“Hôm nay công tử không thông báo trước đã đến, có phân phó gì không?” Một người to lớn râu ria đi đến, cung kính hỏi Lý Yển.
“Đưa Liễu tướng quân đến đây so tài với các ngươi một chút.” Lý Yển nói.
“Vị này chính là Liễu tướng quân?” Người to lớn nhìn về phía Liễu Lâm Khê, vẻ mặt khó tin.
Tật Phong tướng quân tiếng tăm lừng lẫy, sao hôm nay nhìn thấy lại giống như một thư sinh đẹp trai yếu đuối?
“Sắc mặt Liễu tướng quân có hơi xanh xao, có lẽ là thân thể không được khỏe?” Người to lớn hỏi.
“Không sao, Liễu tướng quân đã ở Tây Bắc nhiều năm như vậy, thân thể xương cốt cũng không kém ngươi chút nào.” Lý Yển nói.
Người to lớn nghe vậy cũng không dám nói gì nữa, cúi đầu đứng sang một bên.
Liễu Lâm Khê lén lút liếc nhìn Lý Yển, trong lòng thầm nghĩ cho dù ngươi có nghi ngờ ta, chẳng lẽ cũng không muốn đứa con trong bụng ta sao?”
Mọi người biết tin Lý Yển dẫn theo Liễu Lâm Khê đến đây, mọi người đều nhìn cậu với vẻ tò mò, nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ này của cậu đa số mọi người đều lộ vẻ nghi ngờ. Dù sao, mặc dù Tật Phong tướng quân không khôi ngô vạm vỡ như trong tưởng tượng của bọn họ nhưng cũng không thể nào yếu đuối như vậy!
Lý Yển dẫn theo Liễu Lâm Khê đi dạo quanh sân đấu võ một vòng, nói: “Liễu tướng quân được mệnh danh là người dẫn đầu số một của Tây Bắc, tất cả các huynh đệ ở đây hôm nay đều muốn so tài với Tật Phong tướng quân phải không?”
Lý Yển vừa mới nói xong, mọi người bắt đầu ồn ào, có vài người dẫn đầu tiến lên chắp tay, hiển nhiên là muốn thử một lần. Dù sao Liễu Lâm Khê ở Tây Bắc quanh năm, mặc dù các binh sĩ rất ngưỡng mộ cậu nhưng cũng không có cơ hội so tài. Hôm nay mọi người đã tới cửa nên tất nhiên ai cũng muốn bắt lấy.
Dù sao tỷ thí thua Tật Phong tướng quân cũng không mất mặt, nếu như thắng nói không chừng còn có thể nổi tiếng sau một trận chiến!
“Liễu tướng quân, ngươi chọn người đi, so cái gì tự ngươi chọn.” Ánh mắt Lý Yển đen tối không rõ nhìn chằm chằm vào Liễu Lâm Khê, sắc mặt Liễu Lâm Khê tái nhợt, thái dương cũng toát mồ hôi lạnh, không biết hôm nay cậu bị làm sao, luôn cảm thấy buồn nôn.
“Ta…” Suy nghĩ của Liễu Lâm Khê đột nhiên thay đổi, nhưng cậu lại không nghĩ ra kế sách nào để đối phó.
Lý Yển mở miệng nói: “Nếu như thân thể của ngươi thật sự không khỏe, trẫm có thể tìm người đến khám cho ngươi, nhưng ngươi phải hiểu rõ, nếu đại phu nói ngươi không sao, hôm nay ngươi sẽ phạm tội khi quân khϊếp chiến.”
Liễu Lâm Khê cảm thấy rùng mình, âm thầm hối hận, hôm qua Lý Yển hỏi cậu có lời gì muốn nói hay không, chính là đang cho cậu một cơ hội để bào chữa, nếu như lúc đó cậu không né tránh, có lẽ sẽ không rơi vào tình trạng như ngày hôm nay.
Nhưng nếu như cậu thẳng thắn, nói cho Lý Yển biết mình thật ra không phải là Liễu Lâm Khê lúc trước, mà là một Liễu Lâm Khê ở thế giới khác xuyên qua, liệu Lý Yển có tin không?
Cho dù tin nhưng có thể chấp nhận sao?
Không có gì bất ngờ xảy ra, nói không chừng đêm qua Liễu Lâm Khê đã bị thiêu hủy tế trời cả đêm qua rồi!
Lý Yển nhìn thấy sắc mặt cậu tái nhợt, cũng không nói gì, mở miệng nói: “Để cho Liễu tướng quân từ từ chọn, Lục Phó thống lĩnh, ngươi đến so chiêu với trẫm.”
Lý Yển dứt lời khẽ phất tay, lập tức có người đưa cho hắn một cây giáo dài.
Lục Du Tranh cũng lấy một cây giáo dài, chắp tay với Lý Yển.
Một lúc sau, Lý Yển cầm ngọn giáo dài và nhanh chóng đâm về phía bả vai Lục Du Tranh. Tốc độ của Lý Yển cực nhanh, thân giáo dẫn theo gió mạnh đánh úp lại, Lục Du Tranh cũng không dám khinh thường, vội vàng tránh né. Hai người quay đi quay lại mấy lần, đều rất ngang tài.
Các quân sĩ bên cạnh liên tục ủng hộ, tuy Liễu Lâm Khê không hiểu những chiêu thức này lắm, nhưng cậu có thể nhìn qua là biết, Lục Du Tranh không cố ý nhường cho Lý Yển. Điều này khiến cho cậu vô cùng ngạc nhiên, cậu chưa từng nghe qua Lý Yển có luyện võ, vả lại có võ công mạnh như vậy. Nếu dựa vào giá trị vũ lực của Lục Du Tranh so sánh, trình độ của Lý Yển có lẽ là tìm hết cấm quân cũng không tìm ra đối thủ của hắn.