Livestream Giám Định Đồ Cổ

Chương 5

Ông ấy kể cho tôi nghe rất nhiều chuyện cũ, trong đó lần hung hiểm nhất là gặp phải bì thi.

“Bì thi cũng là một dạng cương thi, giống như tên gọi, nó chỉ có da chứ không có nội tạng. Loại cương thi này không hôi không thối, nhưng mỗi năm đều sẽ thay da một lần. Khi thay da, nó sẽ cắt xuyên qua da người, sau đó chui vào từ miệng vết thương, rồi đem toàn bộ máu thịt của người đó tách ra. Mặc dù giờ bà của anh trông vẫn bình thường nhưng thật ra bà ấy đã sớm ch.ết bảy ngày trước. Trong bảy ngày đó, bì thi sẽ giả dạng thành người quá cố, chờ đến khi nó hấp thụ hết toàn bộ mô da thì nó sẽ tách ra khỏi chủ thể. Chủ thể sẽ chỉ còn là một khối thịt không da, cực kỳ thê thảm.”

Nghe tôi nói xong, người hâm mộ đang xem qua màn ảnh đều vô cùng choáng váng.

[Trời ơi cứu bé. Da gà da vịt đều nổi lên hết rồi, sao mà nghe thật dữ vậy, sợ vãi.]

[Ừm tởm thật, chủ phòng là kẻ biếи ŧɦái à? Chứ người thường sao bịa ra được cỡ này.]

[Quá đáng! Vì lợi của mình mà đi nguyền rủa bà của người ta.]

Chu Thịnh giận tím tái mặt mày.

“Cô là cái thá gì mà đi trù ẻo bà nội của tôi? Cmn cô chờ đấy cho tôi, tôi sẽ cho đi tra thân phận của cô, không thể để chuyện này chìm được.”

“Không cần đi điều tra đâu, anh đợi lát nữa tôi sẽ đưa anh toàn bộ thông tin cá nhân của tôi luôn.”

“Nếu không tin lời tôi thì anh có thể đi xem tay bà của anh. Lúc bì thi đổi da thì phần cuối cùng là móng tay, dưới móng tay sẽ có một đường vân màu đen.”

Có lẽ là do biểu cảm của tôi quá mức nghiêm túc, giọng điệu quá nghiêm nghị nên đã áp đảo toàn thể mọi người.

Khu bình luận yên tĩnh vài giây, bỗng có người gửi đã đăng lên một bức ảnh chụp lại màn hình.

[Khi nãy lúc đang livestream tôi muốn share cho bạn bè coi nên đã chụp lại màn hình. Mẹ ơi, hình như có một đường vân đen thật.]

[Có thật kìa, trên mỗi móng tay đúng là đều có đường vân đen. Trời địu! Lời chủ phòng chắc chắn là thật rồi.]

Khu bình luận bắt đầu thay đổi hướng gió, rất nhiều tin vào lời của tôi nhưng phần lớn vẫn còn ôm mối nghi ngờ.

[Sinh viên lầu trên cái gì cũng tin nhưng lại không tin khoa học.]

[Đừng làm quá! Nếu tin bà nội Chu Thịnh là bì thi thôi thà tin tôi là ông trời luôn cho rồi.]

[Tôi tin cậu ấy người anh em, bởi tôi cũng là Ngọc Hoàng Thượng Đế đây.]

Chu Thịnh cũng buông lời cười nhạo.

“Một cái móng tay thì có thể nói lên điều gì chứ? Sức khỏe bà tôi không tốt, nên móng tay bị vậy chút cũng có sao đâu? Chuyện này người xưa đều có thể bịa ra mà.”

Anh ta liếc nhìn qua số người xem livestream đã hơn trăm vạn, tựa như đã hiểu.

“Cô ở đây xoay tôi như con rối? Định cọ nhiệt đúng không?”

Tôi lắc đầu ngao ngán.

“Lưu lượng đối với tôi không có tác dụng gì, tôi chỉ muốn cứu anh một mạng mà thôi.”