Sau Khi Xuyên Lại Tôi Được Gả Vào Hào Môn

Chương 24: Họa mi có lòng mà không có sức

Tuy nhiên chưa kịp thực hiện, khứa đẹp trai đáng ghét đó đã bị sa thải đuổi đi rồi.

Đầu tiên Cao Chấn nghe người ta nói cậu bị trợ lý Tiền đưa đi, mười phần thì có tám chín phần là đắc tội với Đại thiếu gia, tự mình tưởng tượng ra cảnh tên được cái mã đó cố gắng quyến rũ Đại thiếu giá nhưng bị bắt quả tang tại chỗ, càng tưởng tượng càng thấy vui sướиɠ, rồi truyền đi truyền lại đến mức chính mình cũng tin là thật, khi khinh miệt Bạch Ngọc Trạch là đang đứng trên đỉnh cao đạo đức, sự đắc ý trong đó không thể nói hết cho người ngoài hiểu được.

Hắn ta không có thói quen xem hot search trên Weibo, nên mãi đến khi đi làm mới biết khứa đẹp trai mà hắn ta ghét cay ghét đắng đã trở thành nhân vật nổi tiếng trên Weibo!

Nhìn phần bình luận toàn là khen ngợi cậu ta đẹp trai tuyệt thế, còn nói nếu cậu ta debut chắc chắn sẽ lập tức trở thành fans cuồng... Cao Chấn tức giận đến mức suýt bóp nát điện thoại!

Thằng ranh con này còn là sinh viên trường Đại học X cơ à?

Lại còn là học sinh giỏi thường xuyên nhận học bổng nữa chứ?

Khoan đã.

Mắt Cao Chấn bỗng sáng lên.

Có người tiết lộ nói cậu ta ký hợp đồng với Thành Vũ? Để làm người livestream ẩm thực? Ngay cả số phòng cũng đưa ra rồi, chắc là thật rồi?

Ha ha,Thành Vũ cũng là sản nghiệp của Đại thiếu gia mà!

Thiên đường có lối không đi, cửa địa ngục không có cửa mà cứ xông vào!

Mày nói xem mày đắc tội với Đại thiếu xong, thì nên giữ mình thấp thỏm đừng để người ta nhìn thấy chứ, lại còn nhanh chóng ra ngoài khoe khoang. Nếu anh đây không giúp mày một bài học, thì thật có lỗi với lương tâm của mình!

Kiên nhẫn đợi nửa ngày, cuối cùng nghe nói Đại thiếu đến Vạn Tượng tập đấm bốc, Cao Chấn hít một hơi sâu, tự động viên mình, rồi đi đến cửa phòng tập riêng của Đại thiếu gõ cửa.

Trợ lý Tiền mở cửa ra, nghi ngờ hỏi hắn ta: "Có chuyện gì?"

Cao Chấn gật đầu với vẻ vừa hưng phấn vừa căng thẳng: "Vâng, tôi có chuyện quan trọng muốn nói với Văn thiếu gia."

Trợ lý Tiền quay lại xin chỉ thị, sau đó cho hắn ta vào.

Văn Thành đang cẩn thận đeo găng tay đấm bốc cho mình.

Cao Chấn nhanh chóng tiến lên, trước tiên đưa điện thoại có lưu ảnh của Bạch Ngọc Trạch cho anh xem, tiếp đó với vẻ mặt trung thành tuyệt đối nói: "... Tôi mới biết, sau khi bị Vạn Tượng chúng ta sa thải, cậu ta lại quay sang ký hợp đồng với Thành Vũ... Người này blah blah... nên tôi không muốn giấu diếm Văn thiếu gia..."

Văn Thành đột ngột ngắt lời hắn ta: "Sa thải cậu ta?"

Cao Chấn: "... Ơ."

Rõ ràng hắn ta vẫn chưa phải là người bối rối nhất.

Trợ lý Tiền vốn luôn được coi là tinh anh và năng nổ, tự cho mình là trung thần của Đại thiếu mới là người ngớ người ra: "!!!"

Khoan đã, Đại thiếu, ý anh là gì? Đừng có đùa người như thế chứ!

Trợ lý Tiền đẩy đẩy cặp kính gọng vàng của mình, trong lòng chua xót đến mức muốn khóc.

Kể từ hôm qua "xử lý" Bạch Ngọc Trạch, ở Vạn Tượng anh ta đã từ "trợ lý thân cận của Đại Thiếu" biến thành "kẻ bị ghẻ lạnh". Tuy nhiên cũng không có cách nào, anh ta nhận mức lương này, nếu là thời cổ đại thì tương đương với chức vụ Đông Xưởng Công - người không từ thủ đoạn nào để giúp Hoàng đế giải quyết mọi phiền phức. Đằng ấy đã thấy Đông Xưởng Công nào không bị người ta ghét chưa? Có thể được Hoàng thượng ban thưởng mới là chính đạo!

Tiền công công ngốc chính là ngốc ở chỗ này - việc bị ngàn người chỉ trích anh ta đã làm xong, sao mới chỉ trong chốc lát, Hoàng thượng lại không nhận nữa?

Văn Thành xoa xoa giữa trán của mình.

Anh có phải là bạo quân chuyên quyền không nói lý lẽ đâu?

Được rồi, mình đúng là như vậy.

Nhưng việc mình cứng trước, rồi lại đổ tội ngược lại đuổi người ta đi như đuổi một kẻ đê tiện, thậm chí còn làm đến mức ai cũng biết. Nếu không sao tên ngốc này lại tới mách lẻo chứ - vậy có phải mình quá hèn hạ rồi không?

Lại nhìn một lần nữa vào khuôn mặt của chàng trai trên điện thoại.

Văn Thành không thể kiểm soát được mà nhớ đến cảm giác ôm trọn nhuyễn ngọc ôn hương trong thoáng chốc đó.

Anh không thoải mái lắm dời mắt đi, lắc lắc đầu.

Vậy cậu có biết Thành Vũ cũng là sản nghiệp của mình không?

Bốp!

Văn Thành đột nhiên giơ chân đá mạnh vào bao cát bên cạnh, bao cát bị đá bay nửa vòng, để lại một vết lõm rõ ràng.

Đang nghĩ gì vậy chứ! Đây là lần đầu tiên anh tức giận với chính mình như vậy.

Tiền công công bị động tĩnh này của anh làm cho giật mình, anh ta không thể đoán được cụ thể Văn thiếu gia đang nghĩ gì, chỉ đoán theo logic thông thường. Trời ơi, vừa nghe nói mình đã "xử lý" người ta, Văn thiếu gia đã tức giận đến vậy... Ý nghĩa ẩn chứa trong đó thật đáng sợ khi nghĩ kỹ đó!

Anh ta đã theo Văn thiếu gia ba năm, trong mắt anh ta, mặc dù Văn thiếu gia đối với đàn ông hay phụ nữ đều không có biểu hiện gì! Trong giới con nhà giàu thế hệ thứ hai có loạn lạc đến mức nào, chơi bời phóng túng đến đâu cũng có, riêng Văn thiếu gia như thể đã tu luyện thành Minh vương bất động. Có những kẻ xấu còn truyền đi tin đồn Văn thiếu gia có vấn đề về "cái đó", họa mi có lòng mà không có sức, bề ngoài trông có vẻ nam tính mạnh mẽ thì có tác dụng gì, căn bản là không thể cứng lên được!