Dạo quanh một lúc, Cố Mặc Thâm đích thân lái xe đưa Sở Tranh về nhà, hành động bất thường của anh khiến cô có chút bất an, nhưng lại không dám mở miệng hỏi bất cứ điều gì.
Với kinh nghiệm ba năm sống cùng anh, cô đã tích luỹ được một phương châm bất thành văn, những gì không nên biết thì đừng cố hỏi, điều đó cũng chẳng có ích gì cả.
Nhưng lần này thì khác, Cố Mặc Thâm chủ động mở lời: “Em có gì muốn nói thì nói đi?”
Sở Tranh bất ngờ đến ngẩn người, phải một lúc sau mới đáp lại: “À thì… anh hôm nay hơi khác với mọi ngày… không phải gặp chuyện gì bị kích động đó chứ?”
Cố Mặc Thâm cười nhạt: “Cứ cho là vậy đi…”
Nụ cười đó của anh càng khiến cô nơm nớp lo sợ hơn…
Về tới nhà, Sở Tranh mệt lử nên đã vật vã trên ghế sô pha, đầu ngẩng lên cao, miệng thở dài mấy tiếng.
Cố Mặc Thâm cũng ngồi xuống ngay bên cạnh cô, tuỳ hứng hỏi: “Có thích không?”
“Ừm… rất thích…” Sở Tranh ngồi thẳng người dậy, đối diện với Cố Mặc Thâm một cách thoải mái.
“Thực ra ngoài tiền anh còn có thể cho em những thứ khác…” Cố Mặc Thâm chăm chăm nhìn Sở Tranh, đáy mắt xoẹt qua tia thâm tình mờ nhạt.
Sở Tranh cười còn khó coi hơn cả khóc: “Là… là gì thế?”
Cố Mặc Thâm đột nhiên xoay người, chống tay trên thành ghế sô pha, tư thế đối diện với Sở Tranh, giống như muốn hôn: “Cơ thể anh…”
Không chờ Sở Tranh kịp phản ứng, Cố Mặc Thâm đã cúi xuống hôn lên môi cô, nhẹ nhàng xâm chiếm làn môi mềm mỏng của cô một cách mãnh liệt.
Chầm chậm kéo cặp chân dài của cô quắp lên eo mình, sau đó anh liền nhấc bổng cô lên, từ từ đi về phòng.
Nụ hôn vẫn triền miên không dứt, anh nhẹ nhàng đặt cô nằm xuống giường, từng bước khám phá những nơi yếu điểm trên cơ thể cô.
Bàn tay anh uyển chuyển chạm nhẹ từ chiếc xương quai xanh mảnh mai của cô xuống chiếc eo đầy quyến rũ, dụ hoặc cơ thể cô từng bước hoà quyện cùng thân hình của anh.
Sau đó, anh thành thục cởi khoá váy của cô, một đường tuột xuống, để lộ ra thân hình mảnh dẻ đầy cuốn hút cùng làn da trắng mịn như tuyết.
Cô ngại ngùng thu mình lại, điều đó càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ kɧoáı ©ảʍ nam giới trong anh, biến anh trở thành con mãnh thú điên cuồng xâm chiếm cơ thể cô, thô bạo hôn lên cổ cô, xuống bầu ngực căng tròn đầy sức sống.
Qua bước dạo đầu, anh liền thẳng tay xé nát tươm nội y của cô, bắt đầu công cuộc khai phá nơi “hang động huyền bí”.
Hai cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ dính chặt lấy nhau, bất ngờ một vật thể cứng cáp đâm sâu vào trong cơ thể cô, khiến cô đau đến mức rưng rưng nước mắt, cả người cũng bất giác run rẩy, tay cô bấu chặt lấy ga giường không cách gì buông ra được.
Anh nhẹ nhàng cắn lên mang tai cô, nói nhỏ: “Lần đầu sẽ hơi đau, anh sẽ làm thật nhẹ… em cố gắng chịu nhé!”
Cô không nói gì, chỉ lặng lẽ nhắm bặt hai mắt lại, một giọt nước mắt nóng hổi rơi ra từ khoé mi.
Cô thực sự không biết cảm giác lúc ấy như thế nào, chỉ cảm thấy toàn thân như bị nung trên bếp lửa, nóng rực lại đau rát, khoái lạc lại có chút mất mát bi ai.
Người ta thường nói: lần đầu của người con gái sẽ rất đau, bởi vì chỉ có đau mới có thể khắc cốt ghi tâm, mà giọt nước mắt rơi trong khoảnh khắc ấy có lẽ chứa đựng một chút ngọt ngào, một chút hạnh phúc, một chút rung động.
Anh từng bước đâm xuyên qua lớp bảo vệ mỏng manh của người con gái, đi sâu vào trong, cả người nóng hừng hực như đốt lửa, nhưng lại không dám quá mãnh liệt, vì sợ làm cô đau.
TruyenHD
TruyenHD