Vết Cắn Mùa Xuân

Chương 18

Thời Khương nhìn về phía phòng tắm, rõ ràng hiệu quả cách âm của phòng ngủ không tệ, nhưng tiếng nước chảy ào ào kia giống như đang vang lên bên tai cô, làm cách nào cũng không xua đi được.

Cô bực bội gãi gãi tóc, định nằm xuống trùm chăn lên đầu thì lại bị chiếc điện thoại di động từ trong chăn bật lên đập xuống.

Trong wechat bỗng hiện lên vài tin nhắn Kỳ Khai Dương vừa gửi cho cô mấy phút trước, cô nhớ ra vừa rồi mình đang chơi game nên không để ý.

[Người đâu? Đi đâu rồi?]

[sao cậu cúp máy hoài vậy!]

[Cậu lại chơi tôi sao?]

Đầu ngón tay cô chần chừ một lúc lâu trong khu vực soạn tin, không lâu sau đối phương liền nhận được tin nhắn hồi đáp của cô.

[Đang nói chuyện với chú cậu, cậu muốn nghe không?]

Kỳ Khai Dương gần như trả lời ngay lập tức.

[Tạm biệt!]

Khi cô đăng nhập lại vào trò chơi thì thấy Tề Khai Dương đang ở chế độ ngoại tuyến, cô cũng không muốn chơi một mình nên chỉ vào đi dạo một vòng rồi lại thoát ra.

Sau khi phát ngốc một hồi, Thời Khương cũng không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, liền thấy Kỳ Kiến Tầm đi ra từ phòng tắm.

Sợi dây trong đầu thoáng chốc lại trở nên căng thẳng, Thời Khương bật màn hình điện thoại di động lên làm bộ như đang chơi điện thoại di động, trong khi khóe mắt cô không ngừng liếc nhìn bóng dáng của Kỳ Kiến Tầm.

Từ phòng thay đồ đến phòng tắm...và cuối cùng là đến đầu giường...

Giọng nói khàn khàn của người đàn ông vang lên trên đỉnh đầu cô: "Đang suy nghĩ gì vậy?"

Thời Khương sửng sốt, lúc này mới ý thức được ánh mắt của mình căn bản không dừng ở trên màn hình điện thoại di động, mà là không chớp mắt nhìn theo bóng dáng của Kỳ Kiến Tầm, màn hình điện thoại di động của cô cũng đã tắt từ lâu.

“Tôi...” Cô nhất thời nghẹn lời; " Tôi còn có thể nghĩ gì chứ?”

Thời Khương mím môi, ôm chăn xê dịch về chỗ mình.

Thấy Kỳ Kiến Tầm vẫn bất động, vẫn dùng ánh mắt mê hoặc đó nhìn mình, da đầu Thời Khương chợt trở nên tê dại, cô can đảm hỏi lại: “Vậy anh đang suy nghĩ gì vậy?”

“Anh đang nghĩ...” Kỳ Kiến Tầm nhanh chóng giơ tay tắt đèn bàn, kèm theo động tĩnh sột soạt khi lên giường, chưa kể còn có thể nghe thấy âm thanh nuốt xuống của anh cũng vô cùng rõ ràng, anh khàn giọng bổ sung nửa câu sau: "Em cũng biết mà.”

“Tôi làm sao biết được.” Thời Khương nhỏ giọng lẩm bẩm: “Tôi đâu phải là con giun đũa trong bụng anh."

Một giây tiếp theo, Kỳ Kiến Tầm liền nghiêng người, vươn cánh tay dài vào trong chăn ôm lấy vòng eo thon gọn của Thời Khương, nhiệt độ ở các đầu ngón tay của anh cũng nóng rực cao hơn ngày thường mấy lần.

Thời Khương cứng đờ nửa người, chậm chạp nói ra suy đoán tối nay: "Kỳ Kiến Tầm, anh lại uống nhiều rồi phải không?”

Kỳ Kiến Tầm phớt lờ lời nói của Thời Khương, anh thì thầm bên tai cô: "Anh sẽ coi em như một con giun đũa."

Lời vừa dứt, Thời Khương liền cảm thấy trước mắt mình có một bóng đen nặng nề, cộng với hơi thở nóng hổi hòa nguyện với mùi rượu thoang thoảng lập tức cướp đi hơi thở của cô.

Đôi môi vốn dĩ lạnh lùng của người đàn ông bây giờ lại nóng đến kinh người, Khương Thời sửng sốt một lát thì lưỡi của đối phương nhanh chóng tiến vào áp đảo cô.

Khác với Kỳ Kiến Tầm tỉnh táo ngày thường, lúc này anh ta dường như đã giải phóng xiềng xích vô hình đang giam cầm anh ta, và những động tác háo hức của anh ta bộc lộ ra sự hoang dã và ham muốn mãnh liệt.

Trước kia mỗi lần trước khi hai người bắt đầu trên cơ bản đều không có nói gì, thậm chí trong suốt quá trình cũng rất ít trao đổi, sau khi xong xuôi lại tự mình chui vào trong chăn, không ai quấy rầy ai. Từ trước đến nay, loại chuyện này cứ như là hai người bọn họ hợp tác để thỏa mãn nhu cầu sinh lý của nhau, hoàn toàn không có những lời dư thừa, chỉ có chuyện bọn họ có nguyện ý hay không mà thôi.

Tuy rằng ngoài miệng có đôi khi cô nói không muốn hoặc ghét bỏ nhưng cô phải thừa nhận thân thể của mình lúc nào cũng thành thật. Kỳ Kiến Tầm đúng là dễ khơi gợi du͙© vọиɠ trong cô, khiến cô thoải mái và thỏa mãn hơn rất nhiều.

Tấm chăn giữa hai người dần dần được vén lên, Kỳ Kiến Tầm kéo cô vào lòng, ôm cô thật chặt và hôn cô ngày càng mãnh liệt.

Môi Thời Khương vừa đau vừa tê, đầu cũng đã tỉnh táo hơn vài phần.

Môi của Kỳ Kiến Tầm từ từ di chuyển xuống dưới, vương vấn trên chiếc cổ gợi cảm của Thời Khương, làn da trắng lạnh bị cọ xát cho đến khi ửng hồng.