Tận Thế Tới: Ta Dựa Vào Tiền Thưởng Để Dự Trữ Hàng Hóa

Chương 21: Xuất Cảnh Kiếm Tiền

Ngày thứ 42.

Ngồi mười mấy tiếng máy bay, Cố Đồng Vãn rốt cục đã đặt chân đến P quốc, không khí nơi này một chút cũng không có gì đặc biệt, thậm chí thời tiết hôm nay cũng không quá tốt, sương mù dày đặc, liếc nhìn bầu trời lại cho người ta có cảm giác đặc biệt kiềm chế, khẩn trương.

Huống hồ bất quá hiện tại mới chỉ là giữ tháng 6 mà thôi, P quốc chỉ vừa từ mùa xuân chuyển sang mùa hè. Những năm trước vẫn duy trì hai mươi mấy độ, thế nhưng hiện tại Cố Đồng Vãn lại cảm thấy không khí nơi này sền sệt nóng rực, cho dù không có mặt trời, nhiệt độ không khí lại tới 32 độ. Nhìn lại người đi đường, tất cả mọi người đều bắt đầu mang váy cùng áo ngắn tay.

Chẳng lẽ đời này tận thế đến sớm hơn? Nhưng trong trí nhớ Cố Đồng Vãn, tận thế bắt đầu bùng nổ tại một ngày mà mặt trời đỏ rực kéo dài xuyên suốt, sau đó mới là mưa to kéo dài ròng rã hai tháng, mãi cho đến tháng thứ ba mới bắt đầu thời tiết cực nhiệt.

Không biết một đời này sẽ có sự thay đổi xảy ra, hoặc là do vị trí địa lý vĩ độ có quan hệ?

Lau mồ hôi trên trán một cái, Cố Đồng Vãn quyết định hoàn thành xong nhiệm vụ lần này liền trở về nắm chắc thời gian độn hàng.

Cố Đồng Vãn đeo ba lô duy nhất trên vai, trực tiếp dựa theo định vị của hệ thống, thuê xe đi đến thị trấn bên cạnh. Khoảng cách nơi này cách thủ đô P Quốc cũng hơn 300 cây số, may mắn tiền xe không quá cao.

Đem hành lý trực tiếp bỏ vào bên trong phòng đã sớm thuê ở trên mạng. Cô mặc một thân quần áo thể thao màu đen có nón trùm đầu, dưới chân là giày chơi bóng màu trắng, thêm khẩu trang màu đen. Đợi qua 7h tối liền xuất phát ra khỏi nhà trọ, mục tiêu là một quán rượu cách đây 500 mét.

Nhớ tới sự kiện truy bắt Laurence Llane ở đời trước, đã từng chấn động một thời gian. Cố Đồng Vãn cực kỳ khắc sâu đối với sự kiện này, lúc ấy còn thổn thức người cầm được tiền truy nã khẳng định là mừng như điên.

Lúc này đột nhiên cảm thấy rất may mắn, đời trước cô hay có thói quen theo dõi tin tức trên ti vi cùng đài phát thanh. Đoạn thời gian khi sự kiện đó bùng nổ, rất nhiều đài truyền hình, trang mạng đem sự tình Laurence sa lưới biên tập thành các trang báo, video khác nhau. Vì thời gian từ nhà đến công ty không ngắn, cho nên Cố Đồng Vãn hay xem mấy loại video trên cứ lặp đi lặp lại về tình huống lùng bắt Laurence.

Không chỉ có cuộc đời Laurence, ngay cả toàn bộ quá trình hắn sa lưới cũng được phân tích mô tả tỉ mỉ.

Đến quán rượu, lúc này là 7h30 tối, ánh đèn mờ ảo nên nhìn người đều lờ mờ, không quá rõ ràng.

Trong quán người cũng không nhiều, tốp năm tốp ba chia nhau ngồi tại các vị trí khác biệt. Hoàn cảnh so trong nước lại khác nhau một trời một vực, người trẻ tuổi rất ít, ngược lại là nam nhân trung niên chiếm đa số.

Cố Đồng Vãn nhẹ nhàng quét một vòng quán rượu chưa đầy 200 mét vuông, liền cố định mục tiêu đang ngồi ở trong góc phía trước, một người đàn ông trung niên đội nón cao bồi cúi đầu uống rượu.

James Matt, nghề nghiệp thợ săn tiền thưởng tại P quốc, cũng là người đời trước tự tay truy bắt Laurence Llane, cuối cùng thu hoạch được 10 triệu đô la.

Đừng nhìn vị đại thúc này tuy hơi lớn tuổi một chút, dáng người cũng không giống đại bộ phận người Âu Mĩ cao to cường tráng, nhưng là một thợ săn tiền thưởng chuyên nghiệp có hai mươi mấy năm kinh nghiệm.

Hắn nắm trong tay mạng lưới tình báo, quan hệ cực kỳ lớn, cũng như am hiểu thuộc tính hoạt động của tội phạm. Ở kiếp trước Laurence thất bại trong tay người đàn ông này cũng là vì đi mua một chai nước tại cửa hàng giá rẻ, dẫn tới bị ông ấy hoài nghi.

James Matt phát hiện dấu viết hoạt động của Laurence vào cuối tháng sáu, nhưng lần này Cố Đồng Vãn dự định đem lịch sử đến sớm hơn.

Trên thực tế giữa tháng sáu, Laurence đã đi tới trấn nhỏ này. Trong những năm gần đây, tổ chức tội phạm của hắn cũng hoàn toàn đem trụ sở bí mật dời đến nơi này.

Mặt ngoài là một xưởng gia công vật liệu gỗ, nhưng trên thực tế, gần hơn vạn mét vuông trong nhà máy đều sản xuất một ít thuốc cấm, vận chuyển ra ngoài, thậm chí còn dự trữ rất nhiều vũ khí quân sự.

Thời điểm sự kiện này được phơi bày ra ánh sáng, chính phủ P Quốc hết sức kinh ngạc vì không ai nghi ngờ một tên đào phạm cấp quốc tế, tại một thị trấn bình thường lại thành lập một nhà máy quy mô lớn như vậy.

Đêm nay tâm tình của James Matt đặc biệt không cao hứng, manh mối điều tra một năm rưỡi về sau đột nhiên bị gãy không còn một mảnh như diều bị đứt dây.

Vì truy lùng Laurence Llane, hắn đây không chỉ có hao phí thời gian cùng tiền bạc, trọng yếu nhất chính là năm đó chính tay Laurence gϊếŧ chết một nhà em trai hắn, thảm cảnh tàn khốc không tả nổi. Từ khi em trai chết, James Matt liền thề nhất định phải tự tay bắt được Laurence.

Uống một ngụm rồi một ngụm, nghĩ đến uống xong ly này liền trở về nhà trọ, sáng sớm ngày mai tiếp tục đi sở cảnh sát tìm người quen điều tra một chút.

Trong lúc tâm tư đang trôi nổi, một thân ảnh mảnh khảnh bỗng nhiên xuất hiện tại vị trí đối diện.

James Matt ngẩng đầu, một cô gái Châu Á, gương mặt xinh đẹp, đôi mắt sáng rực nhìn hắn.

“Xin chào, tôi biết ngài gần đây đang điều tra Laurence Llane, lần này tới, tôi muốn cung cấp cho ngài một chút manh mối.”

Lời nói của cô gái giống như cục đá đủ gây chấn động, James Matt không khỏi nắm chặt ly rượu trong tay.