Giang Lan Anh nhanh nhạy nắm bắt được những từ ngữ mấu chốt, nói với vẻ kinh hoảng vô cùng:
“Công ty? Ý em là, sau lưng em có một sự tồn tại thần bí có thể…”
Cô ấy lập tức im miệng, hai người nhìn ánh mắt nhau là hiểu được thông tin mình muốn biết.
Tại sao người mở cửa hàng này không phải quỷ hồn Phong Đô mà lại là Cố Tinh Yên vẫn đang còn sống ở dương thế?
Tất nhiên là vì nguồn cung của cửa hàng có nguồn gốc từ dương gian, chủ cửa hàng phải là người có thể đi lại giữa hai giới.
Giang Lan Anh dùng đầu ngón tay chạm lên bó nhang vẫn đặt giữa hai người, nói:
“Chuyện của chị thật sự chỉ có em giúp được, mong em nhận cho.”
Hơn mười phút sau, sau khi tiễn Giang Lan Anh về, Cố Tinh Yên đóng cửa hàng, cầm bó nhang về chỗ ngủ trong kho hàng.
Cô dùng bật lửa được tặng kèm khi mua nhang muỗi đốt một nén hương, quan sát cẩn thận, lòng nhớ tới những gì Giang Lan Anh nói.
“Bà chủ cửa hàng hương nói với chị đây là linh hương, không những có tác dụng với quỷ mà còn có ích cho người nữa, đặc biệt là người tu chân.”
Một luồng khói mùi đàn hương thanh nhã lượn lờ vào xoang mũi cô, Cố Tinh Yên chỉ thấy tinh thần chấn động, cơn mệt mỏi vì phải làm việc trong thời gian dài bỗng biến mất, thậm chí còn cảm giác mình có thể gập bụng mấy cái!
Cố Tinh Yên mừng rỡ.
Nhang của dương gian không có công hiệu này.
Thật ra thời cổ, có rất nhiều người phú quý am hiểu chế hương, căn cứ theo nhu cầu tạo ra các loại hương với công hiệu khác nhau, có điều chỉ là tác dụng ngầm.
Nhưng nhang do Phong Đô sản xuất, Cố Tinh Yên có thể cảm nhận trực quan, toàn bộ linh hồn đều phấn chấn đến mức có thể nhảy disco!
Mà thứ cô có nhiều nhất chính là Phong Đô tệ, có thể mua được rất nhiều loại nhang này, chưa kể trên đường cửa hàng tiện lợi đa phần là cửa hàng hương khói.
Có điều cô nên làm thế nào để đẩy mạnh tiêu thụ loại nhang này nhỉ?
Lấy điện thoại ra định tra cứu giá cả loại hương nhang có công hiệu nhưng nào ngờ, kho dữ liệu huyền học lại giới thiệu cho cô một trang web huyền học.
Cố Tinh Yên ngây thơ mở ra cánh cửa thế giới mới.
Không ngờ thị trường lớn nhất của loại nhang này không phải giới buôn bán hương nhang, cũng không phải giới văn hóa hương nhang ít được ưa chuộng mà là giới huyền học.
Tiền đề thứ mà cô bán phải là đồ thật.
Bó nhang trong tay Cố Tinh Yên là hàng thông thường, loại gỗ đàn hương nhưng sau khi cô tìm tòi mới thấy, dù là đàn hương thông thường thì ra giá cũng không ai bán.
Giá thị trường của một nén nhang lên tới 10.000 Hoa Quốc tệ.
Cố Tinh Yên nhìn mức giá này, suýt chút nữa đã làm rơi điện thoại, sau đó hối hận nhìn nén nhang cắm trong hộp bánh trung thu gần đó đã đốt được một phần năm.
Đó không phải nhang mà chính là tiền tài xương máu của cô đó!
Mới vài phút mà đã đi tong 2.000 tệ rồi!
Cố Tinh Yên hít một hơi thật sâu, cố gắng bình tĩnh lại, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất trong đời hoàn thành thủ tục đăng ký tài khoản trên web, hơn nữa còn điền thông tin đàn hương thông thường vào.
Sau khi bấm xác nhận, Cố Tinh Yên hài lòng cực kỳ, như thể đã nghe thấy tiếng vàng leng keng chảy vào trong ví tiền.
Để điện thoại xuống, rửa mặt một phen, đợi khi cô nằm lên chiếc giường gập giản dị chuẩn bị đi ngủ thì đã trễ hơn bình thường một tiếng.
Nhưng nửa tiếng sau, cô xốc thảm ngồi dậy, nhìn đàn hương chỉ còn lại tro trong hộp bánh trung thu, thở dài.
Hiệu quả nâng cao tinh thần quá tốt, bây giờ tinh thần cô như mới ngủ dậy, không biết tinh thần này có thể kéo dài được bao lâu.
Nhìn đồng hồ, tám giờ rưỡi sáng, Cố Tinh Yên đứng lên chiên cho mình hai cây xúc xích, lại dùng cơm gạo nếp cuốn kimbap còn dư chiên một phần cơm chiên trứng.
Phần ăn đủ để cô no bụng, Cố Tinh Yên vừa ăn vừa suy nghĩ tô cơm này là bữa sáng hay “bữa khuya” sau khi tan ca đêm nhỉ?