Giả Vờ Ngoan Ngoãn Sau Khi Có Bầu

Chương 10: Tương tư

Sau đó, trong đầu Khương Minh hiện lên một khuôn mặt, có thể nói là mới ngày hôm qua, trong phút chốc, anh cảm thấy mình đã gặp được người mà mình có thể gắn bó cả đời. Cuối cùng, đối phương lại hoàn toàn nói dối. Điểm yếu trước đó đều được ngụy trang, vì thất tình nên cậu chỉ dùng hắn làm niềm an ủi.

Ngay cả khuôn mặt và thân hình của Khương Minh thì thiếu niên ấy cũng đều rất thích, Khương Minh thậm chí còn cho rằng dù tính cách đối phương thế nào, tốt hay xấu, hắn cũng sẽ bằng lòng chiều chuộng người ấy. Nhưng sự thật khiến Khương Minh chỉ ước rằng đêm qua không có chuyện gì xảy ra.

Hắn cầm ly rượu lên nhấp một ngụm, suýt chút nữa bị nghẹn. Trương Hoa ở bên cạnh đột nhiên có ánh mắt kỳ lạ. Khương Minh ho khan hai tiếng, không biểu hiện gì.

Hắn sẽ không bao giờ nói với những người bạn này chuyện gì đã xảy ra ngày hôm qua. Đây đều là chuyện riêng tư của hắn và anh sẽ giải quyết nhanh chóng. Không bao lâu sau Chung Ngân tới, khi bước vào, hắn nhìn thấy bạch nguyệt quang, người mà hắn đã yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên, hắn vô tình gặp được Vinh Thanh khi đang lái xe trên đường, nhưng Vinh Thanh là một người trầm lặng, mặt trời chiếu rọi vào người anh, như thể anh ta được bao quanh bởi một vầng hào quang. Đúng lúc đó, Chung Ngân nghe thấy tiếng tim mình đập mạnh. Gần như ngay lập tức, anh biết rằng nếu anh có đi đến cuối cùng thì người thanh niên đó sẽ là người sẽ đi với hắn đến cuối cuộc đời. Vì vậy Chung Ngân lập tức quay người lái xe đi theo sau người nọ, một đường ra ngoài trường học, chụp ảnh rồi lập tức nhờ người kiểm tra.

Thật dễ dàng để tra được tất cả thông tin về Vinh Thanh. Sau, hắn lại làm quen với những người bạn cùng lớp xung quanh cậu ấy, rồi gián tiếp làm quen với cậu. Biết Vinh Thanh tính cách trầm lặng, không có hứng thú với bất cứ điều gì ngoại trừ chơi piano, có thể nói Chung Ngân đã dồn hết tâm huyết của mình với bữa tiệc này. May mắn thay, Vinh Thanh đã đến.

Trong khoảng thời gian này, có thể nói Chung Ngân đã theo đuổi người thanh niên ấy một cách rất phi thường, gửi hoa, xe hơi và thậm chí cả nhà cửa. Nhưng Vinh Thanh chưa bao giờ nhận bất cứ món quà nào, điều này khiến Chung Ngân bắt đầu nhận ra rằng để gây ấn tượng với đối phương, không chỉ là quà mà còn là sự chân thành của chính mình.

Tất nhiên là hắn thật lòng. Trước đây hắn keo kiệt trong việc cho đi, nhưng bây giờ, nếu Vinh Thanh muốn, hắn sẽ đưa cho cậu. Chung Ngân ngồi ở chiếc ghế trống bên cạnh Vinh Thanh, Vinh Thanh thấy hắn đi tới cũng chỉ nhẹ nhàng liếc hắn một cái, Chung Ngân lập tức vội vàng lấy cho Vinh Thanh một cốc nước. Một số người bạn ngồi cùng bàn, đặc biệt là Khương Minh, khi nhìn thấy đã rất ngạc nhiên. Trong bữa ăn, ánh mắt của Chung Ngân đều đổ dồn vào Vinh Thanh, không quan tâm đến người khác. Mọi người đều biết tâm tư của hắn, nên không đi quấy rầy hắn.

Hôm qua đi uống rượu xảy ra chuyện, hôm nay Khương Minh chỉ uống một hai ly, sau đó cảm thấy ở lại không thú vị nên rời đi trước. Sau khi uống rượu, Khương Minh cũng không lái xe mà hắn gọi tài xế tới, trong khi chờ đợi, anh nhìn thấy cách đó không xa là một cửa hàng quần áo phụ nữ, mấy ngày nay bày trên cửa sổ những bộ áo dài đẹp đẽ.

Với bộ váy có dáng của người mẫu, kiểu váy đó có lẽ sẽ không phù hợp để người bình thường mặc.

Nhưng nếu là người đó… Khương Minh mỉm cười, trong lòng có chút kỳ lạ, chẳng lẽ chỉ sau tình một đêm và bị lừa dối, hắn vẫn thích người kia sao? Dù hắn đã cố không quan tâm nhưng dấu vết vẫn còn đọng lại trong tim.