Lễ tốt nghiệp đại học A.
Bầu trời xanh thẳm rộng lớn, sinh viên mặc đồng phục cử nhân ngồi kín cả lễ đường ngoài trời. Tiết Miên đến muộn, khi y đến gần thì nam sinh hàng ngoài cùng vỗ vai y nói: “Cung thiếu giữ cho cậu chỗ ngồi cạnh hắn, mau đi đi.”
Tiết Miên đáp một tiếng rồi xuyên qua đám đông. Ở chính giữa nơi sắp xếp học sinh, thanh niên đẹp trai cực nổi bật đang nghiêng đầu nhìn y. Đối phương chỉ chỉ ghế ngồi trống cạnh mình, đến khi Tiết Miên đi tới ngồi xuống, Cung Lãng liền hôn một cái trên gương mặt Tiết Miên rồi thấp giọng nói: “Chúc mừng tốt nghiệp.”
“Chúc mừng tốt nghiệp.”
Cung Lãng đưa tay sang ôm eo y, động tác chiếm hữu mười phần này khiến ánh mắt Tiết Miên chợt lóe, rồi ngay lập tức bị y che lấp. Hiệu trưởng ở trên sân khấu nhiệt tình dào dạt: “Xin mời đại diện sinh viên tốt nghiệp lần này Lục Gia Dương lên đọc diễn văn.”
Nam sinh đứng chờ sẵn trong cánh gà liền cất bước tiến lên. Hắn rất cao, đôi mắt đen kịt như giếng cổ sâu thẳm. Bộ lễ phục cử nhân màu xanh lam trên người Lục Gia Dương khiến hắn trông vô cùng đẹp trai, có thể dễ dàng trở thành tình nhân trong mộng của các thiếu nữ.
“Học sinh xuất sắc,” Ngữ khí Cung Lãng như cười như không: “Đáng tiếc lại là Beta.”
“Tôi lại nghĩ là Beta rất tốt.”
Ở xã hội hiện nay, giới tính con người chia ra làm ba loại lớn. Alpha có địa vị lãnh đạo trời sinh, Omega thể chất yếu ớt, có năng lực sinh dục mạnh và Beta bình thường ở giữa AO.
Cung gia là gia tộc lớn ở thủ đô, mà là con trai độc nhất của gia chủ, cuộc đời của Cung Lãng thuận lợi đến mức khiến người ta giận sôi. Thời điểm Tiết Miên nhập học có nghe nói ở đại học A có một vị Cung thiếu gia đẹp trai ngời ngời. Nếu nhóm Alpha từ nhỏ đã là chiến sĩ hoặc người lãnh đạo, thì Cung Lãng là Alpha trong Alpha.
“Không, Omega mới là tốt nhất.” Cung Lãng kề sát tai Tiết Miên mà lưu manh đùa giỡn: “Có thể mang thai, có thể sinh em bé, còn có thể cho bé con bú sữa.”
Tiết Miên: “Tiếc quá, cái nào tôi cũng không làm được.”
Hai mươi năm trước, Tiết gia vớ được mối làm ăn béo bở nên vọt lên trở thành giàu có giữa đất thủ đô. Cha Tiết là thương nhân có đầu óc khôn khéo, con trưởng và con thứ Tiết gia đều là Alpha, chỉ riêng mình Tiết Miên là Omega.
Đối với loại nhà giàu mới nổi như Tiết gia mà nói, có một đứa con Omega dung mạo đẹp đẽ mỹ lệ vốn là điều vô cùng tốt. Chờ sau khi Tiết Miên trưởng thành, y có thể gả cho Alpha có quyền thế thực sự ở thủ đô, rồi Tiết Miên sẽ có tương lai an ổn của chính mình, Tiết gia cũng có thể nhờ vào đó mà làm quen với giới thượng lưu. Tiếc nuối thay, Tiết Miên trời sinh có tuyến thể không trọn vẹn, y có thể động dục, có chất dẫn dụ thơm ngọt dụ người, lại duy chỉ không thể mang thai.
“Không mang thai thì không mang thai.” Giọng điệu Cung Lãng thoải mái: “Tôi vẫn sẽ cưới em như bình thường.”
Khi pháp luật hiện tại không bắt buộc chỉ được một A một O, việc không thể mang thai ở trong xã hội thiếu A thừa O gần như là rác rưởi.
Dù Cung Lãng luôn miệng hứa cưới y, nhưng tương lai gã vẫn sẽ cưới một Omega khác có thể sinh dục, Cung gia vẫn cần phải có đời sau. Khác với Alpha có thể ký hiệu vô số Omega, một đời của Omega chỉ có thể lên giường với một Alpha. Một khi thành lập ký hiệu, Omega sẽ vĩnh viễn trở thành vật sở hữu của Alpha.
Đôi mắt Tiết Miên nhìn lên nam sinh trên bục giảng, Lục Gia Dương điều chỉnh micro một chút. Cho dù có mấy nghìn sinh viên tốt nghiệp ngồi phía dưới đài, thoạt nhìn hắn vẫn bình tĩnh ung dung.