Sau Khi Nữ Phụ Thay Đổi

Quyển 1 - Chương 17

Có lẽ, còn có chút cả sự tự sa ngã trong suy nghĩ và hành động nữa.

Dù sao anh và Diệp Lấy Nhu, cái thời mới ở bên nhau sẽ ngẫu nhiên có những lúc tràn đầy tình ý ngọt ngào, bọn họ chỉ đơn giản là chọn cách cọ xát để giải quyết những vấn đề đó rồi trở lại làm đôi tình nhân hòa hảo, nhưng theo thời gian kéo dài, sự khác nhau trong tính cách và vấn đề không thể dung hòa chúng giữa hai người ngày càng chồng chất, khó khăn và nan giải cứ ùn ùn kéo đến chuyển hóa thành những thống khổ khó nói trong lòng.

Bất luận là với Chử Liệt hay là Diệp Lấy Nhu đều sẽ cảm thấy như vậy.

Bởi lẽ hai con người sinh ra với xuất phát điểm cao hơn những kẻ bình thường khác, đều kiêu ngạo cũng đều độc lập từ sâu trong xương tủy, dù cho cho cả hai có yêu nhau đến mức nào cũng sẽ không nguyện ý muốn cho đối phương phải chịu thiệt.

Cho nên lần này hai người mới có thể làm to chuyện đến mức ấy, cho nên khi Diệp Lấy Nhu nói hai chữ ‘chia tay’, anh cũng nói đồng ý.

Nhìn thấy được sự thất thần trong mắt Chử Liệt, đôi con ngươi đen láy của Từ Từ linh hoạt đảo vòng một cái, tiếp tục công việc của mình.

Cô chỉ cần dùng một tay cũng đã cởi được đai lưng áo choàng tắm của Chử Liệt.

Mà người đàn ông trước mặt cô còn đang bận thả hồn đi đâu đó đương nhiên không có chút phòng bị để mà ngăn cản.

Dươиɠ ѵậŧ nam tính cường tráng của người đàn ông cứ thế hiện ra trước mắt cô. Tận mắt nhìn thấy con hàng này, Từ Từ phải lặng lẽ nuốt một ngụm nước miếng.

Nếu như nói khuôn mặt của Chử Liệt được nuôi lớn cho xứng với chuẩn mực thẩm mỹ, thì dáng người của anh chính là được đắp nặn hoàn hảo để thỏa mãn du͙© vọиɠ con người.

Mới vừa rồi lúc xóc lọ cho người đàn ông cô cũng không nổi lên nhiều phản ứng lắm, nhưng giờ đây khi được tận mắt chiêm ngưỡng cơ thể hoàn mỹ trước mặt, vòng eo săn chắc kéo dài xuống tới phần bụng dưới, hai đường nhân ngư sắc nét phác họa nên vùng tam giác hoàng kim, Từ Từ cảm giác được bản thân ướt đẫm rồi.

Từ Từ vốn dĩ không muốn làm đến cùng, nhưng nhìn thấy khung cảnh tuyệt đẹp này, đầu lưỡi đỏ hỏn của cô hơi vươn ra, liếʍ liếʍ đôi môi mọng.

Cô đổi ý rồi.

Trong khi đó Chử Liệt vẫn còn chưa rõ vì sao sự tình có thể phát triển đến nước này.

Nếu như đêm qua có thể đổ cho anh bị chuốc say rượu và thuốc, vậy thì trận hoan lạc buổi sáng hôm nay Chử Liệt hoàn toàn không kiếm được cái cớ gì để trốn tránh.

“Anh thất thần.”