Rất nhanh vυ' của Thư Ca đã phủ lên một tầng nước miếng lấp lánh ướŧ áŧ, trong đầu Thư Ca bị kɧoáı ©ảʍ làm cho mụ mị đầu óc, sớm đã quên đi cái gì gọi là luân thường đạo lý rồi. Nàng ngả người ra phía sau hưởng thụ, bất tri bất giác lại rêи ɾỉ kêu da^ʍ mấy tiếng.
“Tỷ phu đang mυ'ŧ vυ' của Thư Ca... a... sướиɠ chết mất.”
“Vừa trắng vừa mềm... tỷ phu cũng thật sướиɠ miệng, hận không thể đem vυ' của Thư Ca nuốt vào trong bụng.”
“Ân ân... cái đó... so với tỷ tỷ thì cái nào mυ'ŧ ngon hơn?”
“Đương nhiên là Thư Ca rồi... núʍ ѵú Thư Ca vừa nhỏ nhắn lại vừa hồng nộn... chỉ cần nhìn thôi đã thấy ngon miệng rồi... lại nhìn xem nó bị tỷ phu liếʍ đến ướt đẫm, muốn bao nhiêu da^ʍ mị liền có bấy nhiêu... chỉ hận không thể một ngụm nuốt trọn.”
Hắn vừa nói tay vừa hung hăng nhéo vυ' Thư Ca hơn, miệng lưỡi cũng càng ngày càng trở nên linh động, lưỡi quét vòng núʍ ѵú rồi lại khều khều trên đỉnh mấy cái, làm Thư Ca sướиɠ tới nỗi trong miệng không ngừng tràn ra thừng đợt rêи ɾỉ thống khoái. Thạc Điền lại tiếp tục nói: “Núʍ ѵú của tỷ tỷ nàng sậm màu hơn, kích thước cũng lớn hơn, trông giống như trái nho vậy... làm sao có thể so với núʍ ѵú hồng nhạt ngon miệng như trái anh đào của Thư Ca chứ.”
“Ưʍ... nhẹ một chút... có phải là núʍ ѵú của tỷ tỷ là bị tỷ phu liếʍ mυ'ŧ đến biến sắc không? Tỷ phu có phải là ngày ngày đều mυ'ŧ núʍ ѵú của tỷ tỷ không?”
Nhận ra giọng của Thư Ca càng ngày càng trở nên chua, quả nhiên là đang ghen tỵ rồi. Hắn lại dùng lưỡi mài qua đỉnh anh đào mẫn cảm của nàng để lấy lòng.
“Còn không phải là do tỷ tỷ ngươi dâʍ đãиɠ sao? Mỗi ngày rời giường cũng đều phải dâng núʍ ѵú đến miệng ta, bắt ta phải hút một lúc thật lâu mới chịu. Thư Ca yên tâm, tỷ phu sau này cũng sẽ nhất định hút vυ' Thư Ca đến biến sắc, làm cho đôi vυ' này càng ngày càng lớn thêm.”
“A a ... Tỷ phu thật xấu ... nếu để tỷ tỷ biết được, hẳn là sẽ tức giận cho mà xem..”
“Ha... ta không nói, muội cũng không nói thì làm gì có ai mà biết được tỷ phu đã từng mυ'ŧ vυ' muội chứ. Xem đi... xem cái vυ' tao lãng này xem, chỉ cần để tỷ phu ngày ngày giúp muội nắn bóp, về sau khẳng định sẽ còn lớn hơn, đẹp mắt hơn tỷ tỷ của nàng”
Không khí trong nhà tranh càng ngày càng trở nên ám muội, nửa thân trên của Thư Ca toàn bộ đều đã lộ ra trong không khí, còn y phục của Thạc Điền vẫn chỉnh tề. Chỉ là đầu hắn đang chôn ở trong ngực Thư Ca, miệng lưỡi tận tình liếʍ mυ'ŧ, giống hệt như một đứa trẻ đang khát sữa vậy.
Đôi tay dùng lực nắn bóp làm da thịt trắng nộn hiện ra mấy vệt dấu tay đỏ hồng, đỉnh nhũ dính đầy nước miếng sáng bóng vươn cao. Thạc Điền một tay vẫn không rời ngực Thư Ca, tận tình nắn bóp theo đủ hình dạng, tay kia bắt đầu tự thoát đi quần áo trên người chính mình. Thư Ca vừa mừng vừa sợ thấp thỏm nói: “Tỷ phu , ngươi muốn làm cái gì ... ”
Nàng vừa nói vừa hơi hơi mở ra hai chân, đem tỷ phu kẹp ở giữa người.
“Làm cái gì ư? Đương nhiên là muốn trị ngứa tận gốc cho muội rồi. Tỷ phủ đoán rằng da^ʍ huyệt của nàng cũng đã sớm trở nên ướŧ áŧ ngứa ngáy rồi, nếu còn không trị, Thư Ca chắc chắn sẽ càng khó chịu.”
Rất nhanh, Thạc Điền đã đem quần áo trên người toàn bộ đều cởi sạch, lộ ra làn da màu đồng cổ cùng bắp thịt cuồn cuộn, bên trên đã phủ một tầng mồ hôi mỏng, mùi vị này thật dễ khiến nữ nhân trở nên động tình. Cởi xong hắn liền tiện tay đem nửa người dưới của Thư Ca cũng cởi sạch nốt. Mà Thư Ca lại bắt đầu chơi trò lạt mềm buộc chặt, bắt đầu nhăn mày lắc đầu phản kháng.
“Không được... tỷ phu đã hút qua vυ' của Thư Ca rồi... không thể cắm vào trong huyệt động được, nếu không tỷ tỷ biết sẽ tức giận đó, như vậy chính là sai trái... a a...”
Thạc Điền ngoảnh mặt làm ngơ, đem hai đùi non đang khép chặt của nàng kia dùng lực tách ra, bản thân ngồi chen vào giữa, đem toàn bộ vùng cấm địa của nàng lộ ra trước mặt mình. Hắn vừa nhìn lại không nhịn được nói thêm mấy câu da^ʍ tục kí©ɧ ŧɧí©ɧ nàng.
“Chậc chậc... sao lại không thể cắm vào chứ. Nhìn xem, nơi này của Thư Ca đã ướt tới mức nào rồi. Ồ, tỷ phu vừa phát hiện, lông mao của nàng cùng với nương tử mỗi người một khác, chỗ này của Thư Ca vừa thưa vừa mỏng, còn chẳng che nổi da^ʍ huyệt phía dưới.”
Hắn vừa nói vừa nuốt nước miếng, dáng vẻ tập trung nghiền ngẫm giống như đang đọc một cuốn sách, mà tay lại không biết xấu hổ, vén ra lông mao sang hai bên, dùng lực tách ra một chút, toàn bộ nhục huyệt đỏ tươi liền nở rộ ngay trước mắt. Mỗi lần hắn nói một từ giống như đang thổi khí tới miệng huyệt, làm Thư Ca ngứa tới vặn vẹo mông, mật dịch lại càng ứa ra nhiều hơn.
“Làm sao có thể giống nhau được, ưmmm... Thư Ca so với tỷ tỷ trẻ hơn rất nhiều mà.”
“Phải không? Nếu như vậy, hẳn là tiểu huyệt khẳng định sẽ rất chặt, hút cũng sướиɠ hơn gấp vạn phần.”
Thạc Điền nổi lên ý xấu, thổi khí lên miệng huyệt để da^ʍ mật chảy ra nhiều thêm, sau đó mới há miệng dùng lưỡi liếʍ huyệt, Đầu lưỡi thuần thục quét bên ngoài tiểu huyệt một vòng, liếʍ sạch dịch thể trong suốt mới chảy ra kia, toàn bộ đều nuốt vào miệng hết rồi mới tạm thỏa mãn mà rời miệng một chút để quan sát biến động của hoa huyệt tươi mới của em vợ. Chỉ thấy huyệt thịt chịu không nổi kí©ɧ ŧɧí©ɧ, tách ra một cái miệng nhỏ nhắn, thấp thoáng có thể nhìn được nó đang co rút đầy cơ khát. Bây giờ mới nhìn thấy rõ, mật dịch là từ cái miệng nhỏ nhắn đó chảy ra, Thạc Điền nhìn đến nóng người, lại đưa lưỡi ra thấm hết chỗ chất lỏng mới chảy ra kia, vừa nếm vừa tấm tắc khen.
“Chậc... tiểu hoa huyệt vừa đỏ hồng lại vừa mẫn cảm... dâʍ ɖị©ɧ cũng thật ngọt.”
Thạc Điền vươn đầu lưỡi, từ dưới lên trên mà liếʍ hoa huyệt của Thư Ca, từng chút từng chút một, đầu lưỡi còn miết lấy âm đế mẫn cảm khiến cho mật dịch càng chảy ra nhiều hơn.
“Đừng, đừng... không được như vậy... a a” Thư Ca ngoài miệng nói đừng, trên thực tế lại nâng cao hông, đem mông mềm căng múp càng ngày càng hiến lại gần miệng tỷ phu hơn. Kỳ thực nàng đã khát vọng điều này đã lâu, hiện tại trong lòng đang rất mong chờ tỷ phu có thể đem lưỡi đâm sâu vào trong, giúp nàng liếʍ qua mị thịt đang cơ khát trong huyệt một chút.
Thạc Điền nào có không hiểu hành động của nàng đây là có ý gì, hắn đem toàn bộ hoa huyệt nhỏ nhắn căng múp của nàng đều ngậm vào miệng, lưỡi từng chút từng chút một kích kích miệng huyệt ý đồ làm cho nó thêm mềm xốp, tiện cho việc đâm vào hơn, đầu lưỡi xoay vòng, giống như mũi khoan bằng thịt, chậm rãu tiến vào động thịt tao lãng, lại dùng răng mài nhẹ qua âm đế, không ngoài dự đoán, cơ thể Thư Ca lại run lên.
“A a... thật sướиɠ, lưỡi xoáy thật sướиɠ... lại sâu thêm một chút nữa... tỷ phu... ư... tỷ phu...”
Thạc Điền nghe vậy liền ra sức chiều theo yêu cầu của Thư Ca, lưỡi hắn vừa dài vừa linh hoạt, giống như rắn mà hướng vào bên trong, càng ngày càng sâu, quét qua toàn bộ vách thịt mẫn cảm chặt khít bên trong. Đầu lưỡi ở bên trong không ngừng càn quấy sát phạt. Lưỡi lúc mềm lúc cứng, làm cho Thư Ca trực tiếp cao trào đến phun nước. Không nhịn được mà hé miệng kêu a a mấy tiếng.