Lâm Cát Hạ nhanh tay khoác lên mình bộ quân phục dành cho các chiến cơ. Từng đường may cứng cáp ôm trọn cơ thể phô ra dáng hình thiếu nữ tuổi 18 vô cùng xinh đẹp, đầy sức sống.
Cô vươn tay lấy chiếc mũ kepi đặt trên bàn trang điểm đội lên đầu, huy hiệu hình hai cánh chim ôm trọn lấy ngôi sao năm cánh đính giữa mũ được mạ vàng phát sáng. Cô hít vào một hơi thật sâu quan sát bản thân trong gương, khuôn mặt nhỏ nhắn, mắt hai mí, tròng mắt đen tựa như bầu trời đêm sâu thăm thẳm, sống mũi tuy không cao nhưng thon gọn, môi căng đầy màu sắc tươi tắn. Khóe môi cô kéo lên, nở nụ cười xinh đẹp. Cô vươn tay chỉnh sửa mũ một lần nữa, rồi tự tin kéo vali ra ngoài.
Vừa mở cửa liền gặp mẹ và em trai.
Nhìn thấy cô, em trai Lâm Cát Tường hào hứng hô lớn: “Chị của em hôm nay đẹp quá, trước kia nhìn chị mặc váy trông nữ tính duyên dáng hôm nay lại mạnh mẽ khác ngày thường, em thích chị thế này.”
Lâm Cát Hạ mỉm cười xoa đầu cậu em. Dáng vẻ thằng bé rất giống cha, cao ráo, mái tóc đen xoăn nhẹ, đôi mắt đen làn da trắng. Năm nay vừa tròn 14 tuổi, đang chuẩn bị thi vào trường quân đội.
“Chị đi rồi em nhớ chăm sóc mẹ cẩn thận.”
Lâm Cát Tường chào theo kiểu quân đội: “Vâng, chị cứ yên tâm, em nhất định sẽ chăm sóc mẹ thật tốt, học giỏi tốt nghiệp xuất sắc để sớm tới Bộ chiến cơ chơi với chị.”
Mẹ của cô – Phái Ngọc Hà dịu dàng vuốt nhẹ bờ vai con gái, dặn dò: “Tới đó nhớ chăm chỉ làm việc, đừng nề hà chiến trường nguy hiểm, cố gắng hỗ trợ bạn đồng hành của con và nhớ mang người ta về thăm mẹ.”
Đối với các chiến cơ bạn đồng hành chẳng khác gì bạn đời.
Mặt Lâm Cát Hạ xuất hiện hai rặng mây hồng, cô thẹn thùng nói: “Con nhớ rồi, nhất định sẽ mang anh ấy về cho mẹ nhìn.”
Phái Ngọc Hà dịu dàng ôm lấy cô. Năm nay bà đã hơn bốn mươi tuổi, dáng người gầy, khuôn mặt trái xoan có không ít nếp nhăn, nhưng thần sắc vẫn rất tốt. Đáng tiếc bà lại có một đôi mắt sầu, nỗi buồn đến từ lúc cha cô qua đời.
Cha và mẹ Lâm Cát Hạ gặp nhau trong lễ ghép đôi của Bộ chiến cơ, tinh thần lực của bà và cha Lâm Cát Hạ hòa hợp, hai người bắt đầu tìm hiểu và cùng nhau chiến đấu, sau đó thì trở thành người một nhà rồi sinh ra Lâm Cát Hạ. Năm bà mang thai Lâm Cát Tường cha của cô không may qua đời do bị thương sau trận chiến chống lại Nhân Thạch, từ đó mẹ không còn tham gia chiến trường trở thành công dân bình thường sống trong vùng an toàn.
Lâm Cát Hạ muốn nối nghiệp cha mẹ trở thành chiến cơ xuất sắc nhất của đế quốc, hôm nay chính là ngày bắt đầu ước mơ của cô.
Bíp bíp.
Tiếng còi nhắc nhở vang lên. Bên ngoài huyền phù (xe bay trên không) của quân đội cử tới đang chờ, Lâm Cát Hạ tạm biệt mẹ và em trai nhanh chân ra sân. Cánh cửa huyền phù mở sẵn, cô bước lên. Cửa đóng lại, bên trong chỉ có mình cô.
Vùng an toàn nơi Lâm Cát Hạ sinh sống được gọi là Trứng Rồng số 12, nằm khá xa so với Bộ chiến cơ, nơi này mỗi năm có khá ít công dân thi đậu vào Bộ chiến cơ, nên việc huyền phù chỉ đón một mình cô không quá lạ.
Lâm Cát Hạ ngoái đầu nhìn hút theo bóng mẹ và em trai đang đứng chào tạm biệt cô ngoài cửa sổ xe cho tới khi không còn thấy họ cô mới ngồi vào vị trí. Bên ngoài các tòa nhà chọc trời của Trứng Rồng số 12 dần thu nhỏ và biến mất. Sắc trời cũng dần thay đổi, từ xanh nhàn nhạt chuyển qua xám xịt mịt mù, trong tầm nhìn không còn thấy bất cứ thứ gì, lúc này họ đã ra khỏi vòng đai an toàn của Trứng Rồng số 12, chạy vào khu vực dễ xảy ra bão.
Lâm Cát Hạ không có việc gì làm, nơi đây cũng chẳng có ai cho cô trò chuyện. Cô ấn vào vòng đeo trên tai, đây là thiết bị cá nhân, được thiết kế ôm lấy vành tai kết hợp trực tiếp với não bộ, cho phép con người đưa suy nghĩ vào để điều khiển thiết bị điện tử.
Cô dùng ý nghĩ mở thông tin về Bộ Chiến Cơ lên xem. Màn hình mô phỏng hiện ra trước mắt, danh mục đầu tiên cô vào luôn là phòng cơ giáp, nơi đây có tất cả các mẫu cơ giáp được đưa đến Bộ chờ chiến cơ tới nhận. Hôm nay cô sẽ trở thành chủ nhân của một trong số chúng, Lâm Cát Hạt chỉ cần nghĩ liền cảm thấy hồi hộp đến mức tim đập mạnh.
Cô tiếp tục lướt liền đi tới trang tin của bộ, trên đó vẫn còn thông báo được phát xuống hai ngày trước nói về hiện tượng Vòng xoay hành tinh sắp diễn ra.
Con người di chuyển ra ngoài không gian sinh sống cả trăm năm, đóng đô tại hành tinh Gen, vây xung quanh Gen là vô số hành tinh có kích cỡ khác nhau. Bình thường các hành tinh đó đều cách Gen đến cả triệu năm ánh sáng, nhưng một khi Vòng xoay hành tinh hoạt động, chúng sẽ được kéo gần lại và va chạm vào nhau, thay vì phá vỡ các hành tinh, nó sẽ khiến những thứ độc hại có trên các hành tinh khác lây qua Gen, quái vật Nhân thạch – nỗi sợ của con người cũng đến từ hiện tượng Vòng xoay hành tinh này.
Theo dự báo mới nhất, Vòng xoay hành tinh lần này, Gen của họ sẽ va chạm với Sô, một hành tinh có số lượng Nhân thạch khổng lồ, và rất có thể sẽ có dòng Nhân thạch biến dị xuất hiện.
Vì sự khó lường lớn đó, nên năm nay bộ yêu cầu các tân sinh viên vừa ra trường lập tức đến bộ để nhận việc càng sớm càng tốt, nhằm tham gia ghép đôi và luyện tập chuẩn bị cho sự va chạm sắp tới. Lâm Cát Hạ là tốp thứ ba được gọi đi.
Nghĩ tới lễ ghép đôi hôm nay cô sẽ trải qua, mặt Lâm Cát Hạ bất giác nóng lên. Con người sống ở hành tinh Gen thay vì yêu nhau và kết hôn như con người ở Trái Đất xưa, họ lại dựa vào hình thức ghép đôi. Một nam một nữ nếu có sự hòa hợp về tinh thần lực, họ sẽ cùng nhau lái cơ giáp, cùng chiến đấu, cùng chung sống với nhau và sinh ra đời sau xuất sắc.
Cứ nghĩ tới mình sẽ gặp một chiến cơ nam xa lạ, Lâm Cát Hạ lại hồi hộp, cô thử tưởng tượng về người đó, chiều cao, màu tóc càng nghĩ lại càng xấu hổ.
Bồm bộp.
Cô tự vỗ vào má mình, đánh tan suy nghĩ bậy bạ, chuyển thông tin về trang cơ giáp. Trước mặt cô vô số cơ giáp hình người khổng lồ hiện lên. Cơ giáp được tạo ra từ khoáng thạch vũ trụ cực kì rắn chắc, có thể di chuyển trên không, ngoài không gian, chạy nhảy và có khả năng chiến đấu cực mạnh.
Nhưng muốn cơ giáp phát huy được khả năng cao nhấp, người điều khiển cần tới hai chiến cơ, và hai người này phải có độ hòa hợp với nhau, chỉ cần hòa hợp thì trăm phần trăm sẽ yêu nhau.