Sự cố đã khiến dữ liệu của thần tượng ảo Tiêu Trì bị hỏng nặng.
Tiêu Trì là người có hành động cực kỳ mạnh mẽ, quyết định mọi việc trong giây lát và hành động ngay lập tức.
Biệt thự ven hồ bên sườn núi mà Quý Trầm Tuyên sinh sống là khu vực giàu có và xa hoa nhất trong thành phố, nổi tiếng với độ bảo mật cao và tầm nhìn thoáng đãng.
Ngoài xe hơi và xe bay trên đường, còn có người phụ nữ dắt chó đi dạo, căn bản là không thấy bóng dáng người nào ra ngoài đi bộ.
Khi anh ra khỏi cổng khu biệt thự bằng xe bus du lịch miễn phí thì bất chợt nhận ra, bản thân hắn không biết cổng lớn của công ty Hoàn Nghi ở đâu.
Còn tuyệt vọng hơn là anh không mang theo tiền, không có thẻ và thậm chí còn không có một thiết bị di động nào.
Tiêu Trì đứng như trời trồng bên lề đường, nhìn xe cộ và dòng người đi lại tấp nập xung quanh, anh cảm giác mình là một người đến từ quá khứ chứ không thuộc về thế giới công nghệ xa lạ này.
Thế giới thực sự rất rộng lớn.
Không còn là "phòng tối" chật hẹp và bí bách mà anh ở trước đây, nơi này đầy màu sắc và sáng sủa, như thể có vô số điều thú vị đang chờ đợi anh khám phá.
Những người xung quanh không còn là NPC được lập trình sẵn nữa, mà mỗi người đều có ý thức của riêng mình.
Chỉ cần trải qua vài phút của cuộc sống tuyệt vời này, anh sẽ không bao giờ muốn quay trở lại quá khứ nữa.
Tiêu Trì đi theo dòng người ở một con phố mua sắm nhộn nhịp, ngẩng đầu có thể thấy một bảng quảng cáo điện tử ngoài trời khổng lồ ở tòa nhà đối diện - đó là quảng cáo ảnh động mà Tiêu Trì đã ghi hình khi còn là thần tượng ảo.
Anh dừng lại ở ven đường, nhìn chằm chằm vào bức ảnh của mình đang nở nụ cười rạng rỡ trên bảng quảng cáo, sờ sờ vào má mình, thật sự không giống cơ thể này lắm, vì vậy cho dù lúc anh đi ngoài đường thì cũng không có fan hâm mộ nào vây quanh hét lên xin chữ ký.
Chưa kịp ngắm thỏa thích thì màu sắc rực rỡ của bảng quảng cáo thì nó đã dần phai nhạt, chỉ trong phút chốc đã biến thành một mảng trắng trống rỗng.
Tiêu Trì ngạc nhiên mở to mắt, anh tận mắt chứng kiến bản thân mình biến mất khỏi bảng quảng cáo, không lâu sau, vị trí của anh bị một thần tượng ảo lạ mặt thay thế - đó là ngôi sao mới ra mắt của công ty AI, vẫn đang trong giai đoạn thử nghiệm, nhưng do sự cố bất ngờ nên buộc phải đưa ra thị trường sớm hơn so với dự kiến ban đầu.
“Nhanh vậy sao? Chưa tới ba ngày mà..." Tiêu Trì mất mát cúi đầu, trong lòng trống rỗng như thể mất đi một phần nào đó.
Cảm xúc tiêu cực như giọt mực rơi xuống từ ngòi bút, lan tràn trên tờ giấy trắng một cách nhanh chóng, dù chỉ là vài giọt nhỏ nhưng không thể xóa bỏ hay rửa sạch, bám chặt không buông, khiến con người ta khó chịu khôn cùng.
Trước đây anh chưa bao giờ trải qua cảm xúc tiêu cực, thần tượng ảo không cần những điều này.
Tiêu Trì tự hỏi liệu có phải do buổi sáng uống quá nhiều sữa đậu nành, nếu không thì sao anh lại cảm thấy cổ họng đăng đắng.