Nữ Phụ Ác Độc Vĩnh Viễn Không Chịu Quay Đầu

Chương 5: Lớp A

Dung Lăng sửng sốt, quay đầu sang một bên, thấy Ninh Mộ Tuyết đang nháy mắt với mình: "Đói bụng phải không? May mắn mình đã chuẩn bị từ trước."

Dung Lăng cũng không khách khí, người ta có lòng cho thì nàng cũng có lòng nhận: "Cảm ơn."

Thấy nàng nhận lấy túi bánh mì duy nhất mà bản thân khó khăn lắm mới mang vào được, Ninh Mộ Tuyết cực kỳ trông mong mà nhìn chằm chằm.

Đôi mắt cô dán chặt vào miếng bánh mì, vô thức liếʍ liếʍ đôi môi hồng của mình.

Giây tiếp theo, cô ấy thấy Dung Lăng xé túi đựng, chia đôi bánh mì, đưa cho bản thân một nửa.

"Cho mình sao?" Ninh Mộ Tuyết đơ người.

"Thứ này vốn là của cậu, tôi mà ăn một mình thì sao có thể nuốt trôi được chứ?" Dung Lăng cười nói.

Đúng vậy, Ninh Mộ Tuyết chậm nửa nhịp mới phản ứng lại, vội vàng lấy nửa cái bánh mì mà Dung Lăng đưa.

Màn trình diễn trên sân khấu đang sôi động, hai người nhìn nhau rồi bí mật cúi đầu xuống ăn.

Cameramen cũng không bỏ lỡ cảnh này, anh ta lặng lẽ chuyển góc máy sang hai người.

Chờ đến khi 2 giờ sáng, mới quay xong hết thảy, cuối cùng mọi người cũng có thể trở về ký túc xá.

Nhưng trước khi được về nghỉ ngơi, phòng ký túc xá của các thực tập sinh lại bị xáo trộn. Nghe nói là mọi người sẽ được sắp chỗ ở lại theo cấp bậc, những người có cùng cấp bậc sẽ sống cùng nhau.

Kết quả là, rất nhiều người đều đưa ánh mắt ghen tị mà nhìn Dung Lăng.

Dựa theo cách thức đấu loại của chương trình, lớp A chỉ có năm người, và những người đủ khả năng mới được chọn.

Theo các vòng loại trôi qua, năm người còn lại ở lớp A sẽ được debut với tư cách một nhóm.

Sau những ngày đêm vất vả luyện tập, đến giờ nghỉ ngơi, ai muốn sống trong căn phòng tốt nhất, nhưng đáng tiếc, đồ tốt cũng có giới hạn.

Mấy người khác cảm thán: "Haizz, sao tôi leo được lên lớp A chứ."

Tựa vào vai Dung Lăng, Ninh Mộ Tuyết yếu ớt nói: "Tiếc quá à, mình không thể ở chung ký túc xá với cậu được rồi, haizz mình cũng muốn sống trong ký túc xá của lớp A."

Chỉ mới được một thời gian, mối quan hệ giữa hai người đã trở nên thân thiết hơn rất nhiều. Ninh Mộ Tuyết ôm cánh tay Dung Lăng, rõ ràng cô cao hơn nàng nửa cái đầu, nhưng vẫn cưỡng ép gối đầu lên vai nàng, ánh mắt chán nản.

Dung Lăng nhịn sự khó chịu xuống, vươn tay vỗ vỗ lưng cô, thấp giọng nói: "Không sao, tôi tin một ngày nào đó cậu cũng sẽ lên được lớp A."

"Mặc dù mình biết cậu đang an ủi mình." Ninh Mộ Tuyết nói: "Nhưng vì những lời này, mình sẽ càng chăm chỉ hơn!"

Sau đó, Ninh Mộ Tuyết lại ngước lên nhìn nàng, như một chú cún con: "Dung Lăng, cậu tốt quá."

Dung Lăng không nói gì nữa, mặc kệ Ninh Mộ Tuyết tự đa tình.

Ninh Mộ Tuyết càng tin tưởng bản thân, Dung Lăng lại càng có nhiều cơ hội đâm một nhát trí mạng cô, nghĩ thôi là nàng thấy hưng phấn hết cả rồi.

.

Trong phòng năm người của lớp A, Dung Lăng chọn giường tầng thấp hơn, trải xong giường chiếu, những người bạn cùng phòng khác lần lượt đi vào.

Ngày hôm nay đã chính thức bước vào thực tế sống còn của các show thực tập, các cô gái vừa mệt mỏi vừa phấn khích.

Bên cạnh đó, sau khi trò chuyện, họ cũng đã dần quen thuộc với nhau.

Con gái mới lớn mà, luôn có vô vàn chuyện để nói, chỉ là những chủ đề này với Dung Lăng lại nhạt như nước ốc, chưa kể sau một ngày mệt mỏi, nàng chỉ cần dính vào gối, là đã buồn ngủ, muốn ngủ thϊếp đi.

Lúc này đã là nửa đêm, máy quay đã bị các cô gái tắt đi, chủ đề nói chuyện ban đêm dần dần trở nên hơi vô duyên, Dung Lăng mơ hồ nghe thấy bọn họ thảo luận về tiết mục của các thực tập sinh hôm nay.