Ngày nay, chỉ có kiếm tu và pháp tu phân chia thiên hạ, người dùng đao thì không nhiều.
Huống hồ nữ nhân mà dùng đao thậm chí còn ít đến thảm thương.
"Đao này..."
Nữ tử áo đỏ sửng sốt, thì thầm: "Người của Tạ gia?"
"Không thể nào."
Gã thiếu niên nghiến răng dữ tợn: "Tạ Kính Từ trọng thương hôn mê đến nay đã ròng rã cả năm trời, nghe nói tu vi đều bị hủy hết, sợ rằng đời này có thể không tỉnh lại được... Vả lại với tác phong của Tạ gia, sao bọn họ có thể cử một người lẻ loi tới đây như thế chứ? Người này rõ ràng chỉ là một tiểu tặc dùng đao, đến đây để cạnh tranh tiền thưởng với chúng ta!"
Nữ nhân kia từ chối cho ý kiến, nàng nhìn xuống trường đao trong tay.
Gã kia nói chuyện hợp lý phết, nàng suýt thì tin rồi.
Nhưng tin làm sao được, bởi nàng là "Tạ Kính Từ" mà.
Với cách làm việc của Tạ gia, đương nhiên nàng không thể một thân một mình đến Quỷ Trùng được, nhưng nếu Tạ Kính Từ nàng lén lút đến đây dưới danh nghĩa "Đi chơi giải sầu" thì nó lại là một chuyện khác.
Về lý do tại sao nàng muốn tránh tai mắt của người khác thì...
[Đừng nói nhảm với bọn họ nữa, mau đánh đi!]
Một giọng nói bén nhọn vang lên trong đầu, Tạ Kính Từ cau mày khó chịu, nghe nó lảm nhảm tiếp thì vội quát lớn: [Tổn thọ quá! Hệ Thống ngươi mau cút đi!]
Căn nguyên mọi chuyện cũng từ món đồ chơi này mà ra.
Một năm trước nàng gặp phải Tà Ma, gân mạch toàn thân đứt đoạn, ngay cả Thức Hải cũng bị tổn thương, ai cũng nghĩ nàng chắn chắn không có cơ hội tỉnh lại. Nhưng chính lúc ấy, Hệ Thống này lại xuất hiện.
Nó tự xưng là hóa thân Thiên Đạo của Đại Thiên Thế Giới, chỉ cần Tạ Kính Từ vào vai ác trong mười thế giới, duy trì quỹ đạo của Thiên Đạo, nàng sẽ được trở về thân thể ban đầu.
Nói cách khác, nàng sẽ biến thành người xấu, giúp Chân Mệnh Thiên Tử lấy kinh nghiệm.
Những tháng ngày đó để lại trong tuổi trưởng thành của nàng một ám ảnh rất lớn.
Như mọi người đã biết, những kẻ phản diện hung ác trong thế giới không phải là người, mà là công cụ dùng để vả mặt, mức độ cần cù siêng năng của họ có khi còn sánh ngang với mấy con lừa.
Về phần Chân Mệnh Thiên Tử, tất cả 360 độ đều không có góc chết, chỉ cười một cái thôi cũng có thể khiến người ta muốn ở với hắn tới già. Tướng mạo lại khôi ngô tuấn tú, cho dù cốt truyện có trăm ngàn thử thách bao nhiêu, hắn cũng sẽ vượt qua hết mà không bị tí sứt mẻ nào.
Còn nàng, 361 góc nào thì cũng là góc chết, lúc nhe răng cười thể nào cũng lộ khuyết điểm. Tuy lúc đầu sức mạnh ảo tung chảo, kết cục thì luôn là bị chính đạo đánh cho thương tích đầy mình, nhưng càng vậy lại càng cố chấp, lâu sau thì muốn tâm thần đến nơi.
Sau khi bóp nát một trăm ba mươi tám chén sứ, nghiến gẫy bốn chiếc răng, trừng muốn rớt con ngươi ra, thì Tạ Kính Từ cuối cùng cũng hoàn thành nhiệm vụ. Như phần thưởng đã nêu, nàng không những tỉnh dậy từ mà còn biết trước được hết cốt truyện của thế giới này.
Vị hôn phu mà nàng chưa bao giờ gặp mặt kia sẽ hắc hóa nhập ma, gϊếŧ sạch các đại gia tộc trong Tu Chân giới, chỉ để lại Vân Kinh Tạ gia nàng, dẫn đến sinh linh đồ thán, thế gian đại loạn, sau cùng lại bị mọi người hợp lực tiêu diệt.
Tuy nghe hơi khó tin, nhưng là sự thật.