Quan Tài Con Người

Chương 26

(*) Dẫn hồn tạo súc: Dẫn dắt linh hồn tạo ra động vật

Trương Thiên Nhất tế kim ô nên dương khí bên ngoài rất thịnh, hơn nữa còn mất quá nhiều máu ở giới u minh nên tôi hôn mê bất tỉnh.

1

Tôi ngủ say trong nửa quan tài người, đến khi tỉnh dậy đã là hai ngày sau.

Trương Thiên Nhất cũng đã bình phục.

Thấy tôi đã tỉnh, anh ta nói: "Tôi về nhà hỏi thăm, trên đời này không thể có hai chiếc lá giống hệt nhau, càng không thể có hai người giống nhau như đúc. Tôi cũng đã tham khảo ý kiến của các trung tâm y học hiện đại nhất quốc tế, dù là nhân bản cũng không thể giống nhau hoàn toàn vì môi trường sống và chu trình phân bào độc lập, ít nhất sẽ khác nhau ở các khoảng khớp. Cô lượng quan trượng hồn, nếu cô khẳng định số đo của xác chết đứng kia giống mình thì chứng minh không chỉ xương cốt, ngay cả linh hồn cũng giống hệt. Trừ khi xác chết đứng kia là cô, nếu không thì đây chắc chắn không phải sự trùng hợp. Nghe nói người nhà họ Quan là nửa người nửa ma, có thể ra vào âm dương. Nếu ai đó có thể mở con đường qua lại giữa ma, tích, hi, di thì chỉ có thể là người nhà họ Quan. Nhưng cô là người sống, còn thi thể kia chúng tôi đã kiểm tra, chắc chắn là xác chết. Việc này quá kỳ lạ, tốt nhất cô nên theo tôi đến nhà họ Trương đi."

Sắc mặt Trương Thiên Nhất u ám như mây đen hôm đó.

Nếu đến nhà họ Trương thì ai sẽ bảo vệ tôi?

Nói đúng hơn là sau khi tới đó, tôi sẽ làm gì với quan tài người của ông cố anh ta đây?

Tôi sẽ đến nhà họ Trương ở Vân Hải, nhưng không phải bây giờ.

Tôi suy nghĩ chốc lát, mới nói: "Hình như tôi biết xác chết đứng kia là chuyện gì rồi. Anh giúp tôi mở quan tài khám nghiệm tử thi đi, tôi nghĩ mình sẽ tìm ra nguyên nhân."

Trương Thiên Nhất cau mày, nhưng anh ta không từ chối, lập tức xoay người đi làm.

Đồ cần dùng đã có sẵn từ trước, lần này Trương Thiên Nhất lại tế kim cô nên rất nhiều người nhà họ Trương tới, thế nên công việc chuẩn bị diễn ra rất nhanh.

Hầu hết đá dùng để dựng tế đàn đều đã cất đi, chỉ còn lại một tảng.

Quan tài sắt đã được Trương Thiên Nhất đào lên.

Mới mở nắp, mây đen gió lớn vừa tan lập tức quay trở lại.

Vì đã có kinh nghiệm, người nhà họ Trương lập tức tạo trận pháp.

Trương Thiên Nhất cầm kiếm nhìn ra sau nhà: "Mặc U quân không đến trấn giữ hả? Hai hôm cô ngủ trong quan tài gỗ mun kia cũng không thấy anh ta xuất hiện. Có phải lúc ở dưới đó bị thương rồi không?"

2

Tôi không trả lời, chỉ lắc đầu, ra hiệu bảo anh ta tiếp tục mở quan tài.

Thân phận của Mặc U vô cùng thân bí, chắc chắn Trương Thiên Nhất biết gì đó nhưng anh ta không hề đề cập.

Ai mà biết hỏi Mặc U có bị thương hay không có phải phép thử không!

Trương Thiên Nhất cũng không hỏi nhiều, để tránh tôi lại bị kéo xuống cõi âm lần nữa, anh ta lấy cỏ thi cột vào eo tôi, đầu còn lại cột vào tảng đá dựng tế đàn.

Nghe nói những thứ này đều do anh ta về nhà họ Trương ở Vân Hải mang tới.

Lần trước Mặc U cũng sờ nó, tảng đá kia có vẻ rất lợi hại.

Vuốt ve sợi dây làm từ cỏ thi quấn quanh eo, lần này coi như tôi được biết thêm về thực lực của nhà họ.

U tán vu thần minh nhi sinh thi thảo, tham thiên lưỡng đích nhi ỷ số, quan biến âm dương nhị lập quái (*).

(*) 幽赞于神明而生蓍草 ,参天两地而倚数 ,观变阴阳而立卦: Trích từ Kinh Dịch, đại khái nghĩa là dùng cỏ thi để đoán định cát hung, cân đo trời đất thì dựa vào số, xem thay đổi âm dương thì xem quẻ đứng.

Nói thẳng ra bản thân cỏ thi không biết cát hung, chỉ là cây cỏ bình thường.

Có thể cân đo trời đất tính toán âm dương của trời đất đều do "sự giúp đỡ" của thần linh.

Nhà họ Trương dùng cỏ thi bện thành quần cộc để Trương Thiên Nhất tế kim ô, bây giờ làm thành dây buộc để chắc chắn tôi không bị kéo xuống cõi âm, nhưng nó thật sự có tác dụng với tôi sao?

Thấy tôi có vẻ không tin, Trương Thiên Nhất kéo nhẹ sợ dây: "Có đá đen làm trụ, cỏ thi làm vật dẫn, đừng nói là cô bị kéo xuống thế giới u minh, dù cô ở đâu đi nữa tôi cũng có thể kéo cô về."

Wow, còn lợi hại hơn tôi nghĩ!

Nhà họ Trương ở Vân Hải đúng là thâm tàng bất lộ.

Sau khi chắc chắn tôi sẽ không bị kéo xuống cõi âm, Trương Thiên Nhất mới mở quan tài.

Lần này tôi eke và compa (*) bên hông, đeo găng tay, tay cầm dao cạo.

(*) Mộc quy trực củ (木规直矩): hình ảnh ẩn dụ cho thước eke của Phục Hy và compa Nữ Oa cầm thời thượng cổ

Sau khi quan tài mở, xác chết đứng vẫn nằm trong quan tài hệt như lần đầu mở nắp.

Ngay cả hốc mắt đầy chu sa, lỗ mũi bị tắc gỗ đào, máu liên tục chảy vẫn y như thế.

"Từ lúc vớt xác từ trong nước ra đã thế này. Máu chẳng thể nào khô cứ như ở bên ngoài rỉ vào đấy." Long Linh lo lắng, "An toàn mới quan trọng, cô đừng miễn cưỡng."

Sợ tôi lại gặp chuyện không may, cô ấy cầm cây trùy đứng ngay bên cạnh tôi.

Lần này tôi không đo đạc tính toán mà trực tiếp cầm dao cắt mái tóc đen của thi thể.

Thấy tôi làm vậy, Long Linh vội hỏi: "Tóc do oán khí biến thành, cô cứ động vào thế sao? Hay là cô định cắt tóc cô ta để cho hai người trông giống hệt nhau hả? Cô ta đang mang thai đấy!"

Long Linh vừa nói vừa nhìn bụng tôi.

Tôi phớt lờ cô ấy, vẫn tiếp tục cạo.

Làm quan tài cũng cần chạm khắc, đây là công việc đòi hỏi sự cẩn thận.

Dao cạo này dùng để điêu khắc long bang phượng đỉnh nên rất có ích.

Theo những sợi tóc bị cạo đi, da đầu thực sự phát ra tiếng "chi chít" nhỏ như muốn bỏ trốn. Tôi lập tức rút eke gỗ đặt lên đầu, ấn xuống chân tóc.

Những cây thước này là đồ của bà ngoại đều được mài và đánh bóng, không ngờ có thể trấn áp được.

Mái tóc đen lập tức trở nên ngoan ngoãn hơn, không còn kêu la nữa.

Sau mỗi lần cạo, tôi cầm đưa cho Trương Thiên Nhất.

Trương Thiên Nhất hiểu ý, lập tức bảo người của mình chuẩn bị một chậu than cho thêm gỗ đào vào.

Tóc đen vừa dính lửa liền như con rắn gào thét vùng vẫy muốn trốn thoát.

Người nhà họ Trương dùng pháp khí đẩy tóc về lại chậu than, chúng lập tức dựng đứng như những thanh sắt lao thẳng ra ngoài.

May mà nhà họ Trương ai ai cũng có bản lĩnh, rất nhanh đã xử lý được.

Bất cứ sợi tóc nào thoát đi, Trương Thiên Nhất lập tức dùng kiếm thiêu nó thành tro.

"Tóc này có sự sống hả?" Long Linh kinh ngạc, trừng mắt nhìn Thương Thiên Nhất, "Anh cứ nói chuyện của quan tài ma làm chúng ta không tập trung điều tra số tóc này đấy!"

Từ đầu đến cuối câu chuyện, dù là cá chết nổi lên bờ, những người chết sau đó hay kéo tôi vào thế giới u minh đều do những sợi tóc này, kể cả việc hù dọa tiểu đạo sĩ cũng là chúng.

Ban đầu họ cũng có nói trên đầu xác chết đứng bị cắm ngân châm, phong tỏa linh hồn, thế nên linh hồn không thể rời khỏi thể xác.

Trương Thiên Nhất suy nghĩ quá nhiều, cứ tưởng cô ta bị tà thuật hiến tế mở ra con đường thông tới các cõi ở thế giới u minh, vậy nên chúng tôi đều quên mất chi tiết cơ bản nhất.

Đến khi mơ màng đoán được cách làm quan tài người, tôi mới nhớ đến điều này.

Có sự phối hợp của nhà họ Trương, tôi nhanh chóng cạo sạch đầu xác chết đứng, nhưng còn ngân châm thì tạm thời không dám động vào.

Mỗi lần cạo, tôi đều cẩn thận tránh chúng.

Cạo xong phần đầu, Long Linh giúp tôi nâng cổ nữ thi lên để tôi cạo sau ót.

Nhưng ngay khi tôi tiến về huyệt Ngọc Chẩm (*), nữ thi vốn bất động đột nhiên vươn tay bóp cổ Long Linh.

(*) Huyệt Ngọc Chẩm: nằm ở ngang với xương chẩm sau đầu, được sử dụng để chữa nghẹt mũi và mũi là cửa sổ của phế (phổi)