Khi thắp nhang không cần dùng đến lửa, xung quanh không có gió, tốc độ cháy của nhang lại rất chậm.
Ngay cả sau khi thắp nhang một phút cũng không có chuyện gì xảy ra.
Chu Kỳ An cảm giác được bầu không khí lạnh lẽo phía sau càng ngày càng nặng nề, không khỏi nghĩ: Năng lực làm việc của bức tượng nát này đúng là không ổn mà.
Cứ thế mà ra ngoài làm ăn sao.
Không phải lừa đảo đấy chứ?
Hàn Lệ có chút không chống đỡ nổi, chuẩn bị rút lui trước, dù sao cô ta cũng đã biết thân phận của nữ quỷ, chuyến đi lần này vẫn rất đáng giá.
“Cậu tự giải quyết cho tốt đi.”
Chu Kỳ An vẫn quỳ trên đệm hương bồ, quay lưng về phía cô ta, không xin Hàn Lệ ở lại mà tiếp tục cầu nguyện thêm lần nữa.
Sau khi thắp nhang, nến trên bàn thờ giống như bị khói hun nóng vậy, từng giọt dầu sáp nhỏ giọt xuống rất giống với dầu trơn bám trên mặt hồ.
Mọi thứ trước mặt cậu bắt đầu trở nên mơ hồ, cho đến khi tất cả đều trở nên méo mó.
Lư hương đặt trước mặt Bồ Tát bị bóp méo thành bàn cân, hai ngọn nến thì biến thành khay giá. Đột nhiên, Bồ Tát cử động tay, chỉ thấy những ngón tay trắng nõn không tì vết đó nhấc chiếc cân lên, như thể đang cân đo đong đếm lợi ích của hai bên.
Không biết có phải do Chu Kỳ An quá hoảng hốt hay không, mà khoảnh khắc khi đôi bàn tay xinh đẹp đó nhấc chiếc cân lên lại như biến thành cánh tay của vô số quái vật.
Dầu sáp cháy biến thành mùi của thi du, gay mũi khó ngửi, khiến cho tinh thần Chu Kỳ An bị ảnh hưởng nghiêm trọng.
Trong phạm vi tầm nhìn của cậu, chiếc cân khi thì nghiêng sang trái, khi thì nghiêng sang phải.
Khóe miệng Chu Kỳ An vô thức cong lên.
Nếu muốn trao đổi thì nhất định phải trao đổi thứ gì đó trừu tượng một chút.
Ví dụ như có không ít người trẻ tuổi thích dùng nhân duyên để đổi lấy tiền tài. Không ai có thể ước tính được một thứ trừu tượng như nhân duyên có giá trị là bao nhiêu cả. Một đoạn nhân duyên mờ mịt không có thật chắc là sẽ không được, nhưng Chu Kỳ An lại thật sự có một “người vợ sắp cưới”.
Đầu óc cậu cảm thấy choáng váng, Chu Kỳ An không biết tình huống bây giờ của Hàn Lệ và nữ quỷ như thế nào rồi.
Nhưng dù sao thì Hàn Lệ cũng cần phải mất một khoảng thời gian mới hoàn toàn rút lui được.
Chu Kỳ An cố gắng rời mắt khỏi bức tượng kỳ dị, cân nhắc xem có nên quay đầu nhìn về phía sau một chút không.
Đúng lúc này, một giọng nói khàn khàn vừa quen thuộc lại xa lạ vang lên: "Con trai cưng à."
Âm thanh của trời xanh!
Chưa bao giờ Chu Ky An nghe thấy giọng của má già mà lại vui như vậy, cậu cảm động đến mức khó khăn lắm mới thốt ra được một từ trong cổ họng: "Mẹ".
“Hửm.”
Hàn Lệ “Hửm” một tiếng theo bản năng rồi vội mở một con đường máu mà chạy trốn.
Dù sao thì dựa theo thân phận mẹ con của hai người bọn họ trong phó bản, Chu Kỳ An cũng không ít lần gọi cô ta như vậy.
Nữ quỷ: “…”
Rốt cuộc cậu có bao nhiêu người mẹ hiền vậy hả?
Sau khi trả lời xong, Hàn Lệ cũng cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, bị người phụ nữ đột nhiên xuất hiện ở cuối hành lang làm cho giật mình.
Mái tóc xoăn ngoằn ngoèo như con rắn. Khóe mắt người phụ nữ này có rất nhiều nếp nhăn, chỉ cần hơi nheo mắt lại là có thể thấy rõ dấu vết năm tháng hằn sâu trên đó. Bà ấy khoảng bốn mươi hoặc năm mươi tuổi, làn da được chăm sóc vô cùng tốt, trông rất trắng. Đáng tiếc lại trắng quá mức, nhìn sơ qua khiến người ta có cảm giác như mắc phải căn bệnh quái dị nào đó vậy.
Điều kỳ lạ nhất là ở trên vai người phụ nữ có vết máu, hình như bà ấy đang bị thương, hơn nữa tay trái lại còn cầm… một cái nồi cơm điện?
Chắc là nồi cơm điện nhỉ.
Phần giữa gần với lớp lót cùng với lớp vỏ bên ngoài đều bị trầy xước, tất cả bộ phận đều trong trạng thái bị lọt gió.
Nếu Hàn Lệ nhìn kỹ hơn thì sẽ phát hiện trong tay cầm nồi cơm điện của bà có kẹp một mảnh lụa trắng. Dường như trên đường gặp phải chút chuyện ngoài ý muốn, chiếc váy cưới vốn đang mặc lại bị rách nên chỉ còn chừa lại mỗi phần này vậy.
Bây giờ toàn bộ tâm trí của cô ta đều tập trung vào việc người phụ nữ này đã vượt qua hàng rào máu ở đầu cầu thang như thế nào, cùng với chữ “Mẹ” mà Chu Kỳ An thốt ra kia.
Mẹ ruột sao?
“Không đúng.” Hàn Lệ nhanh chóng loại bỏ khả năng này.
Dưới trường hợp đặc biệt, trò chơi sẽ hút thêm người chơi mới vào. Nhưng một khi tình huống này xảy ra thì những người chơi khác trong phó bản đều sẽ nhận được thông báo.
Hiện tại trò chơi đang không đưa ra bất kỳ thông báo nào.
Là NPC sao?
Đây có phải là manh mối bổ sung do người đàn ông tên Chu Kỳ An này phát hiện ra không? Chẳng hạn như một mối quan hệ được thiết lập thông qua manh mối nào đó.
Mẹ Chu vừa xuất hiện liền không lòng vòng mà lao thẳng lên.
Chu Kỳ An thoáng yên tâm, nhưng sau khi quay đầu lại nhìn thì lập tức cảm thấy hối hận.