Chương 55
Sau khi trao đổi qua điện thoại thì chúng nó và mấy anh đã quyết định làm 1 việc động trời. Nhưng trừ những người liên quan thì ko ai biết cả ( na đã cố gắng nghe lén nhưng mà ko đc.)-------------- Ta là dải phân cách kế hoạch------
C.Băng ngồi dậy ngước mắt lên cái đồng hồ trên tường xem h. "Ây za, đã 10h trưa rồi. Đói quá, bụng mình biểu tình rồi."
Lò mò xuống nhà lấy gói mì với quả trứng ra ăn. Ăn xong, nó ngửa mặt lên trời tay xoa xoa cái bụng. Chán quá, dạo này hai đứa kia cứ nhìn mình rồi cười lại còn hay ko có nhà nữa.
----------------------♡♡♡♡♡♡--------------------
Bây h là 6h sáng, hôm nay chúng nó phải dậy sớm để đi biểu diễn ở trường Nghệ thuật Quốc Tế do Hàn và Mĩ làm cổ đông.
Nói về ngôi trường này thì hầu như ai cx biết vì ngôi trường này rất danh giá. Cứ cuối mỗi tháng họ lại mời một nghệ sĩ hoặc 1 nhóm nhạc nổi tiếng về để biểu diễn cho h/s xem học tập. Mỗi một năm có 5 suất học bổng cho h/s có thành tích tốt. Và ngôi trường này cx đào tạo ra ko ít những nghệ sĩ nổi tiếng.
Đến buổi biểu diễn bằng cửa sau để tránh nhà báo và fans cuồng tấn công. Đến đúng h biểu diễn, ba đứa xuất hiện thì lập tức các h/s hét ầm lên. Chúng nó biểu diễn bài của nhóm. Tổng cộng là 12 bài nhưng đã cắt đi chỉ còn 8 bài. Sau khi biểu diễn xong thì ba đứa tiếp tục giao lưu với các bn sinh viên. Ba đứa dạy bọn họ nhảy và hát. Tại đây nó còn biểu diễn thêm tài năng sáng tác và đánh ghi ta. Cô thì võ còn M.Anh thì múa. Nói chung là rất sôi nổi và náo nhiệt. Kết thúc bọn nó chào thầy cô và các bn rồi ra xe đi về.
--------------------------------------------------------------
Hôm nay lịch trình của chúng nó chỉ có vậy. Về nhà 1 cái là ba đứa ba phòng. Đến chiều tối thì hai người kia bảo đi có việc bận. Để nó ở nhà 1 mình. Hại nó buồn đến chết. Chờ mãi mà ko thấu hai người kia về. Nó bắt đầu lo lắng rồi chạy đi tìm. Tiền đến gần 23h mà vẫn ko thấy đâu. Điện thoại thì để ở nhà. Lo lắng dồn lên làm nó khó chịu. Đang nghĩ ngợi những chỗ hai đứa nó có thể đo thì máy của nó bỗng rung lên bài nhạc chuông của nhóm. Là số lạ. Nhấc máy lên thì nó nghe thấy giọng của M.Anh:
-" Ê C.Băng ơi hôm nay hai đứa tớ ko về mà ngủ ở chỗ chị Kim để trông chị í ốm cậu cứ ngủ trước đi nhớ"
Chưa kịp để nó ú ớ câu gì đầu dây bên kia đã ngắt kết nối. Trong lòng thầm rỉa hai đứa bn trời đánh, nó bước lên phòng đi ngủ.
------------------------------------------------------------
23h50'
Nó đang ngủ thì nghe thấy tiếng loảng xoảng ở dưới nhà. Vội vàng bật dậy đi dép và mò xuống nhà. " Quái lạ, nhà mình trước h làm gì có chuột đâu. Hai đứa kia thì ko có ở nhà. Vậy chẳng lẽ là....trộm sao?" Vừa nghĩ đến đó thôi mà nó đã ko khỏi rùng mình. Nó nhớ là trước khi đi ngủ đã khóa cổng rồi cơ mà. Mà khóa bằng mặt mã và dấu vân tay hẳn hoi.
Cuối cùng cx xuống đc đến. Nó định bật điện lên để xem là cái gì thì bỗng ko gian bừng sáng. Nheo mắt lại vì hơi chói. Cố gắng thích nghi với ánh sáng như đèn pha ô tô này thì nó thấy có một người con trai cao ráo khôi ngô mặc một bộ vets đen, trên tay cầm một bó hoa và một hộp quà. Trời ạ, đây chẳng phải là.....
-----------------------------------
Các bn độc giả yêu quý. Truyện của mình sắp kết thúc rồi đó. Còn 2 chương nữa thôi là hoàn. Mình sẽ cố gắng hoàn thành trong tuần này nhé.