Tự Do Sau Ly Hôn

Chương 7

Bây giờ đã tan tầm, không phải là thời gian làm việc nữa, đồng nghĩa với việc cô và Giang Thiên cũng không còn ràng buộc cấp trên cấp dưới. Đối với Kiều Hân mà nói hai người bọn họ lúc này chỉ là một người đàn ông và một người phụ nữ có du͙© vọиɠ bình thường, đang cùng nhau tìm kiếm kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà thôi.

Chính vì vậy mà Kiều Hân cũng không còn ngại ngùng ngược lại lớn mật xoay người đưa tay ôm lấy cổ Giang Thiên, cơ thể mềm mại dán sát trên người hắn, bầu ngực đẫy đà đè ép trên l*иg ngực cứng rắn của người đàn ông.

Đôi chân thon dài đi tất đen cực kỳ câu nhân khẽ nâng lên, ma sát với nơi căng phồng dưới thân hắn. Mùi hương ngọt ngào trên cơ thể người phụ nữ không ngừng câu dẫn Giang Thiên. Không có gì quyến rũ hơn vẻ ngây thơ xen lẫn với mị lực của một người phụ nữ trưởng thành, Kiều Hân chỉ cần nhìn hắn một cái, sóng mắt đưa tình đã đủ để người đàn ông mê muội.

Hơi thở thơm ngát phảng phất nơi chóp mũi, những ngón tay nhỏ xinh nhẹ nhàng vuốt ve sau cổ hắn, Kiều Hân cười nhẹ mê hoặc nói, "Vậy làm phiền Giang tổng giúp em cởϊ qυầи áo đi~"

Đối diện với sự câu dẫn trần trụi như vậy làm sao Giang Thiên có thể nhẫn nhịn cho được. Hắn là một người đàn ông ba mươi tuổi du͙© vọиɠ mãnh liệt, ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy Kiều Hân, lý do lựa chọn cô làm thư ký cho mình ngoài việc nhìn trúng bằng cấp và năng lực của cô, thì điều quan trọng nhất chính là bề ngoài của cô đã hấp dẫn hắn. Phụ nữ xinh đẹp hắn hẹn hò qua không ít, nhưng vẻ đẹp hoàn hảo kết hợp giữa sự ngây thơ như thiếu nữ mười tám với nét quyến rũ và thân hình nóng bỏng của thiếu phụ lại khiến hắn ngây ngất. Cặρ √υ' bự hoàn mỹ và cặp mông cong vểnh mê hoặc chết người kia đã hút hồn hắn từ ngày đầu tiên.

Thật không biết thân hình hoàn hảo đó lúc thao lên sẽ có cảm giác như thế nào? Hắn vốn là không thích chuyện yêu đương chốn công sở, nhưng nếu như Kiều Hân hợp ý hắn thì hắn sẽ giữ cô lại, còn nếu không thì cho cô một số tiền lớn rồi cắt đứt liên hệ cũng chẳng sao.

Trải qua hơn một tháng quan sát, cuối tuần trước nhân cơ hội say rượu hắn đã vượt quá giới hạn một lần. Giang Thiên vốn là một kẻ kiêu ngạo, chỉ có phụ nữ lấy lòng hắn chứ làm gì có chuyện hắn lấy lòng phụ nữ. Nhưng ngày hôm ấy hắn đã thử lần đầu tiên khẩu giao cho Kiều Hân, tao huyệt phấn nộn của cô đã khiến cho hắn bị quyến rũ mà trực tiếp dùng đầu lưỡi đưa cô đến cao trào.

Giang Thiên đã từng có không ít phụ nữ, nhưng chưa bao giờ hắn thích cơ thể của một người nào đến vậy. Âʍ ɦộ trắng nõn mềm mại không có một sợi lông, tiểu huyệt vừa chặt chẽ lại vừa nhiều nước, chỉ cần chạm vào một chút đã mẫn cảm phun nước không ngừng, quả thực là vưu vật trời cho. Hắn say mê uống hết da^ʍ thuỷ của cô mà không có một chút chán ghét nào, ngược lại mùi vị tanh ngọt ấy lại khiến hắn bị nghiện.

Chỉ cần hắn vừa ăn vυ' của cô một chút là đã khiến tiểu huyệt ướt dầm dề, một đôi vυ' bự phải dùng hai bàn tay mới có thể nắm hết, núʍ ѵú vừa phấn nộn lại vừa có màu hồng quyến rũ, đích thực là nhân gian tuyệt sắc.