Mộng Tưởng Thế Thân Hão Huyền Của Cá Mặn

Chương 24

Đêm đó Nhan Tùy Nguyên lại gửi tin nhắn cho Tri Thu, nhưng thẳng đến trước khi đi ngủ cũng không nhận được hồi âm của cô, cậu suy nghĩ một lát vẫn luôn cảm thấy không yên lòng, cuối cùng vẫn là gọi điện thoại, hiện tại lúc này trường học hẳn là đã tắt đèn, cũng không biết cô đã ngủ chưa.

Điện thoại reo một hồi lâu mới có người nhấc máy, bên trong truyền đến tiếng Tri Thu mềm mại lại mang theo chút giọng mũi, nghe hẳn là đang nói chuyện ở nhà vệ sinh, xung quanh vang lên tiếng vang trống rỗng:"anh.

Vừa nghe giọng nói này của cô Nhan Tùy Nguyên liền biết cô vừa rồi khóc, cậu lập tức từ trên giường ngồi dậy, khẩn trương hỏi cô: "em làm sao vậy? Có phải có chỗ nào không thoải mái không?"

“Không có..." Thanh âm Tri Thu trong điện thoại nghe được rõ ràng, hô hấp hơi nặng, thỉnh thoảng còn có tiếng sụt sịt, có thể thấy được tâm tình vẫn chưa ổn định, "em không phải không thoải mái."

Nhan Tùy Nguyên rất ít khi thấy cô uể oải như vậy, lo lắng hận không thể lập tức đi gặp cô, vội nói: "anh bây giờ đi đón em!"

"Không cần không cần. "Tri Thu vội vàng nói," em thật sự không có, không có không thoải mái......

Nhan Tùy Nguyên mang giày xuống giường, bình tĩnh một lát mới nói: "Vậy em nói cho anh biết chuyện gì xảy ra?"

"Anh......vị trí dự thi của em bị hủy bỏ." Nhan Tri Thu thấp giọng khóc nức nở một lát, mới nói thêm:" Sáng nay giáo viên thông báo cho em.

Nhan Tùy Nguyên cau mày, vô cùng khó hiểu: "Vì sao bị hủy bỏ? vốn không phải đã định sẵn số người sao? lý do của bọn họ là gì?"

Nhan Tri Thu tựa hồ vẫn ổn định tâm tình, một hồi lâu mới nói: "giáo viên không nói vì sao, chỉ nói muốn thay Nguyên Thiến.

"Nguyên Thiến." Nhan Tùy Nguyên nhíu mày càng chặt hơn, cậu đưa tay xoa xoa gáy, nhẹ giọng an ủi cô: "Em đừng khóc, chờ ngày mai anh đi tìm giáo viên của em hỏi một chút là chuyện gì xảy ra, đã trễ thế này không cần ở nhà vệ sinh một mình, lỡ như bị cảm thì làm sao bây giờ?"

Nhan Tri Thu lớn như vậy nhưng cũng là lần đầu tiên gặp phải loại chuyện này, thành tích của cô cho tới bây giờ đều là tốt nhất, trong những năm qua cô đã tham gia rất nhiều cuộc thi lớn nhỏ, nhưng vẫn là lần đầu tiên một tháng trước khi thi đấu đột nhiên bị thay thế một cách khó hiểu. Điều này đối với cô mà nói giống như là một đả kích không nhỏ, cả ngày tâm tình đều có chút không bình tĩnh, thậm chí còn quên trả lời tin nhắn của anh trai, cô buồn đến không ngủ được vì không biết mình đã làm sai điều gì.

Nhan Tùy Nguyên dỗ dành một lúc rồi kêu cô trở về giường ngủ, sau khi cúp điện thoại tâm tình rất tệ. Thành tích hóa học của Tri Thu vẫn luôn là niềm tự hào của cô, tuy rằng năm nay cô mới học hóa học, nhưng trên thực tế từ mùa hè năm ngoái cô đã bắt đầu tự học, cảm thấy vô cùng hứng thú với hóa học, thậm chí còn mua rất nhiều sách chuyên môn liên quan để ở nhà đọc, chủ nhiệm lớp không có bằng chứng không có căn cứ bỗng nhiên hủy bỏ danh tên dự thi của cô vốn là kỳ quặc, càng miễn bàn người thay thế lại vẫn là Nguyên Thiến, nghĩ thế nào cậu cũng cảm thấy có gì đó không đúng.

Ngày hôm sau, cậu theo thường lệ rời giường sớm, ở dưới lầu cùng kim chủ ăn xong điểm tâm mới lên lầu, tính toán thời gian giữa giờ mới gọi điện thoại, khéo léo nói với chủ nhiệm lớp chuyện vị trí thi hóa học Tri Thu bị đổi.

Chủ nhiệm lớp ở trong điện thoại ra vẻ kinh ngạc, hỏi rất nhiều câu hỏi, thậm chí cô còn nói rằng cô không biết chi tiết, chỉ là cấp trên sắp xếp như vậy, cô cũng không có biện pháp.

Thành tích hóa học của Tri Thu đích xác ưu tú, cơ hội lần này cũng rất khó có được, bất quá người quyết định cuối cùng vẫn là chủ nhiệm cấp trên, cô cũng không quyết định được.

Nhan Tùy Nguyên nhẫn nại cùng cô trao đổi hồi lâu, người phụ nữ kia giống như một con cá chạch trơn nhẵn, một câu có thể nghe cũng không có, nói tới nói lui đều trốn tránh trách nhiệm, kêu cậu có chuyện tìm cấp trên nói.

Cuối cùng cô còn lấy lý do có tiết cúp điện thoại, rõ ràng là không muốn nhiều lời với cậu.

Nhan Tùy Nguyên sắc mặt không tốt nhìn chằm chằm điện thoại di động một lúc lâu, lại gọi điện thoại lại cho chủ nhiệm lớp, nhưng vô luận là điện thoại bàn trong văn phòng hay là điện thoại di động đều không có người nghe, giống như trước đó đã biết cậu sẽ gọi tới.

Nếu như đến bây giờ cậu còn không rõ đây là ý gì, những năm này Nhan Tùy Nguyên lăn lộn xem như vô ích. Thành tích của Nguyên Thiến lúc trước cậu đã nghe Tri Thu nói qua, tuy rằng cũng coi như không tệ, mặc dù không tệ nhưng cũng chỉ ở mức trung bình trở lên, so với Tri Thu kém không phải một chút xíu.

Theo lý mà nói, cô ta sẽ không có tư cách thay thế Tri Thu, nhưng nhà trường đã quyết định như vậy, tất nhiên là có người âm thầm làm cái gì đó, việc này nghe có có vẻ khó tin, nhưng thực tế đôi khi rất kỳ diệu, trên đời này không có sự công bằng tuyệt đối.

Cho dù bây giờ cậu đi đến trường học tìm bọn họ chất vấn chỉ sợ cũng không nhận được phản hồi gì, còn có thể ảnh hưởng đến cuộc sống của Tri Thu ở trường học, Nhan Tùy Nguyên trầm mặt buông điện thoại di động xuống, chỉ hận mình không quyền không thế, bằng không làm sao có thể để cho em gái chịu ủy khuất như vậy.