Long Vực không có bốn mùa, không có nắng mưa, không biết thời gian ngày hay đêm trôi. Nơi đây tìm không thấy ánh mặt trời, chỉ có một màu đen vô tận, những oan hồn màu trắng như gió lướt qua lượt lại.
Nam nhân tóc trắng xỏa ra, đôi mắt khép hờ, sóng mũi cao thẳng, đôi môi mỏng hồng hào như đóng như mở. Nam nhân lỏa lồ nửa thân trên, để lộ ra cơ ngực cùng cơ bụng săn chắc. Hắn đôi chân xếp bằng, xung quanh ma khí không ngừng cuồng cuộng chui vào trong thân thể hắn.
"Đến lúc rồi."
Nam nhân môi mỏng hé mở, trầm thấp thanh âm như quyến rũ lòng người nhẹ nhàng vang lên.
Hắn mở mắt, con ngươi màu đỏ đặc thù của ma nhân ẩn chứa một lực lượng hùng hậu. Hắn đứng dậy, đôi tay để ở trước ngực kết ấn, môi mỏng không ngừng đóng mở, niệm thuật pháp. Hắn bàn tay vung lên, năm màu tượng trưng ngũ hành tạo thành ngôi sao năm cánh.
"Tiểu Bạch, Tiểu Hắc, nhờ các ngươi."
"Chít! Chít!"
Nam nhân vừa dứt lời, hai tiểu linh thú màu đen trắng lập tức lao về hai hướng ngược nhau, biến thành hai viên đá sáp nhập vào hai lỗ vách đá.
"Thiện sinh ma, ma sinh thiện, đối lập lẫn nhau, cân bằng cho nhau, hôm nay ta Doãn Ninh..." Doãn Ninh ngừng lại lời nói, câu môi cười, sau đó nói lớn: "Lấy thân phận Ma Đế, mở Tiên Thiên trận, phá bỏ phong ấn."
"Bắt đầu kết ấn!"
Doãn Ninh đôi tay kết ấn, không ngừng truyền ma khí vào trong ngôi sao năm cánh cùng Tiểu Hắc. Tiên Thiên trận như một cái động không đáy, Doãn Ninh cái trán đã tán ra mồ hôi, cắn răng tiếp tục truyền ma khí.
"Mở!" Doãn Ninh hét lớn, tóc trắng bay tán loạn phía sau lưng. Thực lực của hắn bùng nổ như muốn đột phá thiên địa mà đi. Trước mắt kết giới phong ấn cũng từ từ có dấu hiệu nứt nẻ, sau đó càng ngày càng lớn, chỉ nghe "Răng rắc!" một tiếng, kết giới phong ấn vỡ vụn từng mãnh, tan vào hắc ám.
"Rống!" Một con rồng đỏ như máu, nó như phá bỏ xiềng xích, phi thân lên cao rống to. Nó tựa hồ rất vui vẻ không ngừng bay tới bay lui, khiến vài bộ xương xấu số tan nát biến thành tro bụi.
"Huyết Long tiền bối."
"Ha ha ha, Doãn tiểu bối, không ngờ có một ngày ta thật sự có thể ra khỏi nơi chết tiệt đó, đều là nhờ ngươi. Không ngờ ngươi chỉ mất ba trăm năm để phá giải phong ấn, thật là hậu sinh khả úy." Huyết Long thân thể đáp xuống đất, cười to khen ngợi Doãn Ninh.
"Tiền bối quá khen. Đều là Doãn Ninh nên làm."
Doãn Ninh đôi tay đỡ lấy hai vật nhỏ, bụng chìa ra phập phồng lên xuống, có lẽ vì quá mệt nên đã ngủ rồi.
Doãn Ninh ở đây đã ba trăm năm, nửa ngày dùng để luyện tập công pháp Huyết Long tiền bối chỉ giáo, dùng nửa ngày còn lại để luyện đan cùng nghiên cứu trận pháp, cuối cùng hôm nay cũng thành công phá giải phong ấn.
Tiên Thiên trận đúng là khó khăn, Tiên Đế không ngừng lấy ngũ hành kim, mộc, thủy, hỏa, thổ,...Yếu tố tạo ra trời đất, dùng linh khí ngăn chặn ma khí, Huyết Long Tộc trong cơ thể đã có hung khí, sau khi phong ấn càng không dễ dàng đi ra, cũng vì vậy mà chỉ còn lại Huyết Long tiền bối sống sót, những thành viên trong tộc khác đều đã chết hết. Nhưng dù Tiên Đế lợi hại đến đâu thì trước khi thanh Tiên, hắn cũng chỉ là một phàm nhân bình thường, cũng trải qua gian khổ tu hành mới phi thăng thành tiên. Vì vậy mà Doãn Ninh chỉ cần ma khí đầy đủ, dùng Sinh Ma Thạch truyền dẫn cánh cửa ma khí, khiến nó mạnh hơn so với linh khí, kết giới sẽ tự động nổ tung.
Cũng may mắn hắn có Tiểu Hắc, Tiểu Bạch. Hai đứa đều là từ Sinh Linh Thạch, trời đất tự tạo thành, Sinh Ma cùng Sinh Linh.
"Haiz, ta lúc trước quả nhiên xem thường ngươi." Huyết Long biến thành hình người, tóc trắng râu bạc, vỗ vỗ vai trần của Doãn Ninh.
Trừ bỏ sức mạnh càng to lớn, thân thể Doãn Ninh cũng biến hóa. Hắn đã cao hơn một thước tám, quần áo khi xưa cũng đã không mặc vừa, rách rưới tung tóe như kẻ ăn mày. Điều đặc biệt là hắn tựa hồ đã quen với thân thể nam nhân, lỏa lồ nửa người trên trước mặt người khác cũng không làm hắn cảm thấy ngượng ngùng.
"Haiz, Doãn tiểu bối." Huyết Long thở dài một tiếng, nhìn về phía vẫn chìm trong hắc ám Huyết Long Tộc thổ địa, sơ sát, tang hoang.
"Tiền bối, ngài..."
"Đừng nói chuyện, hãy nghe ta nói trước. Ta sống hơn 10 ngàn năm, một đời mang danh Thần Thú hung tộc, lại chưa từng chuyện gì thẹn với lương tâm, chỉ cai quản nơi đây, một vùng không lớn thổ địa, dẫn con cháu sống ẩn cư. Vậy mà cũng không thể làm hài lòng bọn họ."
"Ta dù có cường đại, nhưng con cháu của ta lại nhỏ yếu, chưa kịp lớn lên. Ta làm sao có thể lấy một địch mười bảo vệ họ. Ta thực vô dụng, ta thực hổ thẹn."
"Tiền bối..."
"Ngươi cũng biết ta với Lưu Diệp là bằng hữu, cũng vì hắn ta mới từ bỏ tranh giành quyền lực, ẩn sâu nơi này, lại không ngờ hắn lại bị chính đạo gϊếŧ hại. Ta từng thề, nếu hắn chết ta cũng sẽ tự mình tán thân, chỉ là trước khi đi, ta muốn làm một chuyện..."
"Ta cùng Ma Đế từng có chút sâu xa, nàng ta đã từng cứu quá ta một lần, lần thứ hai cũng là vì Long Tộc ta tranh chấp mà bị chính đạo lữ tự tay gϊếŧ chết. Ta nợ nàng rất nhiều, hôm nay nghe ngươi tự xưng Ma Đế cứu ta, ta quyết định..."
“Dùng Huyết Long Tộc cùng ngươi kết khế ước."
"Kết khế ước?" Doãn Ninh khó hiểu, sao tự dưng lại muốn kết khế ước.
Huyết Long tiền bối không trả lời hắn, nhẹ nhàng vung ống tay áo lên, lập tức bốn phương tám hướng oán linh Huyết Long Tộc tập trung thành một đoàn thể. Hắn triệu ra một con Huyết Long nhỏ, thật ra đây là hắn còn sót lại duy nhất con cháu, hắn chính dùng huyết tẩm bổ cho nó thật lâu. Huyết Long tiền bối lại cắn một chút đầu ngón tay, niệm chú đưa vào tiểu Huyết Long đầu óc.
Tiểu Huyết Long phá vỡ màu đỏ cầu, rống một tiếng bay quanh Doãn Ninh, lượn qua lượn lại sau đó quấn vào tay hắn, cắn hắn ngón tay chảy máu.
"Úi! Ngươi..."
"Ha ha ha, đừng tức giận, mau cùng nó lập trận kết khế ước." Huyết Long tiền bối cười ha ha nói.
Doãn Ninh lập tức làm theo, máu ở đầu ngón tay vẽ một chú trên trán tiểu Huyết Long, chỉ một lát, cái trán tiểu Huyết Long đột nhiên sáng lên ấn ký màu đỏ đen xen kẽ. Tiếp theo ánh sáng ấn ký phát ra càng ngày càng nồng đậm, chói sáng đến Doãn Ninh nóng hết cả mắt.
Doãn Ninh vẫn nhìn chằm chằm tiểu Huyết Long, giữa mày hắn truyền đến khế ước thành.
"Ngươi, Doãn tiểu bối nha. Ta còn tưởng ngươi sẽ dùng khế ước chủ tớ, haiz..."
"Tiền bối sai rồi, là ngài ép buộc ta khế ước chứ không phải ta tự nguyện. Ta coi tiểu Long cũng không phải muốn làm một con linh thú bị ta sai khiến, nên ta quyết định cùng nó kết khế ước bình đẳng."
(Khế ước bình đẳng, tiểu Huyết Long sẽ không làm hại được Doãn Ninh, cũng như cả hai cũng có thể giải khế ước mà không tạo thành thương tổn cho nhau).
"Khế ước thành, ta cũng đã thoát khỏi phong ấn, Doãn Ninh ngươi đi được rồi, đi làm việc mà ngươi muốn làm." Huyết Long tiền bối nhìn Doãn Ninh phất tay một cái, hắn lập tức bị truyền tống ra khỏi Long Vực.
Đợi Doãn Ninh đứng ở ngoài Long Vực. Hắn thở dài bất đắc dĩ, chẳng lẽ hắn biểu hiện quá rõ ràng, cho nên Huyết Long tiền bối mới nhìn ra hắn muốn đi.
Bây giờ đã đi qua ba trăm năm, chẳng lẽ đây là thiên mệnh không cho hắn ngăn cản kiếp trước chính mình sinh ra sao?
"Tiểu Huyết Long, sau này chúng ta phải đồng hành rồi." Doãn Ninh duỗi tay câu lấy đầu nó.
"Chủ nhân, sau này tôi có thể như vậy kêu sao?"
"Ừm, tùy ngươi, ta không ép buộc. Với lại đây là Tiểu Bạch, còn đây là Tiểu Hắc." Doãn Ninh chỉ về hai con linh thú trên vai mình, giới thiệu cho tiểu Huyết Long.
"Chủ nhân ta không có tên."
"Sau này ta kêu ngươi Ám Huyết Long thế nào? Từ hắc ám đi ra Huyết Long."
"Tạ chủ nhân ban tên. Trước khi đi, tổ sư gia đã truyền cho ta một bộ Huyết Long công pháp. Đây là tổ tiên ta lúc trước truyền lại, nghe nói Tộc chúng ta vốn dĩ không thuộc về thế giới này, chủ nhân của tổ tiên còn là siêu cấp siêu cấp lợi hại, nghe nói một vạn Tiên Đế ở đây cũng không đánh thắng ngài ấy đâu.”
"Nghe nói chủ nhân của tổ tiên ta vì quá lợi hại nên khiến cho Hoàng Đế Thiên Tộc ghen ghét, ngài ấy cũng là con gái bị ghét nhất của ông ta. Vì vậy mà không ngừng làm khó dễ, đánh nàng ấy chuyển kiếp rất nhiều lần. Tổ tiên ta cũng vì vậy mà đi khắp nơi tìm kiếm, cũng để lại một số con cháu sống ở nơi này."
"Hôm nay tổ sư gia gia truyền cho ta công pháp, muốn ta trợ giúp chủ nhân hoàn thành tâm nguyện, còn muốn ngài giúp Tu Tiên Giới trở về quỹ đạo vốn có của nó."
"Lợi hại như vậy?" Doãn Ninh cũng từng nghe nói ngoài Tu Tiên Giới ra còn có rất nhiều thế giới khác, nhưng không ngờ bọn họ lại mạnh như vậy.
"Sau khi ta thăng cấp, công pháp tu luyện sẽ tự động truyền tống cho ngài, còn bây giờ ta cần nghỉ ngơi. Chủ nhân nếu có việc hãy gọi ta." Nói xong cũng không đợi Doãn Ninh đồng ý, vội vàng chui vào bắp tay Doãn Ninh, tạo thành một ấn ký hình rồng màu đỏ tươi.
"Á! Sau lại chui vào đây." Doãn Ninh trừng mắt ngạc nhiên nhìn con rồng màu đỏ ở bắp tay.
"Chủ nhân đừng hỏi ta, công pháp nói như vậy, ta nào biết."
Doãn Ninh lắc lắc đầu nhìn rồi lại nhìn xuống quần áo rách tung tóe của mình, thầm nghĩ.
Trong Long Vực đã ba trăm năm, bộ dáng bây giờ không khác gì ăn mày, nhẫn trữ vật quần áo cũng không phù hợp, phải tìm trấn nào đó mua vài bộ y phục mới được.
…
Doãn Ninh đáp đất ở một thành của Tây Châu. Sau khi từ cổng thành đi vào chỉ mất vài giây để hắn tìm được một cửa hàng trang phục. Lúc thấy Doãn Ninh ăn mặc một bộ quần áo rách rưới bọn họ còn khinh thường đuổi hắn ra ngoài, đợi khi thấy hắn đưa ra vài viên trung phẩm linh thạch mới cười ha ha tiếp đón.
Doãn Ninh cũng không sinh khí, hắn còn có chuyện quan trọng cần làm, không thèm so đo với bọn họ.
Doãn Ninh đơn giản cầm một bộ hắc y thượng phẩm bước vào thay đồ, mấy người bên ngoài không ngừng xì xầm to nhỏ bàn tán.
"Chuyện gì thế?" Nữ nhân mái tóc cài trâm ưu nhã, dáng người rất tốt, trên người trang phục cũng là tơ lụa thượng hạng.
"Tiểu thư, nghe nói lúc nãy có một tên nam nhân ăn mặc như gã ăn mày bước vào đây. Nhưng hắn rất có tiền, còn mua một bộ 50000 hạ phẩm linh thạch, nhưng hắn nói hắn không có hạ phẩm linh thạch, liền đưa cho bọn họ 5 viên trung phẩm linh thạch. Lúc đưa còn làm rớt mấy viên cực phẩm linh thạch." Nha hoàn ríu rít nói, khi nói lên mấy viên cực phẩm linh thạch không chút nào che giấu ánh mắt sáng quắt.
"Ngươi nha ngươi, ta cho ngươi mỗi ngày linh thạch ngươi còn chê ít sao?" Vị tiểu thư cốc đầu nha hoàn, làm bộ tức giận nói.
"Ai dui tiểu thư, không phải là cực phẩm linh thạch rất hiếm thấy sao, ta chỉ là thèm mà thôi." Nha hoàn che đầu, ai oán nhìn tiểu thư nhà mình.
"Hắn ra tới, ăn mày kia ra tới."
"Cho ta xem."
Rẹt!
Mọi người không hẹn mà cùng nhau nhìn về phía chiếc rèm.
#Chương sau mình sẽ set vip nha mọi người. Các bạn có thể ghé face mình đọc free. Mình có để link ở phần giới thiệu tác giả á.