Cái nắng tháng bảy gắt như lửa, nhưng giữa khu rừng rậm rạp cành lá chồng chất này, lại không hề cảm thấy một chút nóng bức nào cả.
Xuyên qua khu rừng rộng lớn này, điều đầu tiên đập vào trước mắt là những cánh đồng trải dài bát ngát và những cánh đồng lúa mì sắp chín muồi, trên cánh đồng còn có thể lờ mờ nhìn thấy những đốm đen nhỏ đang hoạt động.
Đây là một ngôi làng yên bình và thanh tĩnh, ít nhất là trong một thế giới mà toàn là chiến tranh và yêu quái này, đã rất hiếm khi có thể thấy một ngôi làng như vậy.
Nhưng những người vốn đang làm ruộng hoặc đang nghỉ mát dưới bóng cây lại bỗng dưng hoảng sợ trốn vào trong nhà, cửa ra vào và cửa sổ đều đóng kín mít, có một số người dũng cảm cũng chỉ dám mở một khe nhỏ trên cửa sổ gỗ để nhìn lén ra ngoài.
Đây là một nhóm người kỳ lạ, ít nhất là trong mắt thôn dân thì đó là như vậy.
Đi tuốt ở đằng trước là một nam yêu tóc trắng mặc áo giáp, trên mặt có hai vằn màu đỏ tím, đi theo sau hắn là một con tiểu yêu quái nhỏ bé màu xanh lá, tiểu yêu quái còn đang dắt theo một sinh vật nhìn giống ngựa nhưng không phải là ngựa.
Cảnh tượng này vốn dĩ sẽ không khiến người ta cảm thấy có gì kỳ quái cả, nhiều nhất cũng chỉ là cảm thấy có chút không quen, dù sao thì về nhan sắc nhìn thế nào thì cũng sẽ cảm thấy không quen nha. Nhưng điều kỳ lạ là có một cô gái mặc váy trắng, là một con người, gắt gao đi theo bọn họ cách đó khoảng ba thước.
Jaken cảm thấy rất là buồn bực, nó không biết tại sao Sesshomaru sama lại không gϊếŧ chết cô gái phía sau đó, cứ để cô ta đi theo bọn họ như vậy thật sự ổn sao?
Jaken lén liếc nhìn phía sau một cái. Ba ngày, suốt ba ngày rồi đó! Cô gái đó thực sự là con người sao? Có thể không ăn không uống không ngủ được sao?
Tiểu Long Nữ không biết đây là đâu, nàng rõ ràng là như thường ngày ở trong núi luyện võ, nhưng không hiểu sao lại bị một đám sương mù bao phủ, đến khi nàng mở mắt ra thì đã nhìn thấy người đàn ông kỳ lạ này, nàng cũng không biết tại sao mình lại đi theo hắn, có lẽ là vì đây là người đầu tiên nàng nhìn thấy khi đến thế giới xa lạ này.
Ba ngày đã đủ để nàng hiểu rằng đây là một thế giới có ngôn ngữ khác lạ, bởi vì con ếch xanh kỳ lạ kia nói cái gì nàng cũng nghe không hiểu, nàng chỉ có thể ở trong lòng âm thầm ghi nhớ cách phát âm của con ếch xanh đó.
Nhưng đúng lúc này, một chàng trai mặc áo vải thô khoảng hai mươi tuổi từ căn lều tranh đổ nát nước ra, kèm theo đó là vài tiếng kêu sợ hãi của những thôn dân khác, chàng trai thở dốc kìm nén nỗi sợ hãi, nhưng giọng nói vẫn hơi run rẩy: “Cô nương, xin hãy dừng bước, đừng đi theo nữa."
Nhìn thấy Tiểu Long Nữ vẫn bước đi giống như bị mê hoặc, chàng trai hít sâu một hơi, nói to tiếng hơn: "Cô nương, xin hãy dừng bước, đừng đi theo nữa."
Jaken dừng bước quay đầu nhìn lại, rõ ràng là nó cũng rất ngạc nhiên.
Cảm nhận được ánh mắt của nó nhìn lại đây, Tiểu Long Nữ hình như đã nhận ra chàng trai đó đang gọi nàng, thế nên nàng dừng lại, khuôn mặt vô cảm nhìn qua đó.
Chàng trai trẻ thấy Tiểu Lòng Nữ cuối cùng cũng có phản ứng, anh ta đang định nói gì đó, nhưng khi anh ta nhìn thấy khuôn mặt của Tiểu Long Nữ, hơi thở lập tức ngưng trệ, trong giây phút đó hơi thở trở nên dồn dập hơn vào lúc đó, phản ứng đầu tiên của anh ta là chính mình đã gặp được tiên nữ, phản ứng thứ hai là nhất định phải giải cứu tiên nữ, thế là trong lòng anh ta càng quyết tâm hơn, nuốt nước bọt kìm nén sự run rẩy trong giọng nói, anh ta kêu lên: "Cô nương, mau lại đây, đừng đi theo nữa."
Tiểu Long Nữ trầm mặc một lát, sau đó lắc đầu.
Chàng trai quýnh lên muốn nói gì đó, nhưng lại phát hiện Tiểu Long Nữ đã thu hồi ánh mắt, tiếp tục bước đi.
Nhìn bóng dáng tiên nữ đã đi xa, anh ta lại không có dũng khí để đuổi theo, chỉ có thể mất mát nhìn nàng từ từ đi xa.
Thực ra Tiểu Long Nữ lắc đầu có nghĩa là, nàng không nghe hiểu!
Nhưng Jaken lại cảm thấy khó hiểu, rốt cuộc thì cô gái này đi theo bọn họ để làm gì vậy!
Vì để tìm hiểu ra tiền căn hậu quả, Jaken đã cả gan giảm tốc độ lại, giảm khoảng cách với Tiểu Long Nữ xuống chỉ còn một thước.
Jaken hắng giọng ngạo nghễ nói: "Này, tên kia, rốt cuộc thì ngươi đi theo bọn ta để làm gì thế hả?"
Tiểu Long Nữ nhìn Jaken với vẻ mặt vô cảm, giống như vừa rồi lắc đầu.
Jaken ánh mắt trợn tròn, nó lập tức nói: "Ngươi cái tên không biết tốt xấu này, lại dám phớt lờ lời nói của bổn đại nhân!"
Tiểu Long Nữ liếc mắt nhìn Jaken, ánh mắt lạnh lùng khiến Jaken dựng hết tóc gáy, đôi môi khẽ nhúc nhích nói: “Câm miệng.” Jaken run rẩy vẻ mặt như táo bón ngoan ngoãn ngậm miệng lại.
Con ếch xanh này ồn ào quá. Tiểu Long Nữ nghĩ đến cảnh tượng hôm nào cũng diễn ra rất nhiều lần, những khi con ếch xanh này thiếu kiên nhẫn, thanh niên áo trắng này hoặc là lạnh lùng liếc mắt một cái hoặc là lạnh nhạt phun ra hai từ “câm miệng”, con ếch xanh vào lúc này sẽ vẻ mặt kinh hãi ngoan ngoãn ngậm miệng lại. Mặc dù không rõ ràng hai từ này có nghĩa là gì, nhưng hiệu quả lại rất tốt.
Jaken rối rắm, cũng chỉ là một con người bình thường mà thôi, sao trong nháy mắt đó nó lại có ảo giác như là thấy Sesshomaru sama vậy!
Tiểu Long Nữ ngẩng đầu nhìn trời, bầu trời nhuốm một màu xanh đậm, có vẻ như trời sắp tối rồi.
Lại một ngày nữa trôi qua rồi! Tiểu Long Nữ lấy từ trong tay áo lấy ra một cái chai gỗ chạm khắc, rút
nút bịt ra, uống một ngụm Ngọc Phong Tương.
Uống nguyên vị mà không pha nước quả nhiên là quá ngọt.
Tiểu Long Nữ vẻ mặt vô cảm nhìn cái chai gỗ trong tay, một lát sau lại vẻ mặt vô cảm cất cái chai lại vào trong tay áo.
Sự im lặng lại kéo đến, ngoại trừ tiếng “xào xạc” khi giẫm lên cành lá khô, xung quanh yên tĩnh như đã chìm vào giấc ngủ say.
Tiểu Long Nữ nghiêng đầu, chợt nhớ tới con ếch xanh từng gọi tên thanh niên áo trắng, nhưng thanh niên áo trắng tựa hồ không muốn để ý tới nó. Nàng muốn biết liệu có phải là người khác gọi hắn, hắn cũng không để ý đến hay không, ý tưởng này tuy rằng nhàm chán nhưng nàng lại rất tò mò. Vì thế nàng đã học cách phát âm của Jaken, gọi: "Sesshomaru sama."
Jaken ngạc nhiên liếc nhìn Tiểu Long Nữ một cái, đồng thời lại khinh thường bĩu môi, xem ra lại là một người thèm muốn sắc đẹp của Sesshomaru sama. Hãy từ bỏ đi, cô gái loài người ngu xuẩn, Sesshomaru sama sẽ không để ý đến ngươi đâu.
"Sesshomaru sama?" Jaken vẻ mặt dại ra, hình như vừa rồi Sesshomaru sama đã liếc nhìn cô gái một cái phải không, phải không phải không!?
Sesshomaru lạnh nhạt nhìn khuôn mặt vô cảm đó, biểu cảm lãnh đạm lại không thể khinh nhờn, ánh mắt trong veo không có tạp chất, hơi thở là mùi thực vật của núi rừng, rất khó nghĩ ra mục đích đi theo hắn của cô gái này là vì cái gì.
Nhưng mấy thứ này đều không liên quan gì đến hắn cả, nàng muốn đi theo thì đó là việc của nàng, không liên quan gì đến hắn cả.
Chỉ là hơi ngạc nhiên một con người có thể ba ngày liền không ăn uống mà thôi, cho nên khi nàng gọi tên hắn, hắn mới sẽ liếc nhìn nàng một cái. Giọng nói của nàng cũng giống như con người của nàng vậy, trong trẻo và lạnh lùng.
Đây là ấn tượng đầu tiên của Sesshomaru về Tiểu Long Nữ, ba ngày không dài cũng không ngắn, có thể coi là ấn tượng đầu tiên trong ba ngày qua.
Mục đích của Tiểu Long Nữ chỉ là muốn xem Sesshomaru có để ý tới hay không mà thôi, sau khi đã có kết quả nàng lại không mở miệng nói chuyện nữa, có lẽ đối với nàng mà nói ba ngày mới nói chuyện một lần đã là giới hạn của nàng rồi. Ở trong cổ mộ mười bảy năm, nàng cũng chỉ thu nhận một đồ đệ, khi sư tỷ trở lại cổ mộ lại mang theo một đồ đệ khác về nữa thì nàng mới bắt đầu nói nhiều lên, rốt cuộc có thêm mấy tên lảm nhảm ở bên tai nói chuyện suốt ngày, cũng khó có thể không nói lời nào.
Đây là lần đầu tiên bọn họ nghỉ ngơi sau ba ngày đi bộ, cứ thấy suối là nghỉ ngơi.
Sesshomaru dựa vào gốc cây bên bờ suối, nhắm mắt lại nghỉ ngơi, còn con ếch xanh thì không biết dắt yêu quái hai đầu chạy đi đâu rồi.
Đi đến bờ sông ngồi xổm xuống, Tiểu Long Nữ dùng đầu ngón tay chạm vào dòng suối, sau đó vẻ mặt vô cảm quay lại nhìn Sesshomaru, ánh mắt dừng lại trên khuôn mặt của Sesshomaru một lúc lâu, đôi mắt vàng đột nhiên mở ra.
Hai người đều không nói gì, ánh mắt giao lưu một hồi lâu, Tiểu Long Nữ dẫn đầu thu hồi ánh mắt, đi đến đầu bên kia dòng suối.
Sau khi Tiểu Long Nữ rời đi một lúc lâu sau Sesshomaru mới nhắm mắt lại nghỉ ngơi tiếp.
Tiểu Long Nữ rất hài lòng vì bọn họ hoàn toàn có thể giao lưu bằng mắt. Nhìn xem, một bằng chứng hữu lực đã chứng minh được trên thế giới này vẫn là có người có thể hiểu được ý của nàng, thật là muốn nhìn thấy khuôn mặt bất ngờ của sư tỷ khi biết điều này. Nhìn về phía chân trời, Tiểu Long Nữ cẩn thận suy nghĩ, không hề để ý tới cách dùng từ, nếu Lý Mạc Sầu thực sự biết suy nghĩ hiện giờ của nàng chắc chắn là sẽ điên mất.
Nàng thoải mái sảng khoái tắm rửa sạch sẽ, lại giặt sạch quần áo rồi dùng nội lực hong khô để mặc, sau đó tâm tình sảng khoái trở về chỗ nghỉ.
Tiểu Long Nữ mới bước chưa được ba bước, thì không khí xung quanh bỗng dưng trở nên lạnh lẽo, không có gió thổi, khu rừng tối tăm yên tĩnh đến mức khiến người ta ớn lạnh. Đáng tiếc mức độ lạnh lẽo này chẳng là gì so với giường băng trong cổ mộ cả, cũng chẳng nhằm nhò gì đối với người đã trải qua vô số đêm trong giá lạnh suốt mười bảy năm như Tiểu Long Nữ cả.
Tiểu Long Nữ dừng lại, vẻ mặt vẫn vô cảm như cũ, nhưng Kim Linh Ngân Tác đã từ trong tay áo trượt xuống lòng bàn tay nàng.
Xung quanh yên tĩnh, một lúc lâu sau có một giọng nói trong trẻo của thiếu nữ vang lên: "Thật là một mái tóc dài đáng ghen tị. Mái tóc đẹp như vậy phải thật trân trọng mới được."
Còn chưa dứt lời, trong bóng tối dường như có vô số sợi màu đen từ các phương hướng lao tới, Tiểu Long Nữ thân thể cử động, Kim Linh Ngân Tác trong tay bay ra, chỉ trong chớp mắt những sợi màu đen đã bị cắt đứt thành từng mảnh nhỏ rơi xuống đất. Thiếu nữ ẩn thân trong bóng tối có vẻ ngạc nhiên phát ra một tiếng "Hứ", rất nhanh Tiểu Long Nữ lại phát hiện ra những sợi màu đen đứt rơi trên mặt đất đã trở lại hình dạng ban đầu, tiếp tục tấn công nàng.
Những thứ này là tóc sao? Tiểu Long Nữ xinh đẹp khẽ cau mày, thật là một thế giới kỳ lạ.
Lụa trắng trong tay áo dường như có ý thức, đánh đứt những sợi tóc đang từ mọi hướng lao về phía nàng, nhưng cách đánh này chỉ là trị ngọn không trị gốc. Tiểu Long Nữ nhìn thoáng qua chỗ tối, ngay sau đó vô số mảnh lụa trắng ẩn chứa nội lực mà nàng đã khổ luyện hơn mười năm áp sát đánh đứt những sợi tóc đó, đã bắt đầu có khuynh hướng phản thủ thành công, đánh về phía chỗ tối.
Chính vào lúc này. Cùng với tấm lụa trắng trông có vẻ lộn xộn nhưng lại giấu kín nội lực mạnh mẽ, mấy cây ngân chân nhỏ lẩn tránh trong lụa trắng bay về phía người đang trốn ở chỗ tối. Tiểu Long Nữ chỉ nghe thấy một tiếng kêu rên, sức tấn công của mái tóc yếu bớt lại bị đánh đứt rơi xuống đất, nhưng lần này lại lặng lẽ nằm yên trên mặt đất không nối lại nữa.
Thu hồi lụa trắng vào trong tay áo, Tiểu Long Nữ lẳng lặng nhìn khung cảnh hỗn loạn xung quanh, mím môi không nói lời nào.
Một thế giới kỳ lạ, con người kỳ lạ, có lẽ không thể gọi là con người, giống như câu chuyện Tôn bà bà đã từng kể vậy, trên thế giới này có một loại sinh vật được gọi là yêu quái.
Nàng không chắn độc dược của Ngọc Phong Châm vừa rồi có tác dụng gì với thiếu nữ xa lạ này hoặc có lẽ có thể nói là nữ yêu quái này không, xét theo huyệt đạo mà Ngọc Phong Châm vừa cắm vào thì có thể khẳng định một điều là yêu quái cũng có huyệt đạo.
Ánh mắt nàng liếc nhìn đám tóc trên mặt đất một cái rồi quay người rời đi.
Khi Tiểu Long Nữ quay lại nơi Sesshomaru đang ngồi nghỉ, nàng phát hiện hắn đang nhìn mình, thế là nàng dừng lại đối diện với ánh mắt của hắn.
Sesshomaru đã sớm ngửi thấy rồi, mùi hương của yêu quái lược, có lẽ là thấy thích mái tóc của cô gái này và muốn chiếm làm của riêng đi. Thật là một bước đi thông minh khi lựa chọn thời điểm cô gái này rời khỏi tầm mắt của hắn mới ra tay.
Chỉ là không ngờ tới cô gái này lại có thể an toàn trở về đây, thật đúng là bất ngờ. Đυ.ng tới đôi mắt trong sáng thuần khiết của Tiểu Long Nữ, hắn lạnh nhạt nhìn lại, từ trong đôi mắt của cô gái ấy hắn hình như thấy được sự phấn khởi, tại sao lại phấn khởi? Hắn còn chưa kịp suy nghĩ kỹ thì thấy cô gái đó lại gật đầu với hắn, sau đó quay mặt đi.
Sesshomaru thu hồi ánh mắt, thật là một cô gái kỳ lạ.
Jaken xoay đều thanh gỗ trong tay để cá nướng được chín đều hơn, nào ngờ lại ngửi thấy mùi hương khó ngửi: "Yêu quái? Sao trên người ngươi lại có mùi của yêu quái vậy?"
“Yêu quái?” Tiểu Long Nữ lặp lại một lần lời nói của Jaken, nghe không hiểu! Nàng khẽ liếc nhìn nó một cái, đi tìm một bãi cỏ sạch sẽ ngồi xuống bắt đầu đả tọa.
Thật đúng là yêu quái nha! Nghĩ đến ánh mắt đáp lại nàng (?) vừa rồi của Sesshomaru, Tiểu Long Nữ khẽ thở dài một hơi, nàng đã đến một thế giới kỳ lạ.