Sau khi nhìn rõ người kia, bước chân đang tiến ra cửa của Tạ Vãn U khựng lại, nhanh chóng lùi về sau, nghiêng người ẩn núp sau cánh cửa.
Cách không xa ở cửa tiệm thuốc Tế Thế các, giọng nói trơn tru nịnh nọt của Tiết chưởng quỹ từ xa vọng lại: "Ôi trời, Đại tiểu thư, ngài cứ yên tâm, đan dược người cần hiện tại chỉ có Tế Thế các chúng ta có! Chúng ta đã tìm đủ nguyên liệu, cũng đã bảo Luyện đan sư nhanh chóng bắt đầu luyện chế, đảm bảo làm người hài lòng!"
Tạ Vãn U nhìn qua khe cửa, chỉ thấy Tế Thế các đèn đuốc sáng trưng, trong cánh cửa lớn chạm trổ hoa văn, Tiết chưởng quỹ kiêu ngạo và gã sai vặt cận thế kia đã thay đổi thái độ trước đó, đang nịnh nọt đưa tiễn một cô nương đầu cài đầy trang sức
Khuôn mặt cô nương này xinh đẹp, hai bên là hai thị nữ mặc quần áo gọn gàng, sau khi Tiết chưởng quỹ nói xong, cô nương được gọi là đại tiểu thư gật đầu hài lòng, liếc nhìn thị nữ, thị nữ lập tức lấy một thứ gì đó từ trên người đưa cho Tiết chưởng quỹ, cười nói: "Vậy thì làm phiền Tiết chưởng quỹ quan tâm nhiều hơn."
Tiết chưởng quỹ cười ha hả ôm bạc: "Đâu có đâu có, được luyện đan cho Đại tiểu thư là vinh hạnh của Tế Thế các."
Hóa ra Tiết chưởng quỹ lại là kẻ hai mặt, Tạ Vãn U thấy thú vị, hơi nheo mắt lại.
Nàng nhận ra thân phận của cô nương kia, chính là Đại tiểu thư của Tạ gia, Tạ Nghiên Ngữ.
Tạ Vãn U lục lại ký ức của nguyên chủ xem xét tình hình của Tạ gia, hiện tại gia chủ Tạ gia là Tạ Minh Đống đã nạp năm tiểu thϊếp, có năm người con.
Tạ Nghiên Ngữ là con của chính thất, là Đại tiểu thư của Tạ gia, còn Tạ Vãn U là con của thϊếp, xếp thứ ba, vì nương nàng là Nhan thị xuất thân từ thanh lâu, thân phận thấp hèn, nên Tạ Vãn U cũng trở thành Tam tiểu thư không được coi trọng nhất của Tạ gia.
Nhan thị mất sớm, lúc còn sống, chủ mẫu Tạ gia ghét Nhan thị là hồ ly tinh quyến rũ nam nhân, đương nhiên Tạ Nghiên Ngữ cũng hận nương nàng như kẻ thù, cực kỳ ghét Tạ Vãn U, thường xuyên liên hợp với những thiếu gia khác trong phủ giày vò bắt nạt nàng.
Cho đến khi Tạ Vãn U bộc lộ thiên phú tu tiên, quang minh chính đại bái nhập Kiếm Tông của giới tu chân, thái độ của mọi người đối với Tạ Vãn U mới thay đổi chóng mặt.
Linh khí ở nhân giới mỏng manh, vì vậy những người phàm trần thường cả đời không có duyên với tiên đạo, nếu như trong một gia tộc nào đó có người tu đạo, thì cả gia tộc đó đều được nhờ, có thể chiếm một vị trí ở đế đô.
Tạ gia, vì có một Tạ Vãn U, trong vòng vài năm ngắn ngủi đã chen chân vào hàng ngũ quyền quý ở đế đô, có được vô số của cải và quyền thế.
Sau chuyện này, thái độ của cả Tạ gia đối với Tạ Vãn U thay đổi lớn, không chỉ Tạ Minh Đống và chủ mẫu Tạ gia bắt đầu quan tâm hỏi han Tạ Vãn U, ngay cả Tạ Nghiên Ngữ cũng bỏ qua hiềm khích trước đây, xưng tỷ muội với Tạ Vãn U.