Khuôn mặt xinh đẹp của Trương Hân Nghiên lập tức hơi đỏ lên, ngay sau đó cô liền hung dữ trừng mắt với Trần Phong.
Trong lòng thầm mảng, cái tên đáng chém ngàn dao này, tuy rằng chuyện đêm qua quả thật rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ, nhưng nói như vậy lại rất khó nghe.
Quả nhiên, mặc dù ra hình ra dáng, nhưng vẫn không thể thay đối được bản chất xấu xa.
Cô ấy cố kìm nén cảm xúc, duy trì thái độ tôn nghiêm của một giáo viên: “Lăn này mời anh đến đây là vì chuyện học tập của Vương Hâm Dao. Sang năm chính là kỳ thi đại học, thành tích trong sáu tháng qua của Vương Hâm Dao lại tụt dốc không phanh, vẫn luôn xếp hạng cuối củng. Trước đây Vương Hâm Dao là một trong mười học sinh đứng đầu lớp, mà điểm tiếng Anh của em ấy trong kỳ thi vừa rồi chỉ có chín điểm!”
“Chín điểm? Dùng kiến bò quanh để điền đáp án cũng không đạt được số điểm thế này nhỉ?”
Trần Phong quay người liếc nhìn Vương Hâm Dao, trên mặt tràn đầy khinh thường!
Nói thế nào thì tiếng Anh cũng là môn của giáo viên chủ nhiệm, không giữ thể diện cho giáo viên chủ m thế này, chẳng trách lại bị gọi phụ huynh!
Vương Hâm Dao cẩn móng tay, không trả lời, cúi đầu làm ra vẻ không thèm quan tâm!
“Còn nữa, anh xem đi, những thứ này đều là đồ. tịch thu từ trên người của Vương Hâm Dao!"
Trương Hân Nghiên lấy ra rất nhiều thứ đều là đồ tịch thu ngăn kéo ra, bên trong hầu hết đều là mỹ phẩm.
Mấy thỏi son kia, vậy mà lại là của thương hiệu. Chanel, giá cả xa si!
ây giờ đang là thời kỳ học tập quan trọng, ngày nào Vương Hâm Dao cũng trang điểm đi học, trong cặp sách cũng không phải sách mà đều là những thứ. này. Hơn nữa những thỏi son này rất đắt tiền, phụ huynh không quan tâm không quản lý sao? Để em ấy tiêu xài như vậy!” Trương Hân Nghiên nói.
Được nhìn thấy son của mình lần nữa, Vương Hâm Dao thật sự trông chờ mòn mỏi, một trong số đó là phiên bản giới hạn đấy.
Đôi mắt to của cô ấy nhìn chấm chẩm một cách đây mong đợi, sau đó kéo áo Trần Phong, nhỏ giọng nói: “Nhận tiền của người ta phải giúp người ta loại bỏ tai họa!"
Trần Phong lập tức hiểu ý, cười nói: “Tiếng Anh sao? Không sao cả, chúng ta là người Hoa, có thể nói
tiếng Hoa lưu loát là được rồi, về phần mấy thứ như. son môi các kiểu, đều là bút màu của bọn trẻ con nhà hàng xóm, hay là cô giáo Trương trả lại cho tôi, được. không?”
'Vương Hâm Dao lùi lại phía sau Trần Phong, gật đầu thật mạnh, mà Trần Phong còn trực tiếp vươn tay. phải rat
Hai mắt Trương Hân Nghiên nhất thời trừng lớn, bút màu? Đồ ngốc cũng không thể bị lừa như vậy!
Cô ấy có chút khó chịu, hơn nữa tư thế đưa tay ra này của Tiần Phong lại khiến cô ấy nhớ đến điều gì đó.
Đúng rồi, đây chắng phải tư thế và vẻ mặt mà tên khốn kiếp này đã dùng để đòi tiền ngày hôm qua sao?
Cô ấy lập tức đập bàn, quát: “Anh làm phụ huynh thế nào vậy? Bây giờ tôi đang nói đến vấn đề học tập của Vương Hâm Dao, anh không hề coi trọng chút nào sao? Tôi đã nhìn thấy đám thiếu niên hư hỏng lái ô tô đắt tiền đến đón em ấy sau giờ tan học, còn bắt gặp. em ấy ở quán bar mấy lần, chuyện này rất nghiêm trọng, anh có biết hay không?”
Thiếu niên hư hỏng? Quán bar?
Nghe đến đây, Trần Phong không cười nữa, vẻ mặt trở nên nghiêm túc hơn một chứt
'Vương Hâm Dao này, không có sự ràng buộc của cha mẹ, có thể sống một cuộc sống vô tư cả ngày!
Nếu cứ phát triển theo xu hướng này, cô nhóc này. nhất định sẽ bị xã hội xa hoa đầy hiểm ác này nuốt chứng.
“Cô giáo Trương, chuyện này tôi biết, cha mẹ con bé mất sớm, con bé có hơi không biết phép tắc, bây giờ. cô có đề nghị gì, chúng tôi đều sẽ nghe theo, nhất định sẽ giúp Hâm Dao từ từ thay đổi!"
Dù sao cũng là người thân duy nhất mà Vương Vũ bận tâm nhất, Trần Phong bắt đầu trở nên lo lắng.
Hắn hiểu quá rõ xã hội này phức tạp đến mức. nào, nếu đầm chìm trong thú vui vật chất, rất nhiều lúc sẽ không thể thoát ra được!
Đặc biệt là đối với một cô gái trẻ tuổi lại xinh đẹp như Vương Hâm Dao, vốn dĩ sẽ luôn có một đám súc sinh nhìn chẳm chăm cô ấy bằng ánh mắt thèm nhỏ dãi, bản thân cô ấy còn không cẩn thận!
Người hiểu đàn ông nhất chính là đàn ông, mấy kẻ lái xe thể thao đến đón cô ấy, có ai là không nhầm vào cơ thể của cô ấy?
Hắn không thể trơ mắt nhìn Vương Hâm Dao bị hủy hoại, như vậy sẽ rất có lỗi với Vương Vũ đã chết!
'Vương Hâm Dao vẫn đang trốn ở phía sau Trần Phong phồng má, đột nhiên cảm giác có gió thổi tới, thấp giọng chất vấn: “Chú đang nói cái gì vậy?”
Trần Phong phớt lờ Vương Hâm Dao, vẫn im lặng chờ đợi câu trả lời của Trương Hân Nghiên.
Trương Hân Nghiên dùng đôi mắt đẹp đánh giá Trần Phong một lúc, bất giác mím môi.
Cô ấy cúi đầu suy nghĩ một lúc rồi mới nói: “Tình trạng hiện tại của Vương Hâm Dao rất nguy hiểm, nếu còn tiếp tục như vậy, đừng nói thi vào đại học, nói không chừng còn có thế bị đuối học. Cho nên hiện tại phải có người trông chừng em ấy sau giờ tan học mỗi ngày, hơn nữa còn phải tìm gia sư dạy kèm cho em ấy mấy môn em ấy học yếu, đặc biệt là tiếng Anh!”
Trần Phong cũng không thèm hỏi Vương Hâm Dao mà gật đầu đồng ý: “Được, chúng tôi nghe lời cô giáo Trương!"
“Chú đang làm cái gì vậy? Không phải chú đang đẩy tôi vào hố lửa sao?"
Vương Hâm Dao thật sự sắp suy sụp đến nơi, không ngờ Trần Phong lại đột nhiên giúp đỡ người ngoài, đứng cùng một phe với cô Trương.
Nếu đúng như những gì cô Trương nói, ngày tháng sau này của cô ấy chẳng phải giống như ngồi tù sao? Cô ấy không muốn!
Vẻ mặt Trương Hân Nghiên có hơi kỳ lạ, không biết đang suy nghĩ cái gì, cây bút trong tay không ngừng xoay quanh ngón tay cái.
Lần này đến lượt Trần Phong cảm thấy bưồn bực, hoàn toàn không nhìn ra Trương Hân Nghiên đang tính toán cái gì!
“Hay là thế này đi, căn nhà hiện tại tôi đang thuê. có ba phòng ngủ, những người thuê cùng ban đầu đều ra dọn ra ngoài, vẫn còn hai phòng trống, tôi biết Vương Hâm Dao và anh vẫn đang sống ở thôn kia, môi trường sống nơi đó không tốt, hay là anh và Vương Hâm Dao cùng dọn đến chỗ tôi ở, cho đến khi Vương Hâm Dao thi xong kỳ thi đại học năm sau!” Trương Hân Nghiên ngẩng đầu lên nói!
“Cái gì?” Vương Hâm Dao mở to mắt.
Không chỉ Vương Hâm Dao sửng sốt, ngay cả Trần Phong cũng có chút choáng váng!
Vậy mà Trương Hân Nghiên lại mời hẳn và Vương Hâm Dao chuyển đến sống cùng? Chuyện này quả thật không thể tin nổi!
Suy nghĩ một lúc, đè nén những suy nghĩ xấu xa rong lòng, Trần Phong cũng hiểu được chút tâm tư. của Trương Hân Nghiên!
Hắn nhếch khóe miệng lên, nhìn đối phương với một nụ cười xấu xa.