Ăn Mày Tu Tiên

Chương 18: Thành công rồi! Tuyệt vời!

Lò luyện đan màu vàng đen mang lại cho người ta cảm giác bền chắc.

Vừa rồi có năm người di chuyển nó nhưng cũng suýt không thể di chuyển được.

Chỉ riêng lò luyện đan đã nặng khoảng ba trăm ký.

Tiểu Kha bước tới, dùng bàn tay nhỏ bé vuốt ve lò luyện đan.

"Bé yêu, hôm nay chúng ta hãy bắt đầu làm việc nhé."

Tiểu Kha mỉm cười nói.

Lò luyện đan được đặt trong góc, nhưng nếu muốn luyện đan thì nhất định không thể đặt nó ở đây.

Phòng của Tiểu Kha không nhỏ, khoảng bốn mươi mét vuông.

Chỉ đặt một lò luyện đan dài một mét rộng một mét thì vẫn dư sức.

Chỉ thấy Tiểu Kha dùng hai bàn tay nhỏ bé nắm lấy chân lò luyện đan, dùng hết sức lực nâng toàn bộ lò luyện đan lên.

Một người nhỏ bé cầm một vật lớn gấp mấy lần mình.

Cảnh tượng này vô cùng chấn động, mô phỏng hoàn hảo dáng vẻ bá vương vác vạc.

Trọng lượng hơn ba trăm ký vẫn quá sức với Tiểu Kha.

Cậu mang lò luyện đan đến giữa phòng, nhẹ nhàng đặt lò luyện đan xuống.

Phù!

Tiểu Kha thở ra một hơi, ngồi ở trên giường nghỉ ngơi một lát, chuẩn bị luyện đan.

Tiểu Kha khoanh chân ngồi xuống trước lò luyện đan, lấy ra thảo dược dùng để luyện chế Nạp Khí Đan trong nhẫn trữ vật.

Mọi thứ đã sẵn sàng.

Tiểu Kha bắt đầu sử dụng linh khí vẽ một số đồ án dưới lò luyện đan.

Sau khi phác thảo xong, cậu cố gắng vận chuyển linh khí kích hoạt đồ án.

Ngoài ý muốn là một phần của đồ án đó chỉ nhấp nháy một lúc rồi biến mất.

"Chuyện gì xảy ra vậy? Phác thảo trận pháp thất bại rồi."

Tiểu Kha buồn phiền gõ đầu, muốn thử lại.

Lần thử thứ hai, thất bại.

Lần thử thứ ba, thất bại.

Trên mặt Tiểu Kha toát mồ hôi, mãi vẫn chưa chưa thành công phác thảo Khống Hỏa Trận cỏn con này.

Lần thử cuối cùng, Tiểu Kha cẩn thận phác thảo từng nét bút.

Sau khi hoàn thành, Tiểu Kha lần nữa khống chế linh khí kích hoạt trận pháp.

"Phựt!"

Một ngọn lửa rực cháy từ hư không dưới lò luyện đan, vả lại cũng không lan rộng.

Cứ như thể chỉ dùng để nung lò luyện đan này vậy.

"Thành công rồi! Tuyệt vời!"

Tiểu Kha sử dụng một trận pháp gọi là Khống Hỏa Trận.

Chỉ cần dùng linh khí thúc đẩy sau khi phác thảo là có thể liên tục tạo ra lửa trong trận pháp.

Đây chỉ là một trận pháp phụ trợ cấp thấp, trong trí nhớ mà sư phụ rót vào có một số kiến thức về trận pháp.

Đây cũng là lần đầu tiên Tiểu Kha thử.

"Phù, cuối cùng cũng có thể chuyển sang bước tiếp theo."

Mở lò luyện đan, Tiểu Kha đổ dược liệu vào lò luyện đan theo thứ tự.

Tiểu Kha kiên nhẫn cảm nhận sự biến hóa của dược liệu trong lò luyện đan.

Nhiệt độ trong lò luyện đan tăng lên nhanh chóng.

Mỗi dược liệu đều bị phân hủy bởi nhiệt độ cao, loại bỏ tạp chất và chỉ giữ lại tinh hoa của dược liệu.

Tiểu Kha không dám phân tâm chút nào.

Điều quan trọng nhất khi luyện đan là không được thiếu kiên nhẫn và phải tập trung.

Một tia linh lực bao bọc tinh hoa thảo dược trong lò luyện đan, còn tạp chất bị tống ra ngoài.

Nhiệt độ trong lò luyện đan vẫn đang tăng lên.

Cuối cùng, tinh hoa được nhiệt độ cao từ từ đông đặc lại, Tiểu Kha biết đây là bước cuối cùng - ngưng đan.

Tuy rằng trên trán đã toát mồ hôi, linh khí cũng có phần thiếu hụt, nhưng ánh mắt Tiểu Kha vẫn kiên định.

Cuối cùng, nhiệt độ cao đạt tới giá trị giới hạn, Tiểu Kha nhanh chóng nén tinh hoa đan dược lại với nhau.

"Bùm!"

Có tiếng pháo trầm đυ.c phát ra từ lò luyện đan.

Tiểu Kha lập tức thu hồi Khống Hỏa Trận, ngã xuống sàn, thở hổn hển.

Lần này luyện đan gần như mệt lả người, bởi vì linh khí tiêu hao quá nhanh, linh khí dự trữ trong đan điền quá ít.

Tiểu Kha không khỏi nghĩ.

Nếu cảnh giới thăng đến Luyện Khí Trung Kỳ có lẽ sẽ không khó khăn đến thế nữa.

Lần trước dùng nồi cơm điện luyện đan, vì không có yêu cầu gì về chất lượng cho nên cũng không khó khăn cho mấy.

Lần này cậu rất nghiêm túc, chất lượng sẽ tốt hơn nhiều.

Tiểu Kha nghỉ ngơi một lát, tiến lên mở lò luyện đan.

“Một, hai, ba… mười!” Mười viên tròn lặng yên nằm trong lò luyện đan.

"Oa, mình vậy mà luyện ra được mười viên!"

Nhớ sư phụ có lần đã nói, thầy luyện đan có thể luyện ra bảy viên cùng một lò trong một trăm lò đã được coi là một thầy luyện đan thiên tài.

Thế thì mình hẳn là thiên tài nhỉ.

Tiểu Kha kiêu ngạo khen ngợi mình.

Cậu không hề biết, thầy luyện đan có thể luyện chế ra tám viên trong vòng mười lò đã được gọi là yêu nghiệt rồi.

Một lò mười viên như Tiểu Kha xứng đáng được gọi là yêu nghiệt trong yêu nghiệt.

Tiểu Kha lấy ra mười viên thuốc, phát hiện chúng không những tròn trịa hơn những viên đợt trước mà còn có màu sắc tươi sáng hơn.