Trong khoảnh khắc này, Khiên Sát Ma tựa hồ như có cảm giác có một vị thần ma đang đứng trước mặt khinh rẻ nó!
Nếu như nó dám có một chút ý niệm phản kháng thì nó sẽ ngay lập tức bị nghiền nát như kiến!
Khiên Sát Ma lập tức mất đi dũng khí phản kháng, ngoan ngoãn đầu hàng Phương Thần.
Phương Thần thấy vậy cũng mỉm cười.
Nhưng anh hiểu rằng dù Khiên Sát Ma nhận chủ thì bất cứ lúc nào nó cũng có thể phản phệ, vì vậy hắn vẫn phải cẩn thận hơn một chút.
Hản có thể giúp nó phát triển nhưng không được vượt quá thực lực của bản thân, nếu không thì nó nhất định sẽ hấp thụ chủ nhân.
Hắn cầm Khiên Sát Ma trong tay, cảm ứng thần thông của nó.
Một lần cảm ứng khiến cho hẳn vui sướиɠ, Khiên Sát Ma không chỉ có lực phòng ngự cường đại mà còn có thể hấp thụ thần thông của người khác, chuyển hóa thành lực công kích của mình.
Có thể nói, vật trong tay Phương Thần có thể vừa tấn công vừa phòng thủ.
"Có tấm khiên này thì ít nhất trong hành trình vào Vạn Vật Giới ta cũng có thêm một con bài cứu mạng".
Nghĩ đến hành trình ngày mai đến Vạn Vật Sơn, thần sắc Phương Thần âm lãnh: "Muốn gϊếŧ ta, vậy ta cũng muốn xem thử rốt cuộc là ai chết ai sống!"
Ngày thứ ba, Phương Thần sau khi nói với sư nương một tiết thì liền đi tới Vạn Vật Giới ở Hữu Tự phong.
Vạn Vật Giới tọa lạc tại một mặt khác của Hữu Tự phong, trên đỉnh có một không gian rộng lớn.
Ở giữa không gian rộng lớn có mấy bức tượng hùng vĩ, ở trung tâm những bức tượng có một vết nứt không gian giống như lỗ đen.
Đây chính là lối vào Vạn Vật Giới.
Lúc này hàng ngàn người đã tụ tập bên cạnh quảng trường, có một số người đến đây để tham gia hành trình vào thế giới mới, nhưng phần lớn những người còn lại chỉ đến để xem náo nhiệt mà thôi.
La Thiên Tiếu đã đến từ lâu, ông ta là người phụ trách đợt thăm dò thế giới mới này.
Lúc này hai mắt ông ta đang khép hờ, giống như đang ngủ say.
Nhưng ngay sau đó, ông ta đột nhiên mở to mắt, khóe miệng nhịn không được mà hơi nhếch lên: "Cuối cùng cũng đến rồi”.
Chỉ thấy Phương Thần ở nơi xa chậm rãi đi tới, trong nháy mắt thu hút sự chú ý của mọi người.
"Tạp chủng, ngươi thật sự dám đến!"
Ngay khi Phương Thần đi đến nơi tập trung, một giọng nói âm dương quái khí vang lên.
Phương Thần khẽ cau mày, giọng nói này rất quen thuộc. đối với hẳn, chính là giọng nói của Tô Uyển Nhi.
Tô Uyển Nhi cười lạnh nhìn hắn, giống như đang nhìn một con kiến sắp chết.
"Ngươi là đệ tử ngoại môn, sao lại tới đây?", Phương Thần hơi nhíu mày, lạnh lùng nói.
Tô Uyển Nhi lộ ra vẻ đắc ý, Tại sao ta không thể ở đây? Hiện tại ta đã là đệ tử nội môn, tất nhiên có thể ở đây".
Sau khi bị loại, Tô Uyển Nhi liền dựa vào mối quan hệ với La Vân dễ dàng tiến vào nội môn.
Những chuyện như thế này thường xuyên xảy ra trong tông môn, nhiều nhất cũng chỉ gây ra chút phiền toái mà thôi.