Editor: Helen
-----------
Cùng lúc đó, ở phòng khách Huyết Chi Ảnh đang nôn nóng đi qua đi lại. Ám Ảnh bị loại trừ, còn lại ba người làm theo ý mình, không có một chút nào ý muốn hợp tác. Mặc kệ nghĩ như thế nào, đều là chậm hơn.
Nhìn thấy Tư Đồ đang bình tĩnh ngồi cạnh bàn ăn, anh cười lạnh nói, “Nếu lúc trước anh chịu hợp tác cùng tôi, thì sự tình sẽ không thành như bây giờ.”
Que Cay Quân tuy là người chơi lâu năm, nhưng trình độ thực sự chẳng ra gì, so với người mới chết còn nhanh hơn, thế mà là người đầu tiên bị loại.
Mà Vân Lạc, tự do đi lại, kiêu ngạo khó thuần, căn bản không nghe theo an bài.
Đem bọn họ đá ra khỏi đoàn đội, là lựa chọn hoàn toàn chính xác. Huyết Chi Ảnh cho rằng bản thân không hề làm sai.
Tư Đồ ngẩng đầu, tươi cười nghiền ngẫm, “Ở trong mắt anh, tình hình hiện tại là bộ dáng gì?”
“Đừng đùa!” Huyết Chi Ảnh khẩu khí rất kém, “Chẳng lẽ anh không nhìn ra? Lại không liên thủ, năm người chúng ta nhất định sẽ đi đến kết cục đoàn diệt!”
Tư Đồ chống cằm, nghĩ thầm, nói thật đoàn diệt không phải cũng có có một phần công lao của hắn sao.
Một bên, Huyết Chi Ảnh nghiêm túc nói, “Hiện tại liên thủ còn chưa muộn.”
“A.” Tư Đồ cười khẽ ra tiếng, “Anh yêu cầu cùng tôi liên thủ mới có thể qua màn, nhưng tôi qua màn không cần anh.”
Biểu tình của Huyết Chi Ảnh bỗng nhiên cứng đờ.
Phòng khách to như vậy, chỉ có tiếng nói của Tư Đồ quanh quẩn, “Anh cảm thấy tôi quyết định sai lầm, lúc trước không có đáp ứng hợp tác, mới làm cho tình thế trở nên không thể vãn hồi. Nhưng trên thực tế, tôi cũng không hối hận vì đã hành động một mình, cũng đã nắm giữ được mấu chốt để qua màn. Chỉ cần tôi muốn, tùy lúc đều có thể vạch trần đáp án.”
“Từ lúc bắt đầu, tật xấu của anh đã biểu hiện rất rõ ràng. Đánh giá bản thân quá cao, lại coi thường người khác.”
“Tôi không biết anh nghĩ sao lại đưa ra kết luận không liên thủ sẽ đoàn diệt. Nói thực ra, người mới tên Vân Lạc kia cũng sắp tìm ra chân tướng sự việc rồi.”
“Cảm thấy mờ mịt, không biết làm sao, không có đầu mối, trong ba người chỉ có mỗi anh mà thôi.”
Mặt Huyết Chi Ảnh xanh mét, giận dữ rời đi.
Tư Đồ thảnh thơi mà ngồi trên ghế, lẳng lặng chờ đợi thời gian trôi đi.
****
Trong thư phòng, sách về truyền thuyết thần thoại tổng cộng có tám quyển.
Vân Lạc dùng cách đọc nhanh nhanh chóng đọc hết, mỗi một trang dừng lại không quá ba giây đồng hồ.
Mười phút sau, cô đem tám quyển sách toàn bộ đọc xong, những cái gì cũng không tìm ra.
“Suy nghĩ này sai sao?” Vân Lạc đau khổ suy tư. Bỗng nhiên, cô đột nhiên nhớ lại, phòng cho khách còn có mấy quyển sách thần thoại khác! Cô lập tức đem sách nhét lại giá, sau đó chạy như bay tiến vào phòng cho khách.
Phá bỏ lớp kinh, gạt ra những thứ linh tinh hỗn tạp cuối cùng cô cũng tìm được 4 quyển sách thần thoại.
Vân Lạc oán niệm, “Lại không tìm thấy manh mối, mình sẽ điều tra hoa viên, phòng khách, phòng bếp vậy.”
Cô nhanh chóng tiếp tục đọc, đọc xong một quyển ném một quyển.
Thẳng đến khi đọc hết quyển thứ ba, mới tìm được tin tức mà mình muốn, “Chó săn ba đầu ở địa ngục là ác mà trong thần thoại Hy Lạp, tên là Cerberus. Nó được sinh ra bởi tổ tiên của ác ma Typhon với nữ quái thân rắn Echidna, vẻ ngoài hung hãn, thực lực cường đại. Chẳng những có ba cái đầu, còn có đuôi rắn, lông trên đầu và lưng đều là rắn độc quấn quanh.”
“Los, Cerberus…… Nguyên lai Boss phó bản không phải bé gái, mà là con chó màu đen kia.” Vân Lạc bừng tỉnh đại ngộ.
Thẳng đến giờ phút này, rất nhiều manh mối mới chân chính xâu chuỗi lại với nhau.
Trong nhật ký ghi lại, bộ dạng của Los ngẫu nhiên sẽ trở nên kỳ quái, khủng bố. Cô vẫn luôn tò mò, BOSS rốt cuộc trông như thế nào. Giờ phút này nhìn tư liệu mới phản ứng lại, ba cái đầu, đuôi rắn, trên đầu cùng lưng còn có rắn độc, vốn dĩ là con chó nhỏ dễ thương đương nhiên sẽ nhìn rất kỳ quái rất đáng sợ.
Đến nay mới rõ, bóng đen công kích người chơi tất cả đều là hình rắn. Đêm qua trong bóng tối, tiếng của rắn cũng tương đối rõ ràng. Vốn dĩ Vân Lạc cho rằng hệ thống cố ý xây dựng bầu không khí khủng bố, nhưng hôm nay nghĩ lại, đây đại khái cũng là một loại ám chỉ, bởi vì Cerberus trên người quấn quanh đều là rắn độc.
Còn có lúc Que Cay Quân bị loại trừ, Vân Lạc vẫn luôn không rõ, vì sao viết chữ lại không bị công kích, nói ra thành lời lại làm Boss tức giận. Hiện tại nghĩ lại, đại khái là bởi vì chó đen xem không hiệu chữ viết của nhân loại, nhưng lại có thể nghe hiểu lời nói.
Mà trong phòng cho khách cô bé từng viết xuống tờ giấy ghi chú hai chữ “ác ma”, chứng mình nàng biết chữ. Điều này cũng chứng minh, Los cùng cô bé không phải là mộ người.
Đến tận đây, Vân Lạc cuối cùng cũng hiểu vì sao rất nhiều người chơi bị phó bản ngược thê thảm.
Lại nói ở khắp nơi đều có thể tìm được manh mối, nhưng những manh mối này lại rất dễ sai lệch! Vừa lơ đãng, liền sẽ bị dắt mũi.
Vạn nhất có người tin là thật, nhận định cô gái nhỏ là Boss phó bản, khắp thế giới tìm nàng, chắc chắn là không lấy được đánh giá A. Đến nỗi có thể may mắn sống đến cuối hay không cũng phải xem vận khí.
Cả nhật ký đã tìm được, thật ra đây là nhật ký của sủng vật! Đôi vợ chồng ở biệt thự này nhận nuôi một con cɧó ©áϊ, đem nó coi như người một nhà, cho nên mới thân thiết mà dùng cách gọi “cô bé”.
Suy nghĩ rõ ràng, trong đầu Vân không tự giác hiện ra một chút tạp niệm.
Căn bản là không có chuyện ác ma bám vào người, từ lúc bắt đầu, đoi vợ chồng đã nhận nuôi một con chó không bình thường. Theo thời gian trôi qua, nó dần lớn lên, mới không cẩn thận làm lộ ra tướng mạo sẵn có.
Phó bản này thật ra rất đơn giản, khung cảnh chỉ tồn tại người chơi và BOSS, không có NPC khác. Nếu suy nghĩ đơn gián, nói không chừng đã sớm tìm ra BOSS.
Que Cay Quân quả nhiên là nam nhân có được kinh nghiệm tìm đường chết phong phú. Quỷ mới biết vì sao anh ta lại liếc mắt một cái nhìn trúng BOSS, còn muốn lấy máu của nó trừ tà……
Tập trung hơi thở, Vân Lạc đọc thoại nói, tới giờ tình huống đã cơ bản sáng tỏ, chỉ còn lại một ít chi tiết chưa chải chuốt rõ ràng.
Giống như buổi tối ngày 20 tháng 8, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Vì sao một nhà ba người lại biến mất? Lại như sau khi biết sự thật, làm sao để trấn an Los, bình ổn oán khí của nó?
“Để mình ngẫm lại, nên bắt đầu điều tra từ đâu.” Vân Lạc lâm vào trầm tư.
Suy xét một lát, cô quyết định trước đem phòng khách, phòng bếp điều tra một lần.
Vân Lạc đi xuống cầu thang, phát hiện Tư Đồ vẫn ngồi tại chỗ cũ, không khỏi tò mò, “Anh tính toán ngồi chờ đến sáng ngày thứ 3 sao?”
“Đúng vậy.”
“Vì sao anh không vạch trần bí ẩn trước, lấy đánh giá A, lấy được đạo cụ?” Vân Lạc khó hiểu, “Tránh cho người chơi khác lấy, không phải là được rồi sao?”
Tư Đồ nhàn nhạt nói, “Một phó bản chỉ có thể có một người hoặc một nhóm đạt A. Một khi tôi nói ra đáp án chính xác, cô liền mất đi cơ hội.”
“Thế thì bỏ qua đi.” Vân Lạc nhanh chóng sửa miệng. Hoàn cảnh khốn cùng gần đây khiến cô không muốn bỏ lỡ cơ hội kiếm tiền.
Tư Đồ nhoẻn miệng cười, “Một cái đánh giá A mà thôi, với tôi mà nói không tính là gì. Nếu cô có đủ thực lực ổn định đạt được đạo cụ, tôi sẽ càng cao hứng.”
“Nhanh nhanh.” Vân Lạc không dám trì hoãn, nhanh chóng tìm tòi phòng khách, rất sợ Tư Đồ đổi ý.
****
Lúc đó, Huyết Chi Ảnh đang tìm kiếm trong phòng ngủ chính. Bất tri bất giác, anh ta lại làm đảo lộn hết đồ vật trong phòng.
Một bóng đen từ trong góc vụt ra, hung hăng cắn một ngụm trên cổ mục tiêu.
Huyết Chi Ảnh ánh mắt ám trầm, biểu tình bất định. Vừa rồi chịu công kích, giá trị sinh mệnh -60, trước mắt chỉ còn lại 110.
Không giống với Que Cay Quân, trong lòng Huyết Chi Ảnh rõ ràng, ban ngày bị công kích chỉ có thể là bởi vì làm Boss tức giận. Anh ta thậm chí đã từng gặp qua vài người chơi, trong lúc chơi người đó vô tình phạm phải sai lầm lớn kết quả khiền Boss giận chó đánh mèo toàn bộ đoàn diệt.
Lúc trước ở trong phòng cho khách, Ám Ảnh lục quần áo, anh ta lục ngăn kéo, hai người đồng thời bị công kích, không phân biệt được là vì cái nào. Hiện giờ một mình một người đã chịu tập kích, anh ta lập tức bừng tỉnh —— ở trong phòng, bất luận hành vi phá hoại nào cũng không được phép.
Lại liên tưởng đến lúc mới tiến vào trò chơi Que Cay Quân nói sai, anh ta cảm thấy sự tình là như này: trước hết BOSS sinh hoạt ở tại biệt thự. Một ngày nào đó, một nhà ba người dọn vào ở. Theo thời gian, hai bên ý thức được tồn tại của đối phương, muốn diệt trừ đối phương. Giao chiến kết thúc, BOSS đạt được thắng lợi cuối cùng, giữ lại quyền cư trú.
Huyết Chi Ảnh càng nghĩ càng cảm thấy là có chuyện như vậy. Que Cay Quân cho rằng BOSS là kẻ tới sau, tu hú chiếm tổ, cho nên bị giáo huấn; biệt thự là lãnh địa tư nhân của BOSS, tên kia làm loạn bừa bãi, nên mới bị công kích.
—— đối với cùng cảnh tượng, người chơi khác nhau sẽ có suy nghĩ khác nhau, bởi vậy sẽ có lý giải khác nhau, đây cũng là điều thú vị của trò chơi này.
“Làm cách nào mới có thể qua màn?” Huyết Chi Ảnh trầm ngâm một lát, chợt ánh mắt sáng lên, “Nhắc nhở có nói, Los thích nhất màu đen. Đó có phải nghĩa là BOSS bám trên vật thể có màu đen?”
Anh ta càng nghĩ càng hưng phấn, lập tức chạy lên chạy xuống, đem toàn bộ 6 nơi xem hết một lượt. Cuối cùng, con chó thuần đen trong hoa viên khiến hắn chú ý.
“Chỉ có con chó này thuần đen, phù hợp nhất với thẩm mỹ của BOSS, Los hẳn là bám vào trên người nó.” Nghĩ nghĩ, Huyết Chi Ảnh đi nhanh về phòng bếp.
****
Vân Lạc điều tra phòng khách, trong lúc vô ý phát hiện trên vách tường treo bức tranh sơn dầu ở mặt sau có giấu két sắt.
Cô trăm cay ngàn đắng, thật vất vả mới tìm ra mật mã. Ai ngờ mở ra tủ sắt, bên trong lại trống không, cái gì cũng không có, tức khắc hóa đá.
Đúng lúc này, Huyết Chi Ảnh chạy ra chạy vào, vội vàng không ngừng.
Thoáng nhìn thấy Vân Lạc kinh ngạc, phát ngốc với tủ sắt, anh ta cười đắc ý, thanh âm không cao cũng không thấp, “Còn tưởng rằng cô có bản lĩnh lớn lắm, thì ra cũng chỉ có vậy.”
“Anh giỏi thì anh làm đi.” Vân Lạc lạnh lùng trả lời.
Huyết Chi Ảnh khóe miệng nhẹ cong lên, lời thề son sắt nói, “Lập tức khiến cho cô biết, cái gì gọi là cao thủ trò chơi!”
Vân Lạc cũng không để trong lòng. Phải biết rằng, cô đã từng mấy lần cảm thấy chính mình tiếp cận được chân tướng, nhưng mà mỗi một lần kết luận đều bị manh mối mới lật đổ.
Người chơi cho rằng chính mình sắp thoát khỏi mê cung, nhưng không chắc đấy là thật sự, cũng có khả năng là ảo giác.
Tư Đồ an tĩnh ngồi ở một bên, kiên nhẫn chờ đợi cuối cùng kết quả.
Huyết Chi Ảnh kiêu căng ngạo mạn mà đi vào phòng bếp, cảm thấy chính mình đã là nắm chắc thắng lợi.
Vân Lạc thầm than một tiếng, ngay sau đó đem lực chú ý tập trung lại, nhanh chóng suy nghĩ.
Vì sao trong phòng khách lại có két sắt trống không? Đây có thể là manh mối ẩn giấu trong khung cảnh, hay chỉ là một sự bố trí râu ria? Nếu đây là manh mối thid ý nghĩa là gì?
Đột nhiên, Vân Lạc nhớ tới nội dung nhật ký vào ngày 20 tháng 8 “Chồng yêu nói, tiếp tục ở tại biệt thự thì chúng ta sẽ gặp nguy hiểm, cần nhanh chóng rời khỏi.”
“Có đôi khi tôi thật sự cảm thấy sợ hãi, rời đi có lẽ là một ý kiến hay……”
Cô nghĩ két sắt trống không, có thể hay không là do người nhà này thu thập hành lý, đồ vật đều đã cầm đi?
=====