Nữ Phụ Ác Độc Vĩnh Viễn Không Chịu Quay Đầu

Chương 14: Cố ý

Sau khi ăn xong, mọi người đều không có thời gian nghỉ ngơi, vội vã đến sân khấu biểu diễu, đã đến lúc cho mọi người biết kết quả của buổi luyện tập.

Các thực tập sinh ngồi quây lại thành một vòng tròn, chỗ trống ở giữa là để từng người lên biểu diễn.

4 người trong ban cố vấn thì ngồi đối diện chịu trách nhiệm chấm điểm, năng khiếu riêng của mỗi thực tập sinh sẽ được xác định rõ theo kết quả của màn trình diễn này.

Tuy đây chỉ là mộy bài hát chủ đề, nhưng nó bắt buộc thực tập sinh phải vừa hát và nhảy cùng một lúc, điều này cực kỳ khó khăn.

Không ai muốn mình là người đầu tiên biểu diễn, vì sợ rằng bản thân sẽ biểu diễn không đủ tốt. Thế nên là mọi người cứ ngồi đực ra đấy, cậu nhìn tôi, tôi sẽ nhìn cậu, bầu không khí cứ giằng co như thế.

Cuối cùng, có người không kìm được, La Văn Văn vỗ đùi: "Tôi lên trước..."

"Được..." Đám người vỗ tay đầy mong đợi.

Khi tiếng nhạc vang lên, La Văn Văn tạo dáng chuẩn mực, từ đầu đến cuối, động tác của cô ta vừa dứt khoát lại vừa sắc nét, vững bước theo nhịp, giọng hát cũng rất ổn định.

Các cố vấn nhìn nhau, sau đó cùng gật đầu khẳng định.

La Văn Văn, 9 điểm cho ngoại hình, 8 điểm cho vocal, 10 tròn cho dance, chỉ cần cô ta không vướng scandal gì, là đảm bảo có thể debut 100%.

"Tốt..." Lý Nguyệt, cố vấn phụ trách thanh nhạc, gật đầu, trên mặt nở nụ cười dịu dàng: "Vậy tiếp theo sẽ là ai?"

Có La Văn Văn dẫn đầu, những thực tập sinh khác cũng rất muốn thử.

"Nếu không..." Một cố vấn khác lên tiếng, giọng điệu đùa cợt: "La Văn Văn, cô thử quyết định xem tiếp theo ai sẽ biểu diễn?"

"Hả?!" Biết là cố vấn đang tạo hiệu ứng cho chương trình, thế nên các thực tập sinh bên dưới cũng vội nặn ra biểu cảm ngạc nhiên, một số che miệng, một số mở to mắt.

La Văn Văn không từ chối, sau khi liếc nhìn xung quanh một vòng, ánh mắt cô ta dừng lại trên người Ninh Mộ Tuyết, người đang xà nẹo dính lấy Dung Lăng: "Tôi chọn Ninh Mộ Tuyết."

Ánh mắt mọi người đều đổ dồn về người mới được gọi tên.

Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủ và ấn tượng trên sân khấu đầu tiên, mọi người đều biết trình độ của Ninh Mộ Tuyết tệ đến mức nào, La Văn Văn muốn chọn cô, rõ ràng là đang cố ý nhằm vào.

Còn Ninh Mộ Tuyết, người đang ở trung tâm của mọi ánh mắt, từ khi tham gia chương trình đến nay đều ngủ không yên, ăn uống không ngon, từ sáng đến tối luyện tập đến tối mặt tối mày.

Giờ lại đang ôm Dung Lăng cứng ngắc, cô như đang xem nàng là gối ôm hình người, mí mắt trên mí mắt dưới đánh nhau, buồn ngủ vô cùng. Khi nghe thấy tên mình thì mới tỉnh hồn lại, Ninh Mộ Tuyết xịt keo, không biết nên phản ứng thế nào.

Mọi ánh mắt và máy quay đều đổ dồn vào cô, ngay cả Dung Lăng cũng bị dính ống kính.

Dung Lăng hít sâu một hơi, thấp giọng nói: "Đến phiên cậu biểu diễn rồi."

"Hả?" Ninh Mộ Tuyết lo lắng: "Nhưng mình..."

Cô như đã quên hết tất cả những gì bản thân đã học được hồi buổi sáng.

Dung Lăng xoa xoa huyệt thái dương, không chút nghĩ ngợi gì mà giơ tay lên: "Cố vấn, bây giờ Ninh Mộ Tuyết có hơi không khỏe, tôi có thể lên trước thay cậu ấy không?"

Ninh Mộ Tuyết nghe thế thi đỏ bừng hai má, trông như đang thật sự không khỏe, chưa kể, chả ai lại nghi ngờ Dung Lăng đang nói dối, Cố Loan nhíu mày lại: "Vậy bạn lên đi...."

Sau khi được phép, Dung Lăng thì thầm cho chỉ mình Ninh Mộ Tuyết nghe thấy: "Nhìn xem tôi nhảy này, lần này đừng quên nữa đấy."

Sau đó, cô đứng dậy, đi từ chỗ ngồi đến giữa sân khấu.

Đôi mắt đen láy của Ninh Mộ Tuyết bỗng nhiên sáng ngời, dõi theo bóng dáng của nàng.