Trở Về Thời Niên Thiếu Của Kiếm Tiên

Hồi 2 - Chương 4.1: Không một ai tốt hơn huynh ấy

Trước khi đi, ta lại tới phòng trúc của đại sư huynh một chuyến.

Khi ta vừa tới Phù Lăng Sơn, ta vô cùng gai góc, sư phụ thì bận rộn, nhị sư huynh lại khiến người ta ghét, toàn là đại sư huynh nắm lấy tay ta, dẫn ta tới linh hải bên cạnh núi để thả diều, giúp ta thắt bím tóc.

Huynh ấy nói cho ta, dù là thiếu chủ thì sợ hãi cũng có thể khóc, chậm rãi khiến ta có tình cảm với Phù Lăng Sơn.

Ở trong cửu châu, ta đã từng gặp rất nhiều người, bọn họ còn tài giỏi hơn đại sư huynh, nhưng không một ai tốt hơn huynh ấy.

Nhưng đại sư huynh tốt như vậy, bỗng nhiên một ngày lại tẩu hỏa nhập ma trong lúc luyện kiếm, biến thành phế nhân. Huynh ấy trở nên điên cuồng, nhốt mình trong phòng, không ra ngoài nữa.

Ta đứng ngoài phòng trúc, đoan chính dập đầu một cái, sau đó nói: “Đại sư huynh, huynh đợi thêm một chút, ta sẽ quay về sớm thôi. Khi trở về ta sẽ mang cho huynh mấy món đồ chơi giải sầu.”

Tình huống của đại sư huynh có thể phục hồi lại như cũ, nhưng ta chỉ nắm chắc năm phần nên không dám hứa hẹn gì.

Không có gì đáng sợ hơn việc ban phát hy vọng cho một người đứng trong bóng tối, sau đó lại tự tay bóp nát hy vọng đó.

Cho nên, đợi đến lúc trở về ta nói cho huynh ấy cũng được.

Trong phòng trúc không có tiếng động nào, chỉ có lá trúc xào xạc.

Nhị sư huynh Tống Lai mải mê gặm đùi gà, ta gõ vào đầu huynh ấy: “Huynh nhớ trông chừng phòng trúc đó, không được cho ai bước vào, đặc biệt là Vãn Nhĩ Nhĩ kia.”

Huynh ấy mất kiên nhẫn, cụp mắt xuống lẩm bẩm: “Biết rồi.”

Ta vẫn không yên lòng, bèn thả Thiên Nhãn ở đối diện phòng trúc, mỗi khi ta muốn nhìn thấy tình huống ở nơi này thì chỉ cần dùng Huyền Kính là có thể xem được.

Sau khi làm xong chuyện này, ta mới cầm theo Ngọc Long kiếm đi xuống núi.

Nhiệm vụ Thiên Diệp Trấn cấp thấp vô cùng đơn giản, nội dung là lá trà của Thiên Diệp Trấn rất ngon, hãy mang mấy lạng về cho chưởng môn tham ăn nếm thử.

Vì đường xá xa xôi, độ khó lại quá thấp nên đã bị bỏ trống rất lâu.

Ta tới Thiên Diệp Trấn để tìm bí mật trong truyền thuyết lâu đời ở trấn này.

Phù Lăng Sơn cách Thiên Diệp Trấn hơn ngàn dặm, cũng may có truyền tống trận, nhưng truyền tống trận cũng chỉ có thể đi đến phạm vi mười dặm gần Thiên Diệp Trấn mà thôi, đoạn tiếp theo phải tự mình đi bộ.

Sau một hồi trời đất quay cuồng, ta đi ra khỏi truyền tống trận, đập vào mặt ta là một cơn gió lớn, khiến ta bị cuốn ngã ra đất.