Dĩ nhiên, nếu như có người tùy tiện xông vào, thấy cây thường xuân mà chỉ coi nó là thực vật phổ thông, nhất định sẽ bị thua thiệt.Khương Lâm so với bất kỳ người nào biết rõ thường xuân thích tự do phóng khoáng cùng lực sát thương của nó.
Hắn hài lòng gật đầu một cái, xếp chân ngồi dưới đất, bắt đầu tu luyện.
Bở vì trải qua mạt thế, cùng với sự phản bội của Tiết Nam, so với bất kỳ người khác hắn hiểu rõ tầm quan trọng của thực lực.
Lúc trước hắn đã cùng hệ thống trao đổi qua, ở thế giới này thực của của Bạch Cốt Tinh có thể thông qua tu luyện mà tăng lên, nhưng mà những pháp lực này chỉ có thể dùng ở thế giới này, lấy thân phận của Bạch Cốt Tinh để sử dụng.
Nhưng mà “Cữu Linh Quyết” không giống thế.
Đây là công pháp rằng buộc với linh hồn của hắn, hắn tu luyện Cửu Linh Quyết, thực lực tăng lên là chính bản thân Khương Lâm. Mà bởi vì sự tồn tại của phỉ thúy không gian, những thực vật tinh linh của hắn cũng có thể theo hắn xuyên qua các thế giới.
Mắt thấy Khương Lâm nhanh như vậy đã bắt đầu tu luyện, hệ thống yên lặng nhìn, trong lòng có một chủ ý.
Thời gian tu luyện trôi qua rất nhanh.
Thời điểm nhận ra được có khí tức đến gần động Bạch Cốt, sắc trời cũng đã tối.
Nhớ tới lời mình nói lúc trước, Khương Lâm đứng dậy, đi ra ngoài sơn động.
Tới đầu tiên là Qụa đen và Gà Lôi, đi theo sau lưng hai người còn là bóng của bảy tám người.
Khương Lâm nhìn một cái, không bất ngờ nhận ra đều là chim yêu.
Rất nhanh Báo tinh cũng mang theo mấy người bạn nhỏ của mình tới, một con là yêu quái trên đầu là sừng hươu, một con là sóc yêu.
Còn có một con, trong một đám yêu quái hình người có dáng dấp hết sức khác biệt___ thân hình của hắn là hình người nhưng đầu lại là đầu chó.
Trong số nhiều quái vật, đây là con có hình dạng kỳ quái nhất, ngay cả Khương Lâm cũng không nhịn được nhìn mấy làn.
Báo tinh sợ Khương Lâm không thích, liền vội vàng giải thích: “Đầu chó hắn cũng không phải cố ý như vậy, hắn hóa hình cùng chúng con không giống nhau, hắn đào được một củ nhân sâm mấy trăm năm, ăn nó hóa thành yêu, nhưng thời điểm hóa hình yêu lực không đủ, liền…”
Khương Lâm hiểu,: bình thường yêu quái đều là hấp thu linh khí, mặc dù có thể thành yêu hay không cũng là do cơ duyên, nhưng đa số đều là từng bước từng bước tích lũy.
So sánh mà nói, yêu quái đầu chó hoàn toàn là đi đường tắt, hơn nữa đi đường tắt còn đi chưa tốt….
Ngược lại đối với Khương Lâm không có gì không thích, mặc dù dáng dấp rất khác biệt, nhưng chó yêu này thân hình cao lớn, cánh tay, bắp đùi nhìn rất có sức mạnh, rất có năng lực làm việc
Đối với đồng tộc của Báo tinh một người bạn nhỏ cũng không có, ngược lại Khương Lâm cũng không có bất ngờ: động vật như báo đều thích độc lai độc vãng. Coi như có thành yêu thì thà tìm những yêu quái khác tạo thành một nhóm, cũng không nguyện ý tìm đồng loại.
Nhóm thứ ba đến là lão vượn.
Nó mang tới mấy con vượn yêu trong tộc,tất cả chúng đều có cơ bắp cuồn cuộn trông rất mạnh mẽ.
Trừ những cái này ra, Vượn tinh còn bày tỏ: nó còn có gia tộc trên trăm con cháu nữa, mặc dù hóa hình không nhiều, nhưng bước đầu có thể mở ra linh trí khai thông cũng không ít.
Ý chính là: người làm việc rất nhiều!
Không sai, sau khi Vượn tinh trở về cẩn thận suy tư một chút, cho là những lời nói kia của Bạch Cốt đại vương cùng với hành động để bọn họ trở về mang người đến, chính là cần người.
Lão Vượn ngược lại không đoán được ý định chính xác của Khương Lâm, chỉ cho là Khương Lâm định chiếm núi làm vua, bây giờ đang chiêu mộ thuộc hạ.
Thực lực mạnh nhất ở núi Bạch Hổ Lĩnh chính là Bạch Cốt đại vương, nếu hắn muốn xưng vương, dù có nguyện ý thần phục hay không cuối cùng cũng phải thuần phục thôi.
Lão Vượn lại nghĩ tới dáng vẻ ban ngày của Khương Lâm, cùng thức ăn thần kỳ mỹ vị kia, tâm tư động một cái, liền quyết định mang toàn tộc đến nhờ cậy.
Quả nhiên, Khương Lâm nghe lời nói của nói, ánh mắt sáng lên.
Hắn nhìn lão Vượn tinh, sự hài lòng trong mắt không che giấu chút nào.
Lão Vượn liền biết nước đi này mình không đi sai.
Mà đám yêu quái còn sót lại, khoảng bốn mươi, năm mươi con.
Lấy sự hiểu biết của Khương Lâm , yêu quái hóa hình ở núi Bạch Hổ Lĩnh ước chừng hơn một trăm, tối nay đã tới gần một nửa.
Bảy con yêu quái có thể kéo tới nhiều yêu như vậy,nhiều hơn so với trong tưởng tượng của hắn.
Hắn biết đám yêu quái này đầu óc đơn giản, liền bỏ qua những lời xã giao ấp ủ trong đầu, cũng giúp tiết kiệm thời gian, trực tiếp đi vào vấn đề:
“Hôm nay kêu các ngươi tới là do ta có chuyện muốn tuyên bố.”
Lũ yêu an tĩnh lại.
Trong giọng nói của Khương Lâm có kẹp theo một tia yêu lực, truyền rõ ràng vào lỗ tai yêu quái, “Ta, Bạch Cốt, kể từ hôm nay là người đứng đầu Bạch Hổ Lĩnh.”
Những lời này không chỉ truyền tới tai hơn bốn mươi con yêu quái ở đây, mà còn có những con yêu quái khác ở Bạch Hổ Lĩnh.
Trong đó có những con yêu quái căn bản không biết tối nay phải tới, có những con chính là ỷ vào thân phận của mình không muốn thỏa hiệp với Bạch Cốt Tinh.
Không không quản nguyên nhân của bọn chúng là gì, nói xong những lời này, nhìn vào hơn 40 yêu quái ở đây, “Nếu các ngươi có dị nghị gì, có thể đứng ra.”
Quạ Đen ngây ngốc hỏi, “Đứng ra làm gì?”
Khương Lâm cười híp mắt nói, “Đương nhiên là chúng ta đánh một trận, người nào thắng phải nghe người đó.”
Nhóm yêu quái: “…”
“Chúng con cũng không có ý kiến!”
Bọn chúng kêu lên nói.
Khương Lâm hài lòng: “Vậy thì tốt.”
“Bây giờ.” hắn nói, “Nói một chút xem, bình thường các ngươi thích gì, từ đồ ăn đến những đồ đẹp mắt đều có thể.”
Nhóm yêu quái: “?”
Gà Lôi có chút không hiểu, “Nói chuyện này để làm gì?”
Khương Lâm nói, “làm lãnh chúa của Bạch Hổ Lĩnh, ta có nghĩa vụ giúp cho cuộc sống của con dân trong lãnh địa của ta ngày càng tốt hơn. Cho nên, ta cần hiểu rõ các ngươi.”
Hắn tự cho rằng mình nói chuyện rất bình thường.
Nhưng mà nhóm yêu quái nghe được những lời này đều mờ mịt.
Lãnh chúa, chính là Đại Vương, chẳng lẽ không phải là chỉ nói yêu cầu là được sao?
Đại Vương chỉ cần nói mình muốn cái gì, tiểu yêu như bọn họ sẽ phụ trách đi tìm về cho Đại Vương, dùng hết toàn lực thỏa mãn yêu cầu của Đại Vương.
Nhưng mà Đại Vương lại nói, hắn muốn cho bọn họ sống tốt hơn?
Nhóm yêu quái mờ mịt nhìn Khương Lâm.
Bọn họ không biết cái gì là ấm áp cùng cảm động, chỉ cảm thấy vị trí ở ngực nóng lên.
Báo tinh bị một bữa cơm làm cho mê muội chính là kẻ đầu tiên mở miệng: “Con thích Đại Vương làm cháo gà!”
Cũng không ngoài suy đoán của Khương Lâm, giọng ôn tồn nói, “Còn gì nữa không?”
“Còn có…” Báo tinh cau mày suy tính.
Khương Lâm cũng không nóng nảy, dẫn dắt nói, “Ngày thường ngươi sẽ bị chuyện gì làm cho khốn khổ, nói ra, có lẽ ta sẽ giúp ngươi giải quyết được?”
Báo tinh nhíu mày suy nghĩ một chút, bỗng nhiên nói, “Con không muốn mưa, không muốn tuyết rơi.”
Khương Lâm:”?”
Báo tinh nói, “Mỗi lần mưa một chút, lông con liền ướt nhẹp, rất khó chịu nha. Tuyết rơi càng khó chịu hơn nữa, thật lạnh, sẽ rất dễ đói, hơn nữa con mồi trong núi đều trốn đi, cũng không dễ tìm.”
Nàng ta vừa nói như vậy, mấy con yêu quái cũng rối rít mở miệng, “Đúng vậy, đúng vậy, trời mưa thì ổ của chúng con sẽ ướt, còn có cuồng phòng, thời điểm lợi hại còn đem ổ chim của con thổi rớt.”
“Vẫn còn sấm sét đánh dọa người nữa, một lẫn còn đều ẩn nấp không dám động.”
“...”