Sớm Và Tối

Chương 2: Bị Đối Thủ Một Mất Một Còn Làm Đến Cao Trào

Bàn tay thô ráp của nam nhân sờ lên, lại là một đống thịt căng phồng, thậm chí còn không có hoàn toàn nắm hết, Chu Mộ chưa từng thấy qua một cái bầu vυ' mà lại căng tràn như vậy, không phải là cái vυ' nuôi đi.

Hắn nắm đầṳ ѵú, cúi xuống hút một hút, cũng không có ra sữa.

Dưới thân bởi vì dược tính mãnh liệt, dươиɠ ѵậŧ đã cương cứng muốn nổ mạnh, hắn cởi bỏ quần áo trên người, dươиɠ ѵậŧ to lớn dựng đứng cứ như vậy xuất hiện ở trong không khí.

Lúc này Chu Mộ lười phải suy đoán nữ nhân này là ai, hắn sờ đến trên người nàng qυầи ɭóŧ, trực tiếp một phen kéo xuống.

Bước tiếp theo Chu Mộ đã bắt đầu chậm rãi di chuyển tay sờ soạn đến một chỗ mềm mại, ngón tay hắn sờ đến phần trên hoa huyệt, một cổ dịch ướŧ áŧ dính đầu ngón tay hắn.

Chu Mộ đem hai chân của nữ nhân vòng trên eo hắn, tay tách ra khe thịt, đại dươиɠ ѵậŧ phía dưới nặng nề khó khăn đặt phía trên tiểu hoa huyệt đáng thương.

Nhắm ngay miệng tiểu huyệt, Chu Mộ lặng lẽ đi chuyển tới lui trước huyệt, cố gắng thuyết phục miếng thịt non hấp thụ qυყ đầυ của hắn. Chu Mộ hít một hơi thật sâu, sau đó dùng sức đẩy mạnh một cái vào trong, dươиɠ ѵậŧ phá tan một tầng trở ngại đi thẳng tới sâu bên trong tiểu huyệt, cùng lúc đó là một trận tiếng kêu thảm thiết của nữ nhân.

Hứa Triều bỗng nhiên mở mắt, nàng là bị đau tỉnh, kết quả liền phát hiện ra trước mặt mình có một nam nhân không rõ mặt đang thở dốc mà thân thể của nàng không biết khi nào đã lỏa lồ bên ngoài, vật kia của nam nhân còn ở trong thân thể của nàng thong thả thọc vào rút ra.

Nàng lại muốn hét chói tai lần nữa, nhưng bị thứ gì đó chặn miệng lại. Chu Mộ sợ rằng tiếng hét của nàng sẽ thu hút binh lính, đành phải dùng đến hạ sách này. Đem qυầи ɭóŧ vừa mới cởi nhét vào trong miệng nàng, Sau khi khống chế được tay của nàng, hắn khẽ nói bên tai nàng: “Ta bị người hạ độc, đêm nay ngươi giúp ta, ngày mai ngươi muốn gì ta cũng có thể đáp ứng.”

Đây là cách giải quyết tốt nhất mà Chu Mộ có thể nghĩ ra, trước tiên phải ổn định nữ nhân này.

Hứa Triều nghe thấy giọng nói quen thuộc bên tai, trong lúc nhất thời trợn tròn mắt. Chẳng phải nàng đã ra lệnh cho người đưa Chu Mộ giải dược sao? Tại sao hắn lại đến phòng của nàng và cưỡng ép nàng?

Miệng bị bịt lại, không thể nói được, Hứa Triều chỉ có thể vặn vẹo thân thể một cách điên cuồng để thể hiện sự bất mãn của mình.

Chu Mộ có chút mất kiên nhẫn và đánh xuống cặρ √υ' to đang không ngừng lắc lư qua lại kia, uy hϊếp nói: “Ngươi nếu là lại tiếp tục phản kháng, chờ xong việc ta liền đem ngươi hủy thi diệt tích không để lại dấu vết.”

Giọng nói hung ác của hắn khiến Hứa Triều cảm thấy bất lực, không thể thay đổi được gì. Nàng uất ức muốn khóc.

Chuyện này sao lại thành ra như vậy? Nàng chỉ nghĩ là hạ thuốc hắn để khiến hắn xấu mặt trước mọi người. Tại sao hắn lại đến phòng riêng của nàng? Chuyện gì đã xảy ra ở đây?

Chu Mộ tận tình phát tiết chính mình du͙© vọиɠ, một lần đẩy vào là sâu bên trong vào nơi tư mật của Hứa Triều cả một cái dươиɠ ѵậŧ thô to. Hứa Triều kêu lên vì đau đớn, nhưng Chu Mộ giả vờ như không nghe thấy. Hắn chỉ tập trung vào việc thao đầy lỗ huyệt non mịn dưới thân, dươиɠ ѵậŧ to đâm vào rồi lại rút ra tới tới lui lui không ngừng thọc vào rút ra, da^ʍ thuỷ bên dưới nơi hai người giao hợp không ngừng chảy ra trên giường, hình ảnh thật da^ʍ mĩ.

Nữ nhân bị thao đến nỗi dịch lên phía trên, Chu Mộ giữ chặt hai chân nàng, kéo xuống lại một lần nữa đút thật mạnh dươиɠ ѵậŧ của hắn vào bên trong Hứa Triều.

“A!” Một tiếng yêu kiều rêи ɾỉ, qυầи ɭóŧ trong miệng không biết khi nào đã rơi xuống ở một bên.

Giây tiếp theo đôi tay Hứa Triều liền gắt gao ôm cổ Chu Mộ, cắn chặt môi dưới, chuyện hoang đường giữa nàng và Chu Mộ tối nay, nếu người ngoài nghe thấy sẽ không hay.

Bị thân thể mềm mại của Hứa Triều ôm lấy, thân dưới Chu Mộ lại sưng to vài phần, hắn cũng không nghĩ tới, này dược lực phát tác, chỉ cần đυ.ng tới thân thể nữ nhân, hắn cả người đều bị thiêu đốt, thật vất vả tiết chế đi xuống một chút dục hỏa, lại bị dễ dàng gợi lên tới.

Đôi tay Chu Mộ nắm lấy eo nhỏ của nữ nhân, dưới thân động tác lại dũng mãnh vài phần, côn ŧᏂịŧ thô to nhanh chóng va chạm, thân thể Hứa Triều run lên,một dòng dâʍ ŧᏂủy̠ giống như nướ© ŧıểυ mãnh liệt chảy ra.

Hứa Triều nức nở một tiếng, cảm giác kỳ lạ dưới thân làm nàng xấu hổ và giận dữ không thôi, nàng có tìm hiểu qua một ít trong sách, nếu như lúc giao hợp nữ nhân bị làm phun nước, kia đó là thoải mái.

Nàng cũng không ngờ rằng bản thân mình lại có thể bị kẻ thù cũ thu phục,hơn nữa nàng còn bị làm đến phun trào.

Chu Mộ không nghĩ tới nữ nhân dưới thân thế nhưng như thế mẫn cảm, lại tiếp tục đâm loạn lúc sau cũng run run côn ŧᏂịŧ dưới thân, tϊиɧ ɖϊ©h͙ tràn đầy bắn vào sâu trong tiểu huyệt. "A hu hu..." Hứa Triều đấm vào lưng tên nam nhân, hắn ta làm sao dám bắn ở bên trong cơ thể của nàng.

Mãi đến vài phút sau, Chu Mộ mới hồi phục tinh thần. Hắn vuốt ve mái tóc ướt mồ hôi của Hứa Triều đang nằm bên cạnh mình. chỉ là dưới thân vật kia vẫn luôn không có rút ra, hắn cứ như vậy ôm nàng chuẩn bị đi vào giấc ngủ.

Hắn nhắm mắt lại, bỗng nhiên nhớ ra rằng còn chưa biết tên và thân phận của nữ nhân bên cạnh. Khi hắn định hỏi thì lại phát hiện nàng đã ngủ say, chìm vào giấc mơ đẹp. Hắn quyết định sẽ hỏi thân phận của nàng vào ngày mai. Nếu nàng muốn vị trí thϊếp thị, hắn nghĩ cũng không phải không thể đáp ứng, chỉ cần nàng an phận thủ thường.

Nghĩ đến đây, lòng Chu Mộ như trút được gánh nặng, ôm nữ nhân trong lòng chặt hơn vài phần.