối vào hang.
Khi họ bước qua ngưỡng cửa ẩm ướt, mát lạnh, thế giới bên ngoài mờ dần thành một ký ức xa xăm. Không khí trở nên đặc quánh và tĩnh lặng, âm thanh duy nhất là tiếng nhỏ giọt đều đều, không nhìn thấy nguồn, của nước. Sarah giơ cao đèn gió, tia sáng cắt ngang bóng tối đen kịt, lộ ra một mạng lưới đường hầm phức tạp uốn lượn sâu hơn vào lòng núi. Một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng Maya, hỗn hợp giữa sợ hãi và mong đợi rung lên trong huyết quản cô. Liam, luôn lạc quan, siết chặt tay cô trấn an.
Họ đi sâu hơn, sự im lặng chỉ bị phá vỡ bởi tiếng bước chân giòn giã trên nền đá gồ ghề. Không khí nặng mùi đất ẩm, và một cảm giác khó chịu bị theo dõi bao trùm lấy họ. Sau đó, nó bắt đầu - một tiếng thì thầm mơ hồ, thoạt đầu hầu như không nghe thấy, giống như lá xào xạc trong gió ma. Nó dường như đến từ mọi nơi và không nơi nào cùng một lúc, bao trùm lấy họ như một giai điệu rùng rợn. Ben, say mê, ghi chép hối hả vào sổ tay, lẩm bẩm về ngôn ngữ cổ xưa và nền văn minh đã lãng quên.
Nhưng Sarah, luôn thực dụng, cảm thấy một nút thắt lo lắng thắt lại trong bụng. Tiếng thì thầm ngày càng lớn, những từ ngữ mờ nhạt thành một thứ tiếng không thể hiểu. Khi họ rẽ qua một khúc cua, đường hầm mở rộng thành một hang động rộng lớn. Cảnh tượng chào đón họ khiến tim họ thót lên vì kinh hoàng. Trong ánh đèn lấp loáng, họ nhìn thấy một ngôi làng bị bỏ hoang, các tòa nhà đổ nát và mọc um tùm những loại cây lạ phát sáng. Tiếng thì thầm lên đến đỉnh điểm, dường như phát ra từ chính những tảng đá xung quanh họ.
Ngay lúc đó, một hình bóng tối tăm vụt qua rìa tầm nhìn của họ, biến mất vào bóng tối. Tay Sarah siết chặt quanh dao, ánh mắt đảo quanh hang động, tìm kiếm nguồn gốc của chuyển động. Cảm giác bị theo dõi tăng lên, và nỗi sợ hãi nguyên thủy bám lấy tất cả họ khi họ nhận ra một sự thật rùng rợn - họ không đơn độc trong Hang Thì Thầm.