Sau Khi Phân Hóa Thành A Tôi Đánh Dấu Tình Địch

Chương 11: Bạch Doanh Oanh

Tạ Dương Thanh nói: "Tôi sẽ gửi thông tin của Giang Chi Lạc cho cô sớm nhất có thể"

Kỷ Vân Sơ gật đầu, sau đó lại đưa tay ra sau xoa xoa gáy, không biết có phải sự phân hoá này làm ảnh hưởng đến cơ thể hay không, mà cô luôn cảm thấy tuyến thể vừa ngứa vừa nóng.

Tạ Dương Thanh nhìn cô nhắc nhở: "Trong khoảng thời gian này có lẽ cô sẽ cảm thấy hơi khó chịu một chút, tuyến thể nóng lên, cơ thể yếu đi, đều là những phản ứng bình thường."

Nhưng thực tế thì tình trạng này đã diễn ra được một thời gian dài rồi, vốn kỷ Vân Sơ còn tưởng rằng mình sắp đến kỳ phát tình nữa ấy chứ.

Thế mà kết quả lại là do cô sắp phân hóa lần hai.

Nghĩ đến đây, Kỷ Vân Sơ không khỏi thở dài một hơi: "Có lẽ thuốc ức chế của Omega không còn phù hợp với tôi nữa rồi."

Tạ Dương Thanh gật đầu: "Trong khoảng thời gian này, cơ thể cô sẽ ở trạng thái rất kỳ lạ, tác dụng của thuốc ức chế Omega cũng không làm được gì, có lẽ cô cần phải dùng miếng dán ức chế Alpha thôi."

Bây giờ Kỷ Vân Sơ vẫn đang dán miếng dán ức chế Omega, nhưng mà hiện tại cái đó không còn hiệu quả nữa.

Ngay cả một Beta như Tạ Dương còn có thể ngửi thấy mùi pheromone của cô.

"Bác sĩ đã kê một số loại thuốc cho cô rồi, nhớ dùng đúng liều lượng."

Kỷ Vân Sơ gật đầu, lúc này Tạ Dương Thanh như nhớ ra chuyện gì đó: "À đúng rồi, trong khoảng thời gian này, tốt nhất là cô không nên tiếp xúc cơ thể với các omega khác."

Tim Kỷ Vân Sơ như thắt lại, tối qua cô không chỉ tiếp xúc với Omega, mà còn tiếp xúc rất thân mật là đằng khác.

Có lẽ chính vì thế nên cơ thể cô mới khó chịu như vậy.

"Nếu..." Kỷ Vân Sơ ngập ngừng hỏi: "Nếu tôi có tiếp xúc thân mật hơn với Omega thì sao?"

Tạ Dương Thanh cũng không nghĩ nhiều về chuyện này, dù sao trước đây Kỷ Vân Sơ cũng là một Omega.

Các Omega lại luôn hòa thuận với nhau hơn so với các Alpha, họ luôn thích dính chung với nhau một chỗ, cho nên chuyện cô tiếp xúc với Omega cũng là chuyện hết sức bình thường.

Đây cũng là lý do, Tạ Dương Thanh muốn đặc biệt nhắc nhở cô.

Là trưởng nữ của nhà họ Kỷ, Kỷ Vân Sơ thường xuyên phải tham dự các cuộc họp chung với các Omega khác, và chuyện cô tiếp xúc gần gũi với Omega khác là không thể tránh khỏi.

"Pheromone của họ có thể ảnh hưởng đến cô đấy."

Chỉ là bác sĩ không thể chắc chắn là ảnh hưởng đó sẽ lớn đến mức nào thôi.

Dù sao trên thế giới này cũng rất hiếm có trường hợp phân hóa lần hai, bác sĩ chỉ có thể nhắc nhở Kỷ Vân Sơ cẩn thận hơn thôi.

Không biết tại sao mà lòng Kỷ Vân Sơ luôn có linh cảm bất thường, cô thản nhiên gật đầu, cũng không nói với Tạ Dương Thanh về những lo lắng của mình.

Chắc cô không xui xẻo như vậy đâu ha?

Chuyện tình đã thành ra như vậy, Kỷ Vân Sơ cũng không thể giấu gia đình được nữa, thế nên buổi chiều cô nghỉ làm luôn, thu dọn đồ đạc trở về nhà họ Kỷ.

Sự đồng cảm và chia tay tình yêu của Chu Tế chỉ lan truyền trong vòng tròn của thế hệ trẻ, tạm thời không ai dám gây rắc rối trước mặt các trưởng lão, và cha và mẹ của Ji cũng không biết về vấn đề này.

Mẹ Kỷ là một Omega có dáng người nhỏ nhắn, tính cách hiền lành, bà lại xuất thân trong một dòng dõi thư hương, trên người lúc nào cũng mang cái khí chất tiểu thư con nhà gia giáo.

Bà họ Bạch, tên đầy đủ là Bạch Doanh Oanh.

Kỷ Vân Sơ bước vào nhà thì không nhìn thấy bóng dáng mẹ mình đâu, thế nên cô đi thẳng đến thư phòng. Đúng như dự đoán, cô thấy Bạch Doanh Oanh đang ngồi trước cửa sổ sát đất đọc sách.

"Mama."

Bạch Doanh Oanh đang chìm trong những con chữ bỗng giật mình, bà quay đầu lại thì nhìn thấy cô con gái nhỏ của mình đang đứng trước cửa phòng, con bé nhìn bà với đôi mắt đỏ hoe.

Bạch Doanh Oanh giật mình, nhanh chóng đặt quyển sách xuống, tháo kính lão, đứng dậy đi về phía con gái: "Vân Vân về rồi à, sao không gọi báo trước cho mama?"

Sau khi bước vào trong, bà còn nhìn thấy rõ sự mệt mỏi không che giấu trên khuôn mặt Kỷ Vân Sơ, Bạch Doanh Oanh lo lắng không thôi: "Con làm sao đấy?"

Bà đã từng là cô con gái được yêu thương chiều chuộng nhất nhà, sau khi kết hôn lại chồng chiều chuộng đến muốn sinh hư, lại thêm cô con gái nhỏ vô cùng ngoan ngoãn hiểu, từ nhỏ con bé đã chẳng gây tí phiền phức gì cho bà.

Đời này của Bạch Doanh Oanh chưa bao giờ trải qua bất kỳ thăng trầm gì, thế nên tính cách của bà vẫn còn khá ngây thơ, đa sầu đa cảm.

Trông còn tủi thân hơn cả Kỷ Vân Sơ, đôi mắt bà đã sớm đẫm lệ, khuôn mặt đầy sự lo lắng: "Vân Vân, con nói gì đi!"

Kỷ Vân Sơ im lặng thở dài một hơi, bắt lấy bàn tay Bạch Doanh Oanh: "Mama đừng lo lắng, con không sao."

Cô đã mệt đến mức đôi chân đang sỏ dày cao gót run nhè nhẹ.

"Con mau ngồi đi." Bạch Doanh Oanh duỗi tay lau lau nước mắt, cũng hơi xấu hổ vì hành động trẻ con của mình: "Mau ể rõ chuyện này cho mama."

Kỷ Vân Sơ đang không biết mình nên kể thể nào nữa, Bạch Doanh Oanh chỉ nhìn thấy dáng vẻ mệt mỏi của cô thì đôi mắt đã đỏ hoe, nếu nghe cô kể hết thì không biết có chịu được không nữa.

"Thật ra thì... Mama sắp có một cô con gái Alpha."

Bạch Doanh Oanh sững sờ một lúc, nước mắt lại lăn dài trên má, nhưng giọng nói lại bình tĩnh hơn vừa rồi rất nhiều: "Ba con nɠɵạı ŧìиɧ?"

Kỷ Vân Sơ suýt nữa thì sặc nước bọt của chính mình, cô vội vàng lắc đầu: "Không, không, không!"

Nghĩ lại thì cô cũng thấy lời của mình nghe kỳ kỳ sao á, chẳng trách tại sao Bạch Doanh Oanh lại nghĩ sang hướng khác.

"Là con, có lẽ con sẽ phân hóa lần hai thành Alpha."

Lần này thì Bạch Doanh Oanh im lặng một lúc lâu, bà mở to đôi mắt nhìn Kỷ Vân Sơ , như thể con gái bà đang nói đùa vậy.

Mặc dù bà cũng đã từng nghĩ đến chuyện nếu Vân Vân là một Alpha thì sẽ không mệt mõi như bây giờ, nhưng Bạch Doanh Oanh cũng chưa bao giờ cảm thấy làm Omega có gì không tốt.