Chất Bảo Quản Tình Yêu

Chương 5

Cảnh sát điều tra thấy trong máy tính Giang Vũ có hồ sơ phẫu thuật thẩm mỹ của Chủ tịch Cao và Cao Oanh Thùy trước đây. Sau khi điều tra sâu hơn, cảnh sát phát hiện Chủ tịch Cao và Cao Oanh Thùy có liên quan đến vụ sữa nhiễm độc cách đây 12 năm. Có cơ sở nghi ngờ Giang Vũ là con trai của nạn nhân Mạnh Lam lúc đó. Sau khi mẹ bị sát hại, Giang Vũ sang nước ngoài du học rồi tìm được hồ sơ phẫu thuật của Chủ tịch Cao và Cao Oanh Thùy. Hai năm trước hắn về nước, bắt đầu kế hoạch trả thù, ban đầu là tống tiền rồi gϊếŧ chết Cao Oanh Thùy. Sau đó Chủ tịch Cao đã dàn dựng vụ bắt cóc Hứa Tương Nghi để nhử hắn ra, cho nổ tung mọi thứ nhằm xóa sạch chứng cứ.

Máy tính của Giang Vũ có tính năng truy vết IP ngược, kẻ đó gϊếŧ Cao Oanh Thùy rồi đổ tội cho Giang Vũ. Đêm xảy ra vụ nổ, hắn nôn nóng gửi tất cả bằng chứng lên máy tính của Giang Vũ. Nhưng kỹ năng hacker của Giang Vũ vượt trội hoàn toàn.

Giang Vũ hợp tác với cảnh sát giả chết để nhử hắn ra.

Hứa Tương Nghi gối đầu trên đùi Giang Vũ, vẫn còn hoảng hốt hỏi: "Sao hôm đó anh biết tên bắt cóc gọi điện là có bom, và anh phát hiện ra hắn thế nào?"

Giang Vũ bóp má cô: "Bọn bắt cóc do Chủ tịch Cao sắp đặt, chúng bắt cóc chị chỉ để nhử tôi ra. Vì vậy chúng không thể để lại manh mối. Còn việc hắn tự lộ mình, thì chị có nhớ đêm Cao Oanh Thùy chết, chị có nhận được một cuộc gọi không, người đó nói mình là người cuối cùng gặp Cao Oanh Thùy, sợ bị tình nghi. Nhưng trong tình huống đó, làm sao cô ta biết cái chết của Cao Oanh Thùy không phải tai nạn mà là mưu sát chứ?"

Hứa Tương Nghi giật mình, kêu lên: "Là Tiểu Lâm!"

Giang Vũ nói: "Cô ta gọi điện dò xét vì không chắc mối quan hệ của chúng ta có ảnh hưởng đến kế hoạch sau này của cô ta hay không."

"Không ngờ cô ta thâm độc đến thế, hai năm qua hoàn toàn không lộ sơ hở." Hứa Tương Nghi thở phào nhẹ nhõm vì bây giờ vẫn còn sống sót: "Vậy Cao Oanh Thùy chết vì nguyên nhân gì?"

Giang Vũ không muốn tiếp tục đào sâu những con người đó nữa. Hắn chỉ nhớ vị dâu trong miệng cô: "Dù sao bây giờ chúng ta cũng đang được bảo vệ, không thể đi đâu. Bàn luận những chuyện này cũng vô ích thôi, phá án là việc của cảnh sát. Giờ tôi chỉ muốn tìm hiểu chị nhiều hơn..."

Hắn ôm eo cô, từ từ luồn tay vào áo vuốt ve làn da mịn màng sau lưng cô. Hứa Tương Nghi vô thức tránh né, không muốn vết sẹo ảnh hưởng.

Giang Vũ xoay người cô lại, ôm vào lòng, thì thầm: "Đừng tránh, câu chuyện lúc nãy tôi chưa kể hết."

Hắn tiếp tục: "Năm 5 tuổi, tôi bị bọn buôn người bắt cóc, bán cho bọn lừa đảo ép trẻ em ăn xin. Những đứa trẻ nhỏ nhất là trẻ mồ côi bị bỏ rơi, lớn nhất cũng chỉ 14, 15 tuổi. Lúc đó tôi rất sợ và không hợp tác. Có một chị lớn hơn tôi vài tuổi đã an ủi tôi, bảo rằng chỉ có trẻ ngoan mới có cơ hội trốn thoát. Đêm đó, khi bọn chúng ngủ say, chị ấy dẫn tất cả chúng tôi trốn qua cửa sổ. Tôi vô tình làm ồn nên bọn chúng thức dậy, chị ấy vì che chở cho tôi nên đã bị đâm một nhát vào lưng. Tôi chạy trốn, gặp ai cũng khóc lóc cầu xin hãy cứu chị ấy. Sau đó tất cả đều được giải thoát, chỉ là không tìm thấy người chị bị thương kia.

Sau đó, cuộc sống của tôi cũng không may mắn hơn, bố mẹ tôi gặp tai nạn khi tìm tôi nên tôi phải lớn lên trong cô nhi viện. Năm cấp 3 tôi được tài trợ đi du học nhờ chương trình từ thiện của Hứa Vân Sơn. Nhưng chỉ một năm sau thì chương trình đó không còn, tôi ở lại nước ngoài làm thêm rồi tốt nghiệp, ở thêm hai năm nữa mới về. Về nước tôi muốn đền ơn người tài trợ. Khi biết được con gái của Hứa Vân Sơn là người cứu tôi hồi nhỏ, tôi đã rất vui, mong được gặp lại chị ấy để tỏ lòng biết ơn. Nhưng bất ngờ tôi nhận được một cuộc gọi bí ẩn, người đó nói cái chết của Hứa Vân Sơn không phải là tai nạn. Nếu tôi không tìm ra sự thật, con gái ông ấy sẽ gặp nguy hiểm. Vì vậy, họ tạo cho tôi một thân phận giả..."

Chỉ trong vài phút, Giang Vũ đã kể rõ ràng câu chuyện, những mảnh ghép đã lâu đeo bám tâm trí Hứa Tương Nghi cuối cùng cũng được ráp lại hoàn chỉnh: "Tôi tưởng cậu bé kia đã chết, không ngờ cậu bé đó vẫn không từ bỏ tôi."

"Tôi yêu chị, Hứa Tương Nghi." Không khí đã được dẫn dắt, Giang Vũ muốn cởϊ áσ cô thì cảnh sát Lý xuất hiện và cắt ngang: "Anh Giang, cô Hứa, cám ơn hai người đã hợp tác, bây giờ các người có thể về nhà."

Giang Vũ hơi bực mình, vì sao mỗi lần quan trọng thì lại bị cắt ngang: "Cảnh sát Lý, đợi chút, cho tôi 10 giây nữa."

Cảnh sát Lý không hiểu nhưng Hứa Tương Nghi biết.

"Giang Vũ, chúc mừng năm mới." Hứa Tương Nghi chúc trước khiến cảnh sát Lý ngốn một bụng cẩu lương.

Sau khi vụ bê bối an toàn thực phẩm lắng xuống, Ức Nguyên nhanh chóng cho ra mắt sản phẩm mới, nước trái cây thiên nhiên hoàn toàn không chứa chất phụ gia, đặt tên là Natri Benzoat - Tình yêu độc hại.

Tại họp báo ra mắt, Giang Vũ làm người đại diện sản phẩm mới, giới thiệu sản phẩm một cách hài hước: "Loại nước này giống như ẩn dụ về cuộc đời tôi, nếu không dám thử thách, sẽ không bao giờ gặp được hạnh phúc."

Thực ra hắn muốn nói, khi Hứa Tương Nghi nhìn hắn, đôi mắt cô tràn ngập tình yêu.

"Hứa Tương Nghi, đừng nhìn tôi một cách đói khát thế chứ." Giang Vũ đã xóa tất cả tài khoản mạng, giờ hắn chỉ muốn ở bên cô mà không bị làm phiền.

"Sao cậu không livestream nữa? Đừng nói cậu ám chỉ với fan rằng tôi là phú bà đấy chứ?" Hứa Tương Nghi làm bộ: "Hay là cậu lại muốn giấu diếm điều gì?"

"Tôi sợ chị ghen." Giang Vũ dừng xe bên sông, tay trái đặt trên thành ghế phụ, nhìn sang cô.

Sau khi nhìn nhau một lúc, Hứa Tương Nghi không nhịn được cười khúc khích: "Thôi đi, muốn lừa tôi à, tôi sẽ không dễ dàng mắc bẫy đâu."

Giang Vũ kêu oan: "Chẳng phải là chị lừa tôi sao? Những thứ chị bắt tôi ký kia, tôi cũng chưa vạch trần chị mà."

"Cùng là lừa." Hứa Tương Nghi yêu đương lần đầu, người yêu lại nhỏ hơn mình đến 9 tuổi, cô không an tâm nên cần sự bảo vệ của luật pháp: "Đó là để tương lai bảo đảm cho bản thân, nếu cậu không chịu trách nhiệm với tôi thì luật pháp sẽ buộc cậu phải có trách nhiệm."

Giang Vũ bóp má cô: "Vậy tôi sẽ dạy chị bài học đầu tiên."

Hắn lấy từ túi áo ra một tờ giấy gấp làm đôi, đưa cô: "Xin chào, tôi tên Giang Thần Vũ. Tôi có một bảng xác nhận cần chị ký tên."

Hứa Tương Nghi mở ra, chỉ là một tờ giấy in trắng A4, cô hỏi vui vẻ, "Đó là cái gì?"

Giang Vũ kề vào tai Hứa Tương Nghi, nghiêm túc nói với cô, "Hãy ở bên anh, cả đời."

- ----------hết-----------