Thập Niên 70: Sau Khi Sống Lại Ta Dọn Sạch Kho Của Kẻ Thù Về Quê

Chương 2

Không đúng, không thể gọi là “gả” mà phải gọi là “bán” mới đúng, hơn nữa còn là bán cho một lão già què ở tận trong rừng sâu núi thẳm.

Hơn nữa, lão già què kia còn là một thằng cha bạo lực gia đình, đã từng đánh chết ba người vợ trước. Hứa Lâm về làm dâu nhà đó chưa được một năm cũng bị gã khốn đó đấm cho bay màu luôn.

Sau khi Hứa Lâm chết, cô không cam lòng, chấp niệm quá sâu khiến linh hồn cô lang thang khắp thế gian, rồi bay trở về nhà họ Hứa.

Để rồi sau đó cô mới nghe được người nhà họ Hứa nói rằng cô không phải máu mủ ruột thịt của gia đình khốn nạn này, mà là một thiên kim hàng thật giá thật bị tráo đổi.

Mà con gái thật của nhà họ Hứa thì đang dùng thân phận của cô để ăn ngon mặc đẹp, hưởng thụ hết vinh hoa phú quý.

Điều quan trọng nhất là: Cha mẹ ruột của cô cũng biết về sự tồn tại của cô.

Chỉ vì một chân của cô bị cha Hứa đánh gãy khiến cô bị què nên gia đình đã từ bỏ ý định thừa nhận con gái ruột của mình, thay vào đó là nhận đứa con gái tráo đổi làm con gái ruột và không hề quan tâm đến sự sống chết của cô nữa.

Khoảnh khắc đó, Hứa Lâm cảm thấy tràn ngập hận ý, khiến cho hệ thống bia đỡ đạn phản dame chú ý tới.

Hệ thống nói cho cô biết, chỉ cần cô hoàn thành 1000 nhiệm vụ, cô sẽ có cơ hội tái sinh.

Để được tái sinh, Hứa Lâm cùng với hệ thống đã xuyên qua rất nhiều thế giới khác nhau.

Trở thành hết bia đỡ đạn này đến bia đỡ đạn khác, vì để học các kỹ năng phản dame khác nhau mà cô đã chịu đựng đủ loại gian khổ, nếm trải cả ấm áp và lạnh lẽo.

Sau khi cô hoàn thành hết nhiệm vụ, mới sống lại vào ngày hôm nay.

Khoảnh khắc cô được tái sinh, hệ thống đã giải trừ liên kết với cô và tiếp tục tìm kiếm ký chủ mới, có điều nó lại để lại cho Hứa Lâm một không gian.

Không gian rộng khoảng mười mẫu đất, được trang bị một dòng linh tuyền, có thể dùng để trồng trọt và chăn nuôi để chứa người sống.

Bên trong còn có một tứ hợp viện do cô xây dựng trong một nhiệm vụ ở thế thế cổ đại, cộng thêm một nhà kho lớn được trang bị trận pháp dừng thời gian.

Đồ vật đưa vào kho luôn ở trạng thái tĩnh, không bao giờ lo lắng nó sẽ hư hỏng.

Ngoài ra còn một số kỹ năng cô học được ở nhiều không gian khác nhau cũng được giữ lại trong người, giúp Hứa Lâm có sức mạnh để tự bảo vệ mình sau khi tái sinh.

Hứa Lâm nhắm mắt lại, đè nén những suy nghĩ hỗn loạn trong lòng mình, ngồi xuống góc bàn.

“Ơ hay con phá của này, sao mày nấu cháo nhiều thế, không biết thời buổi này đang thiếu thốn lương thực lắm à? Mày muốn cả nhà ăn xong một bữa rồi đói chết luôn hả? Mày nói xem, sao mày còn nhỏ tuổi mà tâm địa lại độc ác vậy chứ, nhà họ Hứa nuôi mày còn không bằng đi nuôi một con heo cho rồi. Heo còn có giá trị hơn mày nhiều.”

Bà cụ Hứa vừa mắng vừa chia cháo, đây là việc bà cụ Hứa phải làm hàng ngày, mặc kệ cô nấu bao nhiêu cơm cũng phải mắng cho bằng được.

Như thể ngày nào không chửi là bà ta ăn cơm không ngon vậy.

Hứa Lâm híp đôi mắt đào hoa lại, trên khuôn mặt nhỏ đã chai lì cảm xúc tìm không được chút thay đổi nào, giống như đã quen với kiểu sỉ nhục này từ lâu rồi vậy.

Cha mẹ Hứa và hai đứa em trai em gái nhà họ Hứa đều nhìn cô bằng ánh mắt khinh thường chán ghét, không hề có ai đứng ra nói một lời tốt đẹp với cô.

Bà cụ Hứa rất nhanh đã chia xong cháo.