Dựa trên kinh nghiệm trong quá khứ, Lục Thần tin rằng mình mới là người thu hút được sự chú ý của những người thừa kế tài phiệt kia, thậm chí sẽ còn dẫn đến màn tu la tràng tranh giành tình nhân trên sân khấu sau này,
Và anh ta sẽ được bình chọn là nam khách mời được yêu thích nhất trong vòng bình chọn đầu tiên vào tối nay.
Từ đó thuận lợi đặt chân vào làng giải trí...
Không biết tại sao nhưng Lục Thần lại có tự tin đó.
Thật giống như anh ta là nhân vật chính của thế giới này.
Bất cứ điều gì anh ta hy vọng cuối cùng cũng sẽ trở thành sự thật.
Sự thật quả thực đã được chứng minh lần nữa, chưa bao giờ có bất kỳ sai sót nào.
Cho đến hôm nay...
Một tình huống hoàn toàn trái ngược với những gì mình nghĩ đã xảy ra?!
Rốt cuộc đã xảy ra vấn đề ở đoạn nào?!
Trong lúc nhất thời, Lục Thần không giữ được vẻ mặt dịu dàng trầm tĩnh, khẽ cau mày, dùng ánh mắt không thiện cảm nhìn Tống Nhất Xuyên.
"Ghen tỵ?"
Đột nhiên, một giọng nói khàn khàn và lạnh lùng vang lên bên tai khiến Lục Thần bất ngờ nên có chút sửng sốt.
Anh ta theo phản xạ quay đầu lại, nhìn vào đôi mắt sâu thẳm đầy uy nghiêm: "Dự, anh Dự? Anh đang nói gì vậy?"
"Tôi hỏi anh có phải đang ghen tỵ với Tống Nhất Xuyên không?" Diêm Cẩn Dự bày ra vẻ mặt thờ ơ mà lặp lại lời nói.
Lục Thần nhanh chóng thu hồi lại cảm xúc quá lố của mình, dịu dàng cười nói: "Không có, tôi và Nhất Xuyên có thân phận khác biệt, tôi tự biết bản thân mình ở đâu."
"Tự biết mình ở đâu?" Diêm Cẩn Dự nhếch mép thích thú: "Dã tâm trong mắt anh không hợp với mấy chữ này."
Lục Thần: "Tôi..."
Anh ta đang định giải thích, lại thấy Diêm Cẩn Dự đột nhiên quay đầu, giống như nghe thấy được chuyện gì kinh khủng, hơi nheo mắt lại, bước nhanh về phía trước.
Lục Thần cũng theo sát, cảnh giác vểnh tai lên.
Nhưng thời gian trôi qua, ngoại trừ phần giới thiệu của trợ lý chương trình về quy tắc của chương trình giải trí thì không còn nội dung nào khác.
Vì thế, một vấn đề được đặt ra.
Rốt cuộc đám người thừa kế nhà giàu này mong đợi điều gì ở Tống Nhất Xuyên?!
——
Cố Quân Dư, con trai thứ ba của tập đoàn Cố thị, hiện đang rất lo lắng, bởi vì Tống Nhất Xuyên nói nhà mình có dưa lớn.
Được rồi,
Có dưa thì anh ta nhận thôi.
Nhưng có thể đừng nói những lời kia trong tình huống này được không?!
Anh ta cũng không muốn bị biến thành trò cười giống như Hoắc Nhân Kiệt!
Cố Quân Dư trừng mắt nhìn Hoắc Nhân Kiệt đang hả hê khi người gặp họa, mở miệng định đổi chủ đề, nhưng đáng tiếc đã chậm một bước.
Chỉ nghe thấy tiếng lòng thở dài của Tống Nhất Xuyên:
—— "Con gái nuôi của nhà họ Cố."
—— "Haizz"
—— "Lại..."
Vẻ mặt Cố Quân Dư đột nhiên cứng đờ: "..."
Lại gì nữa?!
Thở dài như vậy,
Là muốn lấy mạng tôi sao?!