"Muộn rồi, anh nên đi về thôi, đàn anh." Đường Tiện đưa túi máy tính cho anh.
Trần Dự Nhượng nhận lấy, cơ thể như bức tường sừng sững trước mặt cô. Sau đó cơ thể cường tráng của anh lại như ngọc sơn băng đảo, khom lưng ôm chặt cô vào lòng. Cánh tay rắn rỏi ôm eo thon của cô, ép chặt lại, nói bên tai cô: "Đồ đểu vô tình."
Đường Tiện dịu giọng: "Anh mới đểu ý."
"Ừ, cᏂị©Ꮒ vô tình đấy." Trần Dự Nhượng tủi thân, thân dưới lại hơi ngóc lên, chạm vào người cô.
"Gì đấy? Anh đừng định làm nữa nhé?"
"Động dục mà, thông cảm chút đi." Anh còn cố tình bằng nói giọng dâʍ ɖu͙©: "Ư~"
Không ở trên giường khiến da mặt Đường Tiện mỏng hơn nhiều, hơi kí©ɧ ŧɧí©ɧ chút là đỏ mặt, cô giơ tay đẩy anh ra: "Anh thật sự phải đi rồi."
Trần Dự Nhượng buông cô ra, mắt nhìn thẳng vào cô, sau đó nghiêng đầu, chụt mạnh một cái.
Lúc bước vào thang máy, Đường Tiện chần chừ hồi lâu, vẫn không nhịn được mở miệng: "Quần anh... đi ngoài đường không sao đấy chứ?"
Trần Dự Nhượng cúi đầu, áo che gần hết phần bị ướt trên quần nhưng vẫn khá là rõ. Thật ra anh đi ô tô, nhưng lời đến miệng rồi lại muốn trêu cô: "Vậy sao bây giờ? Hay nhốt anh lên giường em đi, anh không đi nữa."
Đường Tiện nhếch môi: "Coi như em chưa hỏi gì."
Ngày hôm sau, Đường Tiện suýt nữa đến trễ ca đầu, thậm chí cả ngày cũng ngơ ngơ ngẩn ngẩn, mãi đến Đại hội Nhiệm Kỳ mới buổi tối lại nhìn thấy Trần Dự Nhượng.
Đường Tiện cầm điện thoại, ngồi ở hàng ghế cuối cùng để bắt cá. Lúc ngẩng đầu lên, cô thấy Trần Dự Nhượng đi cùng đám người bước vào, ngồi ở hàng đầu, mọi người đều tranh nhau ngồi lên trước.
Đường Tiện không hứng thú mấy hoạt động này, cô vào hội học sinh chỉ để dụ dỗ Trần Dự Nhượng, bây giờ câu được cá rồi, nơi này trở nên vô dụng, bị đuổi đi cũng không sao. Dù sao Trần Dự Nhưỡng đã đồng ý làm bạn tình của cô.
"Chủ tịch Trần sao thế, tâm trạng không tốt à? Giang Diên cười trêu.
"Không sao." Trần Dự Nhưỡng mặc đồ âu, đi giày da, nét mặt lạnh lùng, rõ ràng đang khó chịu.
Tối qua về nhà, anh gửi tin nhắn cho Đường Tiện, anh cứ cho rằng hai người đã coi là người yêu rồi, ai ngờ Đường Tiện chỉ muốn làm bạn tình với anh.
Trần Dự Nhưỡng cáu đến độ sáng sớm mới ngủ được.
Được thôi.
Nhất định là chưa đυ. nát bướm cô rồi.
Lần sau sẽ khiến cô ba ngày không xuống được giường.
Đại hội bảy giờ mới chính thức bắt đầu, toàn bộ sảnh tối tăm, chỉ có sân khấu còn sáng đèn.