Nữ Phụ Ác Độc Vĩnh Viễn Không Chịu Quay Đầu

Chương 19: Đội trưởng

Như dự đoán, Dung Lăng được bầu làm đội trưởng.

Chỉ mới sân khấu đầu tiên mà đã thể hiện xuất sắc như vậy, nên độ hot của nàng được đẩy lên rất cao.

Từ đó suy ra, nếu được ở cùng một đội với Dung Lăng, thì ta có thể hưởng được rất nhiều ống kính. Thế nên, có rất nhiều người đã chọn vào đội với nàng.

Chỉ có mình Ninh Mộ Tuyết suy nghĩ đơn giản, cô chỉ muốn ở bên cạnh Dung Lăng.

Dung Lăng ở đâu, Ninh Mộ Tuyết cũng sẽ ở đó.

Kết quả cuối cùng rất rõ ràng, nhóm của Dung Lăng có quá nhiều thành viên, nên phải bớt đi một số người.

Và đương nhiên, chuyện này sẽ do trưởng nhóm Dung Lăng quyết định.

Mặc dù mấy kiểu tiết mục này sẽ khiến chương trình thêm gây cấn, nhưng nó lại gây khó xử cho những người đội trưởng.

Đồng dạng cũng làm đội trưởng như Dung Lăng, La Văn Văn cũng xoắn suýt với chuyện này, cô ta tiến thoái lưỡng nan, không muốn loại người nào ra.

Về phần Dung Lăng, nàng rất bình tĩnh, mắt chớp chớp, nhẹ nhàng chỉ ra những người bản thân cảm thấy không phù hợp với đội: "Cậu, cậu và cậu nữa..."

Không có chút sự bối rối nào cả.

Dù mấy đội viên bị Dung Lăng loại ra tỏ vẻ không cam lòng, nhưng họ vẫn phải quay đi chọn một nhóm khác.

Đứng trong hàng, Ninh Mộ Tuyết cũng đang run rẩy, vì sợ mình sẽ bị nàng cho chim cút.

Quả nhiên, khi nhìn đến Ninh Mộ Tuyết, Dung Lăng khẽ cau mày.

Ninh Mộ Tuyết tưởng nàng tính đuổi mình thật, cô vội vàng khoanh tay lại, đôi mắt ngấn nước, miệng mấp máy: "Làm ơn, làm ơn đi mà..."

Dung Lăng dừng lại, lướt qua cô, nhìn một người khác: "Xin lỗi, cậu không thích hợp..."

Ninh Mộ Tuyết thầm thở phào nhẹ nhõm, tự nhiên cảm thấy vui ngang.

Hình như, vị trí của mình trong lòng Dung Lăng cũng có một chút khác biệt so với những người ở đây.

Cuối cùng, nhóm có Dung Lăng làm đội trưởng cuối cùng cũng chính thức xác nhận tất cả các thành viên, ngoại trừ Ninh Mộ Tuyết mang phong cách thiếu nữ ngây thơ vô số tội.

Thì phong cách của mọi người trong nhóm này sẽ tương đối giống nhau, theo kiểu girl trầm tính nhưng có thực lực.

"Tập hợp ở đây đi." Sau khi ngồi thành một vòng tròn, Dung Lăng lấy ra danh sách các bài hát do ê-kíp chương trình chuẩn bị: "Mọi người nghĩ bài nào phù hợp?"

"Bài này được không?" Người ngồi đối diện Dung Lăng, thực tập sinh Thích Qua lên tiếng: "Đây là một bài hát khá nhanh, kết hợp với dancer sεメy, mình nghĩ sẽ tạo hiệu ứng tốt."

"Mình thấy bài này khá được." Một người khác nói tiếp: "Rất ổn..."

Nàng ta đảo mắt nhìn sang Ninh Mộ Tuyết.

Ninh Mộ Tuyết ngồi bên cạnh Dung Lăng, sau khi hiểu được ý của người kia, cô không khỏi đỏ mặt: "Yên tâm, mình nhất định sẽ chăm chỉ luyện tập, không ngáng chân mọi người."

"Chăm chỉ luyện tập cũng vô ích." Dung Lăng lạnh lùng nói: "Thời gian luyện tập bài hát này tổng cộng chỉ có nửa tháng, với kỹ năng của cậu thì không thể theo kịp với mọi người."

Ninh Mộ Tuyết chớp chớp mắt, lòng cô như muốn sụp đổ, nhưng Dung Lăng lại nói tiếp: "Hay chúng ta thêm một đoạn ở giữa đi, theo phong cách của Ninh Mộ Tuyết..."

Ngay cả chính Ninh Mộ Tuyết cũng không ngờ Dung Lăng lại nói đỡ cho mình như vậy, cô vui mừng khôn xiết: "Được, mình đồng ý."

Đội trưởng Dung Lăng đã quyết định vậy, các thành viên còn lại cũng không có ý kiến gì, đồng ý với nhau.

"Được rồi..." Thích Qua cũng gật đầu: "Mình có thể sáng tác, mọi người thử nêu ý kiến xem."

"Mình có thể làm thơ..." Một người khác đề nghị: "Sao chúng ta không chia ra từng đoạn, mỗi người chịu trách nhiệm cải biên một phần"

"Cứ quyết định như vậy đi." Mỗi phút, mỗi giây trong chương trình đều cấp bách, sau khi tìm ra hướng đi, mười người dưới sự phân công rõ ràng, chỉ chờ để cùng nhau tạo ra kết quả.