Lúc này trong một gian khách phòng nhỏ nhất của Tiên Lai Khách Điếm, Anh Ca bị Giản Đan đặt lên trên chiếc bàn bằng gỗ thô duy nhất trong phòng, một người một Anh Vũ mắt to trừng mắt nhỏ.
Anh Ca dùng cánh sờ cái đầu chim rụng gần hết lông sắp trọc của mình, lần này nó nói chuyện trực tiếp với Giản Đan:
“Mỹ Nhân đừng nhìn ta như vậy nữa, ta biết mình rất đẹp trai nhưng mà ngươi cứ nhìn Anh Ca chằm chằm như thế Anh Ca sẽ thẹn thùng.”
Nói xong còn dùng hai đầu cánh chim che che mặt chim.
“Xì” lần này Giản Đan không nhịn được phải bật cười, vươn ngón tay đã sớm ngo ngoe rục rịch của mình ra chọc chọc cái bụng nhỏ mượt mà của Anh Ca, chọc cho hắn ngã ra bàn.
“Ai nha! Ngươi muốn mưu hại Anh Ca đẹp trai hay sao!”
“Được rồi! Chưa thấy con chim trọc lông nào tự luyến như ngươi hết trơn á!”
“Hừ! Bổn đại gia…”
“Được được được, đừng có khoác lác, nói thật đi! Lai lịch gì đấy?”
Lần này Anh Ca duỗi móng vuốt bước đi một vòng trên bàn sau đó mới ngồi xuống, nhân tính hóa xoa xoa mặt:
“Haiz! Một lời khó nói hết!”
“Vậy nói trọng điểm thôi!” Giản Đan nghiêm túc gõ gõ mặt bàn.
“Anh Ca là một con chim có nguyên tắc, không thể lừa gạt mỹ nhân nhưng mà có một số việc không thể nói với ngươi được.” Nói xong Anh Ca ngạo kiều* xoay người đưa lưng về phía Giản Đan.
“Thôi được, vậy để ta nói, ngươi chỉ cần nói đúng hoặc không đúng thôi được rồi.”
Lần này Anh Ca không có cự tuyệt mà xoay người lại đối mặt với Giản Đan.
“Thiên Vấn Các của nhà ngươi đúng không! Ngươi là dòng chính nhà đó hả?”
“Khụ, xem như vậy!”
“Cái tiệm cầm đồ ngươi bảo ta đi cũng là cửa hàng quen của ngươi đúng không.”
Lần này Anh Ca gãi gãi đầu rồi mới đáp:
“Ta cũng không ngờ lão nhân kia lại tự mình đứng Quầy, hù chết Anh Ca, ta chỉ muốn dẫn ngươi qua đó đổi nhiều chút linh thạch để cuộc sống của chúng ta tốt hơn chút thôi.”
Mắt Giản Đan trợn trắng sau đó lại chọc chọc cái bụng của Anh Ca, hỏi gọn gàng dứt khoát:
“Nói đi! Vì sao ngươi lại tiếp cận ta?”
“Lão Tổ Tông nói kiếp này ta không có cách nào có thể tu luyện, thỉnh Yêu Tộc Ô Tiên lão tổ bói cho ta một quẻ, kết quả có nói lúc Tử Cấp Bí Cảnh xuất hiện sẽ có người hữu duyên dẫn ta vào đó, còn nói ở trong đó sẽ có cơ duyên cho ta một bước lên Trời.”
“Ta chính là người hữu duyên mà ngươi nói hả?”
“Không biết, ta xem ngươi thấy thuận mắt nên không muốn kéo dài nữa, muốn ra ngoài chơi.”
Tử Cấp Bí Cảnh? Tên này Giản Đan thấy quen quen, lục lọi trí nhớ một hồi mới nhớ ra lúc nàng với Đỗ Yên Nhiên bước vào Tu Chân Giới, sở dĩ có thể lấy thân phận Tán Tu gia nhập Tông Môn chính là vì Tử Cấp Bí Cảnh này.
Bởi vì Tử Cấp Bí Cảnh xuất hiện, Tiên, Ma, Yêu tam tộc dốc toàn bộ lực lượng tinh anh để tham gia nhưng Bí Cảnh mở ra lần này đã tổn thất một lượng lớn lực lượng trung kiên của các Tông Môn cho nên mới chịu tuyển nhận Tán Tu vào Môn Phái, để phong phú lực lượng cho Tông Môn.
Xem ra lần này nàng tới Tu Chân Giới sớm hơn nên mới kịp tham gia lần thịnh hội này.
“Vậy ngươi nói cho ta biết về Tử Cấp Bí Cảnh này đi.”
“Chuyện này Anh Ca biết, nghe ta nói tỉ mỉ nè.”
Tử Cấp Bí Cảnh xem như Bí Cảnh có cấp bậc cao từng xuất hiện ở Tu Chân Giới, nó cũng được xưng là Toàn Bí Cảnh, nghĩa là từ Luyện Khí đến Đại Thừa Tu Sĩ đều có thể tiến vào, tu vi nào thì sẽ được truyền tống đến không gian đối ứng với tu vi đó.
Mỗi một không gian đều độc lập, Tu Sĩ có tu vi thấp nếu tìm được Truyền Tống Trận thì có thể truyền tống đến không gian của Tu Sĩ cấp cao nhưng Tu Sĩ cấp cao lại không thể đến không gian của Tu Sĩ cấp thấp, làm thế để bảo vệ Tu Sĩ cấp thấp.
Đồng thời mỗi không gian độc lập đều sẽ có những cơ duyên khác nhau, mức độ khó khăn khác nhau cũng sẽ đạt chỗ tốt khác nhau, còn ngươi sẽ gặp được Yêu Thú hay Linh Thực hoặc Cơ Quan hay Bẫy Rập đều do vận khí của ngươi.
Quan trọng nhất chính là Bí Cảnh này vạn năm mới xuất hiện một lần, vị trí xuất hiện lại tùy ý không trùng lặp, chỉ trước khi Bí Cảnh mở ra ba ngày thì lối vào của Bí Cảnh mới hiện ra, nhập khẩu chỉ mở ra trong vòng ba canh giờ, có thể tới kịp hay không cũng tùy vào tạo hóa của Tu Sĩ.
Đương nhiên đối với Tu Sĩ cấp cao tới nói đây không phải việc khó, chỉ cần không phải đang bế quan hoặc không thu được tin tức thì còn lại đều có thể đuổi kịp, Tu Sĩ cấp thấp thì chỉ có thể trông chờ vào vận may.
“Đây là tất cả tin tức ngươi biết về Bí Cảnh đó hả?”
“Mấy chuyện này chỉ món khai vị thôi! Ta biết vị trí xuất hiện cụ thể của Bí Cảnh lần này.”
“A? Thật không?”
“Đương nhiên, ta dẫn ngươi đi, đến lúc đó ngươi cũng phải dắt ta theo vào Bí Cảnh nha.”
“Thành giao.”
Một người một chim đồng thuận thành lập quan hệ cộng sự sau đó Giản Đan kéo lại đề tài,
“Lão giả ở tiệm cầm đồ kia thì sao?”
“Thân phận của hắn hơi đặc thù, nghe nói hắn làm việc với cả hắc bạch lưỡng đạo.”
“Ngươi còn biết hắc bạch lưỡng đạo hả? Nói nói thử coi.”
“Ừ ừ, ta nghe tiểu đồng bọn của ta nói, ta hỏi huynh trưởng, hắn nói Ân Gia Gia ở Nhân, Yêu, Ma tam tộc đều có tiếng nói, còn có nhân mạch rộng lớn nữa.”
“Tóm lại không thể đắc tội hắn, hơn nữa tu vi của Ân Gia Gia lợi hại lắm, huynh trưởng của ta khi đứng trước mặt hắn còn phải ngoan ngoãn nữa là.”
“Vậy huynh trưởng của ngươi cũng lợi hại lắm hen?”
“Tất nhiên rồi, huynh trưởng của ta chính là Tôn Chủ tương lai của tộc Bạch Hồng Hạc mà!”
“Vậy sao ngươi lại là Anh Ca năm màu vậy?”
“.”
Anh Ca không trả lời mà hơi uể oải gục đầu xuống, mấy cọng lông còn sót lại trên đỉnh đầu cũng ủ rủ cụp xuống.
---Nấm---
*Ngạo kiều: là người ngoài mặt tỏ vẻ lạnh lùng, cường ngạnh nhưng bên trong là tuýp người ôn nhu, có phần ngại ngùng, xấu hổ. Có thể hiểu đơn giản là "ngoài lạnh trong nóng".