Thiếu Gia Thật Vạn Người Ghét Sống Lại Rồi!

Chương 15.3: Đã không còn thích anh ta nữa (3)

Quân đội Austria trú đóng tại phía bắc của Đế Quốc, cha của Thẩm Tùy Phong giữ chức đại tá trong quân Austria, cùng chức vụ với cha của Thời Cẩn, trước kia hai người này đều từ học viện quân đội Đế Quốc ra, tình nghĩa thắm thiết.

Nói đến đây, giọng điệu của Thẩm Tùy Phong hơi mất tự nhiên.

Từ khi sinh ra anh ta đã được mọi người nâng niu, muốn có cái gì sẽ có cái đó, có được quá dễ dàng, cho nên anh ta cũng không hiểu nên bày tỏ lòng tốt đối với một người như thế nào.

Rõ ràng muốn Thời Cẩn sống tốt hơn chút, nhưng lại không biết nên nói như thế nào.

Với tính cách này của Thời Cẩn, về sau đến chỗ đại tá Thời, đoán chừng sẽ phải chịu chút đau khổ, ở trong quân đội, cha già nhà mình đều huấn luyện con cháu như trâu ngựa, hơn nữa Thời Cẩn là một lính quân y ưu tú, về sau lên chiến trường chắc chắn sẽ tha hồ trổ tài, sau khi cân nhắc toàn diện, Thời Cẩn đến Austria là sự lựa chọn tốt nhất.

Không biết là vô tình hay cố ý, Thẩm Tùy Phong cố gắng bỏ qua sự tồn tại của mình trong chuyện này, giống như anh gọi Thời Cẩn đến Austria chỉ là vì nghĩ cho Thời Cẩn mà thôi.

“Tôi không có hứng thú tiến vào quân đội.” Thời Cẩn bưng đĩa nước chấm, không cả ngẩng đầu, giữ nguyên tư thế trả lời một câu như vậy.

Thẩm Tùy Phong nghe mà nhíu mày.

Từ nhỏ anh ta sinh ra trong nhà họ Thẩm, được người nhà họ Thẩm bồi dưỡng theo yêu cầu của quân nhân, anh ta biết, anh ta chỉ có con đường tiến vào trong quân đội phục vụ.

Đương nhiên, anh ta cũng ngầm cho rằng Thời Cẩn cũng là như vậy.

Mà dường như Thời Cẩn không hiểu lời này của mình đại nghịch bất đạo cỡ nào, cậu đang cúi thấp đầu cầm một đĩa nước chấm khác.

Ánh sáng trong tiệm lẩu là dùng đèn lớn có tông màu trang nhã, khi chiếu lên sườn mặt Thời Cẩn tựa như phủ lên một tầng ánh sáng dịu nhẹ lên mặt cậu, vành tai giống như ngọc trai khẽ rung động, Thời Cẩn không mặc quân phục, mà mặc quần bò và áo ngắn tay thoải mái, khuôn mặt non mềm, trông giống như học sinh cấp ba, thuận miệng trả lời: “Sau khi tốt nghiệp tôi sẽ đi làm thợ săn di tích hoặc lính đánh thuê tư nhân.”

“Cậu đang nói sảng gì vậy!” Một giây sau, Thẩm Tùy Phong bỗng nhiên cất cao giọng nói: “Cậu có biết mức độ nguy hiểm của thợ săn di tích cao cỡ nào không? Biết lính đánh thuê tư nhân sẽ đi làm công việc bẩn thỉu gì không? Cậu đừng bởi vì hai nghề nghiệp này kiếm tiền nhanh mà chọn, cậu không được nhận nền giáo dục ưu tú, sẽ chỉ dùng tầm nhìn được bồi dưỡng từ cô nhi viện để lựa chọn con đường sau này, căn bản không biết hiến dâng cho Đế Quốc, cậu là lính quân y cấp SS, không nên trốn tránh mạo hiểm, cậu biết ——”

‘Cạch’ một tiếng vang giòn, chiếc đĩa trong tay Thời Cẩn bị cậu đập lên trên kệ gia vị, cắt ngang răn dạy của Thẩm Tùy Phong.

“Tôi là kẻ thấp hèn xuất thân từ cô nhi viện, tôi không được nhận nền giáo dục ưu tú, vậy còn anh?” Quai hàm của Thời Cẩn căng cứng, hệt như một con mèo xù lông, khi nhìn về phía Thẩm Tùy Phong, ánh mắt lấp lóe ánh sáng sắc bén, đâm thẳng vào Thẩm Tùy Phong: “Đại thiếu gia nhà họ Thẩm, bạn học Thẩm, anh có chỗ nào mạnh hơn tôi? Hạng nhất của diễn tập quân sự là anh sao?”

“Tôi xuất thân từ cô nhi viện, nhưng thành tích thi viết của tôi không thua kém anh dù chỉ một điểm, tôi xuất thân thấp hèn, nhưng không có nghĩa là tôi không có kiến thức, làm thợ săn di tích và lính đánh thuê tư nhân mạo hiểm thế nào, tôi biết rõ ràng hơn anh, nếu có một ngày Đế Quốc bùng nổ chiến tranh, chắc chắn lính quân y SS sẽ nghe theo lời kêu gọi, nhưng bây giờ, tôi có thể lựa chọn cái tôi muốn, điều này không gọi là trốn tránh, mà gọi là tự do! Đừng dùng mấy lời sáo rỗng đó chụp lên trên người tôi, anh cho rằng anh là cái gì của tôi? Đến lượt anh quản tôi à!”

Đĩa nước chấm bị Thời Cẩn đập vỡ, cậu bởi vì quá mức tức giận mà không kiềm chế được sức lực, nước chấm dinh dính văng tung tóe lên quần áo, làm bẩn áo màu trắng ngắn tay mặc trên người cậu.

Thời Cẩn tức đến độ ngón tay cũng run rẩy.

Cậu luôn biết rõ khoảng cách giữa mình và Thẩm Tùy Phong, nhưng lại không biết Thẩm Tùy Phong nhìn cậu như nhìn một thằng ngốc, giống như tất cả lựa chọn của cậu đều là sai lầm, bị Thẩm Tùy Phong dùng tư thái ca xa vời vợi công kích đủ kiểu, hận không thể giẫm cậu xuống bùn đất.

Bây giờ cậu không muốn nói với Thẩm Tùy Phong thêm một câu nào nữa, trực tiếp quay đầu sải bước đi về phía nhà vệ sinh.

Cậu cần rửa tay và bình tĩnh lại.