Suy nghĩ bắt đầu bay bổng hơn, có vẻ lúc nãy đã làm mình đã xấu mặt trước mặt mọi người. Mặc dù đã đạt được mục tiêu bị cả lớp bao vây, thế nhưng… hình như, nó không có dựa theo phương châm trước đó của mình.
Bởi vì, đây vốn là quy củ khôn sống mống chết, còn những ác ý của các học sinh đối với mình thì càng gần như không có.
“Cùng lắm là tính cách có hơi đáng ghét…”
Tả Tiểu Đa nghĩ thầm: “Chỉ có điều, tính cách mà ta biểu hiện ra, có lẽ càng khiến người ta thấy ghét hơn …”
Với khuôn mặt sưng húp, hắn lẩm bẩm: “Các ngươi ghét ta là ta yên tâm rồi, ta sợ bị các bạn học nữ quấn lấy lắm luôn. Chúng ta là võ giả, hẳn nên dũng cảm tiến tới, trèo lên ngọn núi võ đạo cao vυ't kia, làm sao có thời gian đi tán gái hay để gái cua mình chứ…”
Mấy bạn học nữ giật giật lỗ tai, sôi nổi tặng hắn một ánh mắt đầy khinh bỉ.
Không biết có ai còn nói nhỏ một câu: “Da mặt thật này… hừ…”
Sau đó, Tần Phương Dương bắt đầu phóng thích tu vi của mình, khởi động Tinh Hồn Lực Trận trên không của phòng học, quát lớn: "Tĩnh tâm, bắt đầu tu luyện."
Pháp trận lấp lóe, Tinh Hồn thạch phía trên đột nhiên phát sáng lên.
Tất cả học sinh trong lớp, cùng nhau ngồi khoanh chân ngay ngắn, tiến vào trạng thái tu luyện.
Mà cũng là giờ phút này, Tả Tiểu Đa có thành tích xếp ở cuối lớp đã cảm nhận được sự khác biệt của việc chỗ ngồi khác nhau.
Tinh Hồn Chi Lực từ bên trên rót xuống, không trừ một nơi nào, nhưng phòng học quá lớn, vị trí đầu tiên được bao phủ, chính là Long Vũ Sinh vị trí số một, Sau đó là Vạn Lý Tú ở vị trí thứ hai được Tinh Hồn quang mang.
Sau đó rồi mới tới những người thứ ba, thứ tư, theo thứ tự sáng lên, mà độ sáng đã bắt đầu có sự khác biệt, dần trở nên yếu bớt.
Chờ đến được chỗ của Tả Tiểu Đa và Lý Thành Long, độ sáng cơ hồ đã sắp biến mất, chỉ còn lại một chút ánh sáng mông lung.
Lý Thành Long im lặng, sau đó than thở: "Chỉ có chút ánh sáng thế này...
Thế mà còn nộp học phí bằng nhau...
Ta thật sự là thẹn với thiên phú mà Sáng Thế Thần cho ta...”
“Học phí!" Tả Tiểu Đa kinh ngạc.
Thế mà còn phải đóng học phí?
Ta thiên chi kiêu tử như vậy, chẳng lẽ không nên miễn phí sao?
Ở bên cạnh hắn, Lý Thành Long bừa lầm bầm, vừa đưa tay móc từ trong túi ra hai viên Tinh Hồn thạch lấp lánh, nâng ở trong lòng bàn tay, nhắm mắt lại, tập trung tu luyện.
Theo Tinh Hồn thạch trong tay hắn bị thôi động, quang mang dung hợp cùng quang mang của Tinh Hồn pháp trận, lập tức bị kéo đi qua một chút, tan vào Tinh Hồn Lực Trường của Lý Thành Long, hòa tan vào trong thân thể hắn, khiến cho bầu không khí tu hành làm người ta có thể cảm nhận bằng mắt thường.
“Đậu xanh rau má!
Còn có thể làm vậy được luôn!”
“Khoe khoang như vậy, ngươi có nghĩ tới cảm nhận của một đứa xếp thứ nhất từ dưới lên như ta không?!"
Mắt thấy một màn này, Tả Tiểu Đa trợn mắt há miệng kinh ngạc.
Suy nghĩ loáng qua trong đầu thật nhanh, rồi đưa mắt nhìn quanh, chỉ thấy cả lớp có rất nhiều người cũng đang cầm trong lòng bàn tay mấy viên Tinh Hồn thạch của mình, thôi động năng lượng của Tinh Hồn thạch, phối hợp với Tinh Hồn pháp trận để tăng hiệu suất tu hành.
Tần Phương Dương nhắm mắt ngồi ngay ngắn chính giữa pháp trận trên bục giảng, toàn thân tản ra từng vòng từng vòng tinh lực dao động, thúc đẩy lực lượng pháp trận chậm rãi khuếch tán.
Đương nhiên, cũng có người trong tay không có Tinh Hồn thạch, ngồi tu luyện có thể thấy khá lạc hậu hơn những người khác khác.
Nhưng đây là chuyện không có cách nào để thay đổi được, trong tay có Tinh Hồn thạch hay không, vốn là đại biểu cho điều kiện kinh tế của nhà mỗi học sinh.
Tu hành, là việc tiêu tốn tài lực nhất.
Dù là ngươi có thiên tư tuyệt đỉnh, không có tài nguyên tương ứng phụ trợ, dù lúc vừa khai giảng có thể nhờ vào tư chất chiếm được vị trí thứ nhất, nhưng, lại có cực lớn xác suất bị người khác vượt qua!
Giống như tiểu mập mạp Lý Thành Long nói, tất cả mọi người đều phải nộp học phí như nhau!
Dựa vào cái gì mà tư chất ngươi tốt, lại có thể chiếm cứ vị trí tốt? Muốn có vị trí tốt, được thôi, nhưng phải đánh thắng được tất cả người mới được!
Nội tình thâm hậu hay không, chênh lệch giàu nghèo, các loại bất đắc dĩ, tại thời khắc này đều lộ ra hết!
Tả Tiểu Đa cấp tốc hoàn hồn, không dám suy nghĩ lung tung nữa, nhắm mắt lại, dốc lòng cố gắng, toàn lực điều động linh khí trong cơ thể, vận công tu luyện.
Mới vừa mới hành công, Tả Tiểu Đa đã có cảm giác Tinh Hồn trong cơ thể khẽ động, Tinh Hồn hỏa diễm yên lặng trong cơ thể, đang từ đan điền nhanh chóng dâng lên, tản mát ra vô số ngọn lửa, lan ra những phương hướng khác nhau, đón Tinh Hồn lực lượng trên không trung, tiến nhập vào cơ thể.
Cùng lúc đó, mi tâm cũng chuyển động theo, vô số Tinh Hồn lực từ Tinh Hồn pháp trận phía trên phòng học rót xuống, giống như thiêu thân lao đầu vào lửa tiến vào kinh mạch khắp người Tả Tiểu Đa, mà theo đại lượng Tinh Hồn lực đổ vào cơ thể, cảm giác mát lạnh ấy cũng cấp tốc lớn mạnh, cứ như một vật chất đang thật sự tồn tại, thuận theo kinh mạch, dần dần kéo dài xuống dưới.
Những nơi mà cái cảm giác mát lạnh ấy đi qua, Tả Tiểu Đa có thể cảm giác được rất rõ ràng, kinh mạch của mình đang dần dần thay đổi, có chút mềm mại hơn, dẻo dai hơn, thông thuận hơn, làm cảm giác mát lạnh ấy càng suôn sẻ đi xuống.
Hắn hiện tại còn chưa trong cơ thể thị, chỉ có thể dựa vào cảm giác, nhưng đã có cảm giác...
“Thoải mái như muốn bay lên..."
Từ mi tâm dâng lên, một đường đi lên trên, một đường hướng xuống, Toàn bộ quá trình cực kì chậm chạp, nhưng mà những nơi nó đi qua, những thay đổi là thật sự hiện hữu, ích lợi to lớn.
Trong đan điền, Tinh Hồn lực đang đi lên, Mà cỗ lực lượng mát lạnh ở mi tâm lại chia làm hai đường, một đường vờn quanh trong đầu, một đường đi xuống dưới, tựa như là ba nhánh đại quân, xuất phát từ những nơi khác nhau, đang chuẩn bị tập trung ở một nơi nào đó.
Chính Tả Tiểu Đa cũng cảm giác kinh ngạc, trước đó tu luyện, cũng chưa từng xuất hiện loại tình huống này, mà đều giống người bình thường, đều là đan điền thu nạp.