Bắt Được Anh Rồi Nhé

Chương 27

Chương 27
“Sô-cô-la hay dâu tây này?” Jake hết nhìn mấy hộp kem đủ loại lại nhìn Macy. Anh cảm nhận hơi lạnh từ cô còn giá buốt hơn cả làn hơi phả từ tủ đông. Anh cũng chẳng hiểu ý cô ra sao nữa. Cô đã hôn anh và cũng không lùi người né tránh khi anh hôn cô những hai lần lúc dừng xe nơi đèn đỏ. Jake nôn nóng muốn về nhà ngay chỉ để tập trung hoàn toàn vào việc hôn, mà không phải e ngại anh chàng trong chiếc xe màu đen đằng sau tha hồ tận hưởng cảnh tình tứ giữa anh và cô, nhưng lúc anh đậu xe vào cao ốc căn hộ, Macy lại dựng thanh chắn dè chừng lên. Thanh chắn mà Jake nhất định sẽ bẻ gãy.

“Sô-cô-la.” Cô dè dặt mỉm cười và vuốt ve con Elvis đang ngồi sát cạnh trên sofa.

Jake lấy hai hộp kem và hai chén nhỏ mang ra bàn nước. Ngay sau đấy, anh mở nhạc rock nhè nhẹ rồi ngồi xuống cạnh cô. “Vậy chứ em thích vị kem nào nhất?” anh hỏi.

“Kem sữa trộn sô-cô-la hạt. Còn anh?”

“Tùy tâm trạng. Có nhiều khi, anh chỉ thèm mỗi sô-cô-la thôi. Rồi anh cũng có giai đoạn thích vị dâu tây nữa.” Anh xúc một thìa đầy kem hồng hồng từ chén của mình và chìa trước miệng cô. “Em thử xem.”

Macy làm theo. Khi đôi môi xinh xắn của cô ngậm quanh chiếc thìa nhỏ, bao hình ảnh gợi cảm theo nhau đến với tâm trí anh. Anh vờ như ngẫu nhiên chỉnh lại phần quần bỗng trở nên chật chội.

“Em thấy sao nào?”

“Cũng ngon. Nhưng vẫn không phải là sô-cô-la.” Macy nhìn xuống chén mình. “Này, vậy là ông của anh sắp một trăm tuổi cơ à?”

“Ừ,” Jake đáp. Sau chén kem kia, anh nhìn thấy ngực cô đang vểnh cộm lên trên nền chiếc áo cánh. Anh không thể rời mắt đi chỗ khác. “Cho anh nếm thử kem sô-cô-la nào.”

Cô xúc cho anh một thìa. Jake tận hưởng vị kem mát lạnh và ngọt lịm tan dần trên lưỡi mình.

“Em biết không, tự nhiên anh nổi hứng thích kem sô-cô-la mất rồi,” Jake bảo. Anh đặt chén của mình xuống bàn và nhích đến bên cô, nhẹ nhàng quàng tay ôm vai cô. Anh cười cười và xúc trộm một thìa trong chén của Macy.

“Ê này!” Cô ôm chén kem trước ngực.

Anh xúc thêm thìa nữa và chìa ra cho cô. “Anh chia cho mà.” Anh đăm đăm nhìn đôi môi cô hé mở và chấp nhận lời mời của anh.

Ngay khi anh rút thìa ra, Jake khỏa ngay môi mình vào tiêu diệt. Anh lùa lưỡi vòng quanh rồi tìm thấy miếng kem sô-cô-la lạnh ngắt trong miệng cô. Vị ngọt đậm đà của sô-cô-la làm anh càng muốn lấn sâu hơn nữa. Đặt chén kem xuống lòng, cô vòng tay ôm lấy cổ anh.

Môi anh vẫn quyện lấy môi cô, Jake cầm chén của cô đặt lên bàn nước. Và rồi, cánh tay anh len vào giữa lưng và ghế sofa, bồng nhấc cô lên ngồi dạng chân lên đùi mình. Khi ngã ba giữa đùi cô dè lên khối cộm giữa hai đùi anh dưới lớp quần jean, Jake rên lên khe khẽ. Nụ hôn của họ ngày càng nóng bỏng hơn và ngọt ngào thêm.

Hai bàn tay cô trượt từ cổ xuống ngực anh trong lúc cô quấn quýt với lưỡi anh không rời. Tay anh vuốt từ lưng xuống dưới và kéo cô vào sát hơn phần căng nhức của mình. Thân dưới êm ái của cô nảy lên là tất cả những dấu hiệu khuyến khích mà anh mong đợi. Anh luồn tay xuống dưới áo, vuốt ve làn da mượt mà anh đang thèm muốn được nếm trải. Jake cho tay ra sau lưng cô, tháo móc áo ngực. Rồi anh vuốt hai tay ra trước, len bàn tay dưới lớp lụa mềm và nâng niu hai gò bồng đảo không che chắn của Macy. Đầu ngực cô vểnh lên trong lòng bàn tay anh.

Anh rê những nụ hôn xuống cổ trong lúc lần tay cởi nút áo cô. Một chiếc cúc bật mở, môi anh lập tức trùm lên làn da trắng ngần vừa hé lộ. Chiếc cúc thứ hai tuột ra, Jake thỏa thích ngắm nhìn. Bầu ngực cô lấp ló sau vòng áo nịt ngực lỏng lẻo.

Nỗi ước ao được thấy hết thúc giục anh cởi nhanh áσ ɭóŧ của Macy. Lúc giành nhau khăn tắm, anh đã thấy, nhưng bây giờ hoàn toàn khác khi ấy. Lúc này thích hợp hơn. Không có việc gì đáng tiếc xảy đến. Chỉ có hai người họ san sẻ thân thể cùng nhau, làm nhau vui sướиɠ. Cùng nhau trở thành một cặp nhân tình.

“Chuẩn,” Jake thì thầm và cúi xuống nếm lấy da thịt cô. Anh âu yếm ngực cô, cô chà xát thân mình lên lòng anh.

Anh cởi chiếc nút áo cuối cùng của cô. Khi môi miệng anh lần lượt vừa vỗ về hai bầu ngực cô, anh cởi luôn áo ngoài và áσ ɭóŧ cho cô, hai mảnh trang phục bay phấp phới xuống mặt thảm màu be. Miệng anh trùm lên môi cô khi anh đỡ lưng cô ngả lên mặt sofa. Áo sơ mi của anh cũng theo áo cô nằm yên dưới thảm trước khi anh duỗi người nằm xuống cạnh cô. Macy vẫn khép mắt khi anh ngắm nhìn mái tóc nâu đen dày của cô xõa trên mặt ghế màu hung.

Anh với tay lên bàn nước, nhúng đầu ngón tay vào chén kem dâu rồi vẽ vòng lên một bên ngực cô. Macy mở bừng mắt, ưỡn người và rên lên khe khẽ.

“Em thích thế chứ?” anh hỏi.

Một tiếng Vâng khe khẽ run rẩy thoát khỏi môi cô.

Nhìn hơi lạnh làm đầu ngực cô rắn lại, Jake không thể kiềm chế hơn được nữa, anh cuối xuống ngậm lấy. Hạ thể cô lại chà xát vào đùi anh. Đó hoàn toàn là tín hiệu cho thấy cô là của anh – cụ thể đấy là lời mời gọi anh hãy chiếm hữu cô.

Bàn tay anh len xuống cởi nút quần jean và từ từ kéo khóa. Khóa quần anh thì đã căng phồng lên rồi. Anh chạm đến cạp chiếc qυầи иᏂỏ bằng lụa của Macy. Khi anh len một ngón tay vào, phần đàn ông của anh bật lê cùng ước muốn được tìm đường vào bên trong, được tận hưởng lúc da thịt trơn mượt của cô giúp anh vào sâu hơn nữa. Anh chạm vào nơi mượt mà và ngạc nhiên bởi sự mịn màng của nó.

“Mềm mại quá,” anh thì thầm. Ngón tay anh trượt xuống thấp hơn. “Và sẵn sàng.”

“Đừng anh! Em… mình… không được đâu anh.”

Cô chặn tay anh lại. Jake nín thở.

“Mình không thể làm thế này được.”

Anh nghe rõ từng từ, nhưng chúng chẳng có nghia lý gì. “Được mà, Macy.”

“Không.” Cô giằng tay anh ra khỏi quần jean của mình rồi luống cuống chui ra khỏi người anh đang đè trên cô. Macy ngồi hẳn dậy.

“Nhưng tại sao chứ?”

“Tại vì không được, thế thôi.”

Jake cứng ngắc, và căng đến mức muốn nổ tung. Anh với tay chỉnh lại tư thế và ráng trở mình ngồi dậy. Jake quay sang nhìn cô, nửa người trên để trần, quần jean mở nút, bung dây kéo, mái tóc dày rối bù. Dù có vẻ thật khó tin, nhưng anh lại thấy mình càng cứng hơn nữa. Không tin mình có thể ăn nói mạch lạc lúc này, Jake tập trung vào nhịp thở.

Hít vào.

Thở ra.

Và rồi vì chỉ cần nhìn cô thôi cũng trở nên quá sức chịu đựng, Jake bèn nhìn lên trần nhà.

“Em xin lỗi,” Macy lí nhí. “Đáng lẽ em nên dừng lại sớm, lúc…”

Mặt ghế sofa dịch chuyển khi cô đứng dậy. Sau khi đếm đến ba, Jake gục đầu xuống nhìn cô xỏ tay vào cánh tay áo.

“Tại sao phải dừng lại khi em và anh cùng ham muốn như nhau?” Jake lắng tai chờ câu trả lời, lo sợ hồi hộp với điều mình sắp phải nghe. Anh vẫn nhớ đã có lần anh hỏi cô về những trò gã chồng cũ từng gây ra. Macy đã không trả lời. Chẳng lẽ cô vẫn còn yêu tên khốn kiếp ấy?

Vớ vẩn thật, anh không muốn nghe lời giải thích ấy. Anh muốn Macy trở thành một phần trong cuộc sống của anh, nhưng anh không chịu được làm kẻ thế thân cho người khác. Trời ạ, không đời nào! Với Lisa, anh đã chịu cảnh ấy một lần rồi. Có Chúa mới biết cô ta và em trai anh đã thì thụt sau lưng anh tự lúc nào cơ chứ.

Những ngón tay Macy run rẩy khi cô cài nút áo che lấy khuôn ngực trần. Anh nhác thấy áo ngực của cô vẫn nằm trên nền nhà. Macy khẽ khàng ngỗi xuống bên anh.

Jake nuốt khan. “Có phải là về chồng cũ của em không?”

Cô tròn mắt sửng sốt. “Không! Đó là…” Macy hất tóc ra sau vai. “Là tại dì Flo thôi.”

Anh hít vào thật sâu, bàng hoàng nhìn nàng. “Vì dì em á?”

“Anh biết mà.” Cô phẩy tay. “Là dì Flo đó.”

Cáu tiết, Jake bấu nhẹ sống mũi bằng ngón trỏ và ngón cái. “Anh chẳng hiểu quái gì cả. Tại sao và thế nào mà dì của em lại ngăn trở mình làʍ t̠ìиɦ được nhỉ?”

Cô nhoẻn cười. “Không phải thế. ‘Dì Flo’ là một cách gọi khác của kỳ kinh nguyệt phụ nữ ấy mà. Anh có nhớ hôm anh đưa em đến tiệm thuốc không?”

Phải mất một giây sau anh mới hiểu ý cô. “Ôi trời!” Jake không ngờ đang lúc cương cứng đến mụ người, anh vẫn còn suy nghĩ được. “Thật à? Chỉ vì thế thôi ư?”

“Vâng.” Cô vẫn cứ cười xinh đến nao lòng.

Anh cũng cười. “Đấy là lý do duy nhất em dừng lại ấy à?”

“À há.”

Câu trả lời không hẳn là Trời ơi chứ còn gì nữa, nhưng Jake vẫn hiểu ra như thế. Jake bật cười. “Vậy khi nào dì em đi luôn nào?”

Cô vịn tay lên vai anh. “Dì sẽ còn ở lại đến thứ Ba tuần sau.”

Bàn tay cô ấm nóng trên vai anh. Ấm và mềm mại, Jake muốn cô đem hơi ấm nồng nàn ấy đến nhiều chỗ khác nữa. “Lâu thế cơ à?” Máu nóng lại dồn thêm xuống thân dưới anh.

“Cỡ cỡ đó. Dì ấy có lịch trình của riêng dì mà.”

Anh nhìn xuống cổ áo hình chữ V để hở của cô. Anh vẫn có thể nếm lấy vị ngực cô lẫn hương kem dâu nhỉ? Mặc kệ dì Flo. “Thế có văn bản pháp luật nào ghi rõ khi dì Flo đến thì em không thể…?”

“Luật khắc vào bia đá rồi đấy nhé.” Cô cằm chén kem đã tan quá nửa từ bàn lên. “Thôi ăn ít kem sô-cô-la đi anh.” Cô xúc một muỗng cho vào miệng mình và một muỗng đưa lên môi anh. “Người ta nói ăn kem còn hay hơn sεメ đấy.”

Anh ăn kem và nuốt xuống, vị ngọt của kem trôi tuột xuống cổ họng. “Rõ là em chưa sεメ xiếc gì với anh.”

Cô lấy muỗng về và chậm rãi liếʍ kem còn dính trên đó. “Vậy ra, anh tài nghệ đến thế cơ à, hử?”

Hình ảnh tưởng tượng miệng cô trên thứ khác theo nhau quấy nhiễu tâm trí anh. Jake phát sặc. “Ừ.”

“Còn tài nghệ hơn là sô-cô-la thật ngon luôn ư?” Lưỡi cô vẫn liếʍ quanh chiếc muỗng.

“Còn hơn ấy chứ.” Anh giật chiếc muỗng trên tay cô để xúc thêm kem.

Mắt Macy lấp lánh như cười. “Anh nói nghe hay lắm, nhưng…”

“Chàng Dudley không chỉ nói suông đâu nhé.” Anh chỉ cán muỗng xuống quần mình.

Cô nhìn xuống quần anh rồi ngẩng phắt lên. “Thô bỉ quá đi,” Macy phàn nàn. Nhưng Jake chắc chắn là cô đang cười.

“Không, anh nói thật mà.” Anh cúi xuống hôn cô, rồi hôn sâu hơn. Khi anh ngẩng đầu lên lấy hơi, sự cương cứng lại càng thêm đau đớn. Anh đứng lên bảo, “Và vì không thể cãi lệnh của dì Flo nên anh sẽ đi…” Anh chợt nảy ra một ý. “Em muốn tham gia không? Ít nhất cách này cũng giúp giải tỏa đôi chút căng thẳng của hai đứa mình.”

****

Billy bước lên thềm. “Em chắc ở đây không có ai chứ?” cậu hỏi.

“Chắc mà. Em trông nom căn nhà này hộ cho bầ ấy.” Ellie mở cửa trước của căn nhà nhỏ trên bờ biển. “Con gái duy nhất của bà Kelly sống mãi ở Ohio, mà bà Kelly thì chưa muốn bán nơi này. Lẽ ra em phải nhớ đến nơi này chứ nhỉ. Mình đã có thể đến thẳng đây rồi.”

Billy nhìn quanh. Đồ đạc trong nhà toàn loại đắt tiền: từ đồ trang trí nội thất đến những vật lưu niệm nho nhỏ, ngay cả những cái chóa đèn cũng thế. “Anh trai em có biết chỗ này không?”

“Không.” Cô thả chìa khóa vào túi xách. “Anh ấy hay quên chùi chân khi vào nhà, lại hay cẩu thả với bát đĩa sứ nữa chứ.”

Billy nhìn xuống xem mình có mang đất cát vào nhà chăng. Giày của cậu sạch sẽ. Tấm thảm trải nền nhà dày cui, loại thảm dệt có khả năng đan hồi trở lại bằng phẳng sau mỗi bước chân lún.

“Vào đây này anh,” Ellie gọi, dẫn cậu vào phòng khách. Ở đấy, cô kéo rèm cửa sang hai bên và mở toang mấy cánh cửa sổ. Tiếng đại dương ì ầm và mùi biển mặn mòi tràn ngập căn phòng. Hai người ngắm nhìn cảnh đại dương, Ellie tựa đầu vào vai Billy thỏ thẻ. “Cảnh đẹp quá, phải không anh?”

“Ừ.” Ngực Billy nhói đau. Đau vì mặc dù cậu đang làm cho Ellie nghĩ rằng cậu sẽ ở lại đây với cô, nhưng thực ra là không. Đau vì cậu thấy mình thật lạc lõng trong nhà đẹp đẽ này. Đau vì biển khơi ngoài kia tráng lệ quá, thế mà chỉ chóng thôi – sau khi cậu hạ được tên Tanks rồi ấy – có thể cậu sẽ không bao giờ còn được thấy biển nữa. Đau vì anh trai Ellie có thể rồi sẽ lún chân trong những gì sắp sửa xảy đến. Ellie rất yêu quý anh mình. Và như thế, người yêu cậu sẽ không bao giờ tha thứ cho cậu.

“Yêu em ngay tại đây đi anh,” Ellie nài nỉ. “Trước cảnh biển về đêm và ánh trăng huyền ảo này.”

Cô gái kéo chiếc áo thun cùng áσ ɭóŧ ra khỏi đầu. Đoạn cô cởi bỏ quần soóc jean và cả chiếc qυầи ɭóŧ đỏ rồi đứng đấy trước mặt cậu. Ánh trăng vằng vặc tắm đẫm cơ thể trắng ngần và trần trụi của Ellie khiến mắt cậu không thể nhìn đi chỗ khác. Nói đúng hơn, Billy không hề muốn ngoảnh mặt đi. Cậu muốn nắm bắt lấy hình ảnh cô và khắc ghi vào tâm não.

Bầu ngực của Ellie đẹp như trong tạp chí Playboy. Cậu với tay chạm vào một bên, ngắm nhìn nó. Một tiếng gừ gừ khẽ thoát lên từ l*иg ngực Ellie, cô gái giật toang khóa quần jean của cậu. Dù biết mình phải từ chối cô và bỏ đi ngay lúc ấy, nhưng Billy vẫn muốn thêm một lần được ân ái cùng cô.

Thêm một lần được nếm lấy vị của cô, được cảm nhận da thịt cô thổn thức khi đưa cô đến cao trào. Thêm một lần được đắm mình trong cô, được hối hả khi cô vòng chân quanh eo cậu mà cầu xin cậu hãy yêu cô lâu hơn nữa.

Chỉ một lần nữa thôi.

*****

Trong lúc Jake đi tắm, Macy nhanh chóng tìm được bộ drap trải sofa. Cô đã từ chối lời đề nghị giải tỏa căng thẳng của anh. Ô, mà cô cũng đã thấy rất muốn ấy nhé. Nhưng cô cũng thấy sợ nữa. Hôm nay tinh thần tình cảm của cô lung tung bấn loạn lên cả rồi. Chắc chắn đến thứ Ba, khi dì Flo đi, cô biết mình sẽ có một tâm trạng mới. Nhưng biết đâu, đến lúc ấy, anh đã mời cô đến dự tiệc tại sinh nhật ông anh. Biết đâu, đến khi ấy, cô hẳn sẽ thôi nghi ngại và thực lòng bắt đầu tin vào những kết thúc có hậu.

Tiếng bước chân mạnh mẽ vọng lại từ hành lang. Jake dừng bước và đứng đó, chỉ mặc mỗi chiếc quần đùi lót. Mái tóc của anh đen bóng và trông như được vuốt ngược ra sau. Mấy giọt nước tắm vẫn còn đọng trên ngực Jake. Cô nhìn theo một giọt nước lấp lánh chảy dọc qua ngực rồi biến vào rốn anh.

“Em đang làm gì vậy?” Tiếng anh hỏi khiến cô ngước lên nhìn.

“Đang soạn giường.” Macy nhìn lảng đi và cắm cúi làm nốt việc của mình.

“Sao em phải làm thế chứ? Hôm qua mình ngủ chung giường rồi cơ mà.”

Cô giắt cạnh ngoài của tấm drap xuống nệm ghế. “Hôm qua anh chỉ làm theo lời bác sĩ dặn.” Cô lại liếc nhìn anh. Thêm một giọt nước chảy ngoằn ngoèo xuống cạp quần của Jake.

Anh xoa tay lên ngực. “Chẳng có lý gì…”

“Sau những gì suýt đã xảy ra, em nghĩ như thế này là tốt nhất.”

Jake đăm chiêu vuốt mặt. “Chắc em không cho rằng anh đang dụ dỗ em làm một việc em không thích đấy chứ?”

“Không.” Cô trả lời rất thật. “Nhưng em sợ em sẽ dụ anh thì có.”

Cặp mắt xanh biếc của anh lấp lánh. “Vậy anh xin em vào ngủ với anh đấy.”

Thấy anh tiến sát lại, cô đặt một tay lên ngực anh. Hơi lạnh từ ngực anh truyền sang tay cô. Jake có tắm nước lạnh thật.

“Em xin anh mà, Jake.”

Anh ôm ngang eo cô. “Sẽ không có chuyện gì đâu, anh thề đấy. Nếu em tấn công anh, anh sẽ chống trả quyết liệt cho xem.”

“Em biết rồi. Nhưng nếu em ngủ ngoài này, em sẽ yên tâm hơn vì biết chắc chắn sẽ không có chuyện gì xảy ra hết.”

“Macy, chuyện này vớ vẩn quá. Lý do duy nhất mà lúc này mình không làʍ t̠ìиɦ ngay trên giường đấy hay ghế này là bởi vì em đang có vấn đề… phụ nữ của em.”

“Vấn đề phụ nữ ư?” Cô nhoẻn cười.

Anh cũng cười nheo. “Em này, nếu cái này,” anh chỉ xuống dưới, “giờ là chàng Dudley, thì anh sẽ gọi rắc rối hàng tháng của em là vấn đề phụ nữ nhé?”

Macy bật cười. “Vậy cũng công bằng thôi. Nhưng tối nay, em vẫn ngủ ngoài này đấy.”

Anh cầm tay cô kéo nhẹ. “Mình vào giường đi em.”

“Không.” Cô dúi chân sâu xuống thảm.

Thấy ánh mắt kiên quyết của cô, anh buông tay Macy và vuốt tóc bằng cả hai tay. “Trời đất, em thật là cô nàng bướng bỉnh đấy nhỉ?”

“Em không có.” Cô ngập ngừng giây lát. “Thôi được. Em bướng đấy. Nhưng anh thì có thua gì. Thôi thì đằng nào mình cũng tranh luận, em thấy nên nói cho anh nghe một điều khác nữa mà anh chắc sẽ chẳng thích đâu.”

“Thêm tin vui gì nữa à?” Anh ngẩng đầu, hai vai thẳng lên và cặp lông mày nhíu lại. Anh chàng Jake cau có đã trở về.

“Tối mai em sẽ đi làm lại.”

Cô quan sát toàn thân anh đanh lại vì bực bội, nhưng kỳ thực, việc này không còn làm Macy thấy sợ anh nữa. Không như cô từng run sợ khi thấy bố mình biểu hiện vẻ thịnh nộ. Ngay cả khi Tom nổi nóng cũng khiến cô cảm thấy chút bực bội khó chịu. Nhưng với Jake thì không. Cô sẵn sàng đương đầu với anh. Đầu đối đầu. Mặt đối mặt. Cô thích như thế này.

“Nằm mơ đi em,” anh gầm gừ.

“Họ cử người đi theo em cả ngày. Em sợ gì mà không đi làm chứ?”

“Hôm nay cũng có người đi với em suốt. Kết cục thế nào, em đã biết rồi đấy.”

Cô lắc đầu. “Em không đi làm không được. Em còn phải trang trải chi phí hàng ngày nữa. Với lại, em còn nợ anh gần một trăm đô la kia kìa.”

“Cái gì? Em nợ anh tiền hồi nào?”

“Em thấy biên lai của tiệm Home Depot trong xe anh rồi.”

“Cùng với lúc em xem trộm tài liệu của anh ấy phỏng?”

“Tập trung vào đề tài này đi,” Macy gắt. “Ý em muốn nói là em biết số tiền anh phải chi rồi. Tổng cộng tiền mua khóa cửa và sơn là…”

“Xin em đấy! Anh có bảo em nợ tiền anh bao giờ đâu?”

“Thế anh nghĩ là em cứ để cho anh trả hết từng ấy ư?”

“Anh tự mua. Lúc mua, anh có hỏi em đâu. Đấy là quà anh tặng.”

“Hôm đó đâu phải phải sinh nhật em đâu mà tặng quà. Vời lại, em không thể...”

“Quên chuyện tiền nong đi!” Jake rít lên. “Em nghĩ anh sẽ để mặc em liều chết đi kiếm tiền trả nợ anh ư?”

Thay anh ngang ngạnh nghển cằm lên, Macy cũng bướng bỉnh nghển cằm. Nếu Jake và cô sẽ xây dựng quan hệ gắn bó, Jake phải hiểu ngay từ đầu rằng Macy không phải mâu người dễ bị thuyết phục. “Không chỉ là chuyện trả tiền cho anh. Em còn phải trả tiền thuê nhà nữa.”

“Để anh trả cho.” Anh đi nhanh đến bên bàn và lấy trong ngăn kéo ra cuốn sổ séc. “Em cần bao nhiêu nào?”

“A, hay nhỉ, sao anh không phát vào mông em, cho em biết tài khoản ngân hàng của anh, rồi em sẽ gọi anh là bố già hảo ngọt luôn thể?” Cô thở dài, quay lưng lại với anh và với tất cả những lời nào mà anh có thể nói ra được.

******

Jake nằm trên giường mình, nhìn trừng trừng lên trần nhà và mãi một tiếng sau mới hết giận. Chẳng hiểu vì đâu anh lại nhớ đến một bài thuyết giảng của Harry mà cậu từng tập luyện cho anh nghe. Lời nhắn nhủ của bài giảng là về việc phải biết đặt mình vào hoàn cảnh người khác.

Jake chợt ngộ ra hai điều: anh vẫn còn nhớ cậu em tai da diết và, quỷ thật, nếu anh đặt mình vào địa vị của Macy thì… nghĩ đến đó, anh lại tự giận mình. Ngay chính anh cũng có cảm giác như bị ngộ độc thực phẩm khi phải nhận của bố thí cơ mà. Lúc đầu, Jake không hiểu vì đâu anh cư xử như một thằng khốn nạn, nhưng sau đó anh vỡ lẽ. Khuynh hướng muốn che chở cho cô có thể đã hơi thái quá. Phải, anh đã khiếm nhã với cô.

Nhưng nói thế không phải Macy dễ tính gì cho cam.

Cứng đầu.

Gàn dở.

Nhưng cực kỳ đáng yêu.

Jake ngồi bật dậy và ra phòng khách, sửa soạn lời xin lỗi, và cũng mơ hồ hy vọng khuyên cô nghe lấy lý lẽ. Nhưng Macy đã ngủ say với con Elvis cuộn tròn bên cạnh. Một đợt sóng yêu thương tha thiết lại trào dâng khiến Jake chẳng làm được gì ngoài việc đứng ngây người nhìn cô khe khẽ thở. Tư thế cô nằm ngủ, hai tay chấp vào nhau kê dưới má khiến Macy trông thật con trẻ, thật ngây thơ, thật hết mực yếu ớt.

Nhớ lại hôm trước Macy có nói cha cô bỏ đi khi cô tròn 12 tuổi, Jake tự nhiên ghét ông ta dù chưa từng giáp mặt bao giờ. Cứ nghĩ đến tay chồng cũ làm cô tổn thương, đến đứa em trai lợi dụng tình cảm của cô, từng đường gân thớ thịt của anh run lên vì giận. Hình dung tên Tanks và Chase Roberts tính làm hại cô, máu trong người anh sôi lên giận dữ.

Anh chỉ muốn ghì cô vào lòng để không ai có thể làm hại cô được nữa. Nghĩ đến đó, anh sực nhớ đến rắc rối anh đang phải đối mặt. Không đời nào anh để cô đi làm vào ngày mai.

Đến nước này, Jake tự biết chỉ một mình anh sẽ không thể bảo vệ được cô. Anh cần người giúp mình một tay. Dù rất ngại nhờ vả, Jake thấy mình không còn cách nào khác. Anh biết anh cần phải gọi điện cho ai rồi.

****

Phải mất vài tiếng sau Billy mới lén rời xa tấm thân mềm mại của Ellie. Hai đứa đã ân ái những hai lần và ngủ thϊếp đi trên nền nhà. Billy tìm qυầи ɭóŧ và quần jean, xỏ đồ vào.

“Anh định làm gì vậy?” Ellie lầm bầm, giọng đặc sệt ngái ngủ.

Billy kéo khóa quần lên. “Anh phải đi tìm Tanks.”

Cô gái chống khuỷu tay lên và nhìn cậu bằng ánh mắt buồn vô hạn. “Anh sẽ không quay về đây nữa, đúng không anh? Đây là lần từ biệt ấy à?”

Cổ họng Billy nghẹn đắng. Cậu không dám trả lời vì e mình sẽ làm chuyện gì đó ngu ngốc như là bật khóc chẳng hạn, vậy nên cậu vờ chăm chú mặc quần áo. Nhưng khi cậu nhét khẩu súng lục vào lưng quần jean thì Eliie ngồi hẳn dậy, Billy không thể im lặng mãi được.

“Anh sẽ báo cho em biết chỗ anh bỏ xe lại sau.”

“Bỏ xe lại à? Này Billy Moore, anh đang định làm gì đấy hử?”