Cậu nói hướng nào, Phong Cữu liền đi theo hướng đó, không hỏi còn bao lâu, cũng mặc kệ Thời Cẩn nói đúng hay không, giống như một chiếc cối xay thịt, xay nát tất cả người cảm nhiễm chắn trước mặt anh.
Quá trình này nói dài không dài, nói ngắn cũng không ngắn, tất cả mất gần nửa tiếng.
Mãi đến khi Thời Cẩn tìm được viện nghiên cứu được đề cập trong manh mối.
Viện nghiên cứu nằm sâu trong rừng cây, xung quanh được bao bọc bởi một hàng rào lưới điện cao thế, mặc dù toàn bộ tinh cầu này đã bị hủy diệt, nhưng vậy mà trên lưới điện này vẫn còn điện.
Bởi vậy có thể thấy được, bọn họ tìm đúng chỗ rồi.
Lưới điện cao đến năm mét, khi Thời Cẩn hô lên ‘nhảy qua’, Phong Cữu bắt đầu tăng tốc, thể lực SSS khiến anh có thể nhảy cao đến sáu mét, Trần Sơn cưỡi ngựa, nhảy qua lưới điện không phải việc khó.
Ngựa đỏ nhún người nhảy lên, gió táp vào mắt, Thời Cẩn mở to mắt, lần đầu tiên nhìn rõ toàn cảnh viện nghiên cứu đằng sau lưới điện.
Viện nghiên cứu cũng không lớn lắm, diện tích chỉ khoảng hơn nghìn mét vuông, nhìn từ bên ngoài giống như một căn biệt thự hai tầng, trên thực tế dưới lòng đất còn có ba tầng.
Trong ba tầng này chứa tiêu bản có thể cứu vãn toàn bộ tinh cầu.
Thời Cẩn dẫn đầu bước vào cửa chính của biệt thự.
Thời Cẩn vốn định dùng đao chém mở cửa chống trộm, nhưng bọn họ đi đến trước cửa chống trộm mới phát hiện, cửa chống trộm đang ở trạng thái hé mở.
Sống lưng Thời Cẩn hơi căng cứng, trong nháy mắt nghĩ đến một khả năng khác.
Đã có người đến đây rồi.
Mặc dù cậu không gặp ‘người’ này, nhưng cũng đã khẳng định được là ai.
——
“Thời Dược, nếu không nghĩ ra thì để bọn anh tới phá cửa.”
Trong hành lang tầng ngầm thứ ba, dưới bức tường được làm từ sắt thép, Thẩm Tùy Phong dẫn đầu đội ngũ đối mặt với cửa sắt, lộ vẻ nóng lòng muốn thử.
Người nói chuyện chính là Thẩm Tùy Phong, ánh mắt anh ta đảo quanh bốn phía, cuối cùng lại rơi xuống người Thời Dược đứng ở trước cửa, mồ hôi nhễ nhại, không ngừng thử mở.
Sáng nay sau khi bọn họ xuất phát, Thời Dược dựa theo ấn tượng xem được trong manh mối, suốt dọc đường đều dựa vào mò mẫm, dẫn bọn họ đi sâu vào trong rừng rậm, tiến vào viện nghiên cứu này.
Nhưng bọn họ bị chặn bên ngoài cánh cửa cuối cùng của tầng ngầm thứ ba.
Nếu như bọn họ đoán không sai, chắc hẳn bên trong cánh cửa này chính là thử thách cuối cùng.
Giống như trong tất cả phim ảnh về Tinh Tế, chắc chắn nơi sâu nhất trong phòng thí nghiệm có cất giấu tất cả bí mật.
Cánh cửa này cần mật mã, giây phút này Thời Dược đang đoán thử, âm thanh máy móc báo lỗi không ngừng tích tích vang lên, khiến tất cả mọi người đều nôn nóng không thôi.
“Để em thử thêm lần nữa đi.” Trên mặt Thời Dược cũng thấm đầy mồ hôi, cậu ta xoa xoa cái trán, quay đầu miễn cưỡng nở nụ cười: “Em sợ bên trong sẽ có thiết bị tự hủy gì đó, nếu như ảnh hưởng đến điểm số thì không tốt.”
Những người còn lại chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi, nhưng trong lời nói đã coi thắng lợi nằm trong lòng bàn tay.
“Diễn tập quân sự này cũng không khó như tưởng tượng, trước kia luôn nghe các đàn anh nói manh mối khó tìm cỡ nào, người cảm nhiễm khó gϊếŧ ra sao, bây giờ xem ra dễ như trở bàn tay.”
“Đúng đấy, mới ngày thứ hai đến nơi này mà chúng ta đã tìm được manh mối rồi, nhất định là đội ngũ nhanh nhất trong lịch sử! Hình như đội ngũ nhanh nhất đợt trước là mất bảy ngày.”
“Nói không chừng chúng ta có thể lấy được điểm S đấy!”
“Vậy chúng ta có thể tiến vào quân đội tốt nhất rồi.”
Khi nghe thấy những lời này, sắc mặt Thẩm Tùy Phong bình thản, thoạt nhìn giống như không hề để ý, nhưng cũng không lên tiếng ngăn cản bọn họ thảo luận, cố ý tạo ra bầu không khí nắm chắc thắng lợi trong tay.
Trái lại là cậu hai Thời, cái cằm đã sắp ngước lên tận trời, lắc lắc cái đầu, giống như không để ý lắm mà nói một câu: “Hẳn là có thể tốt nghiệp xuất sắc.”
Đám phế vật không có bất kỳ cống hiến gì này, toàn bộ đều dựa vào em trai bảo bối của anh ta mới có thể tìm đến vị trí hiện giờ.