Đào Hoa Chiến Thần

Chương 17: Dứt khoát lưu loát

“Đúng vậy con trai, đây chính là một công việc tốt, con không thấy các bác sĩ ở trong thị trấn à, từng. người từng người mua nhà tồi mua xe! Sau đó còn kết hôn với một cô gái trong thành phố, cả đời coi như không phải lo chuyện cơm áo!"

Triệu Vĩnh Tài cũng nói thêm vào.

Thấy ba mình thậm chí còn nhắc tới chuyện lấy vợ sinh con, Triệu Lâm Phong thực sự cảm thấy đau đầu.

Lúc này, Sở Thanh Âm vừa bị hắn từ chối mà sửng sốt cũng lấy lại tinh thăn, nói thêm: “Anh Triệu, tôi thật l*иg muốn mời anh tới bệnh viện công tác, vẽ phần tiền lương chúng ta có thể thương lượng lại."

Không thể không nói, giọng nói của Sở Thanh Âm rất êm tai, cũng rất dịu dàng, lại còn là một mỹ nữ tuyệt vời.

Sở Thanh Âm tin rằng Triệu Lâm Phong sẽ không từ chối mình.

Triệu Lâm Phong vừa mới xuất ngũ, chuyện đầu tiên phải đối mặt chính là thay đối nghề nghiệp, lại còn xuất thân từ nông thôn, điều kiện không tốt, Sở Thanh Âm không tin Triệu Lâm Phong sẽ không lung lay.

Triệu Lâm Phong cũng thật sự cạn lời, hẳn không. nói thêm gì nữa mà đặt túi du lịch lên bàn, mở ra luôn!

“Ba mẹ, mọi người xem đi, đây là tiền mua bán hôm nay con kiếm được, rượu thuốc mà con ủ ra đem bán được tổng cộng năm mươi vạn tiền mặt!"

Trong nháy mắt, toàn bộ phòng làm việc yên tĩnh lại.

Trần Tụ Vân và Triệu Vĩnh Tài giống như bị sét đánh, hai mắt trợn to, sững sờ đứng yên ở đó!

Cực khổ hơn nữa đời người, đã bao giờ hai vợ chồng già này nhìn thấy được số tiền lớn như vậy?

Sở Thanh Âm cũng che đôi môi đỏ mọng lại, giờ khắc này cô ấy đột nhiên tỉnh ngộ ra, hóa ra người ta cũng chẳng hiếm lạ gì công việc với mức lương năm chữ số của cô ấy!

“Được rồi, bác sĩ Sở, cảm ơn lòng tốt của cô một lần nữa, tôi đón ba mẹ tôi về đây."

Triệu Lâm Phong kéo khóa túi du lịch lại, tay cầm lấy tay ba mẹ dắt ra bên ngoài.

Mãi tới khi hai vợ chồng già đã lên đầu máy kéo ngồi rồi vẫn còn chưa phản ứng lại được!

“Triệu Lâm Phong, chờ chút đất” Sở Thanh Âm chạy theo ra tới, la lên.

“Bác sĩ Sở, còn có chuyện gì không?” Triệu Lâm Phong quay đầu lại, hơi có vẻ mất kiên nhẫn.

Sở Thanh Âm nhìn Triệu Lâm Phong đang ngồi trên chiếc xe đầu kéo rỉ sét, đôi môi đỏ mọng xinh đẹp hỏi: “Tôi muốn hỏi một chút, rượu thuốc của anh là do anh dùng kiến thức y thuật của chính bản thân để phối ra sao? Có thể bán cho tôi nếm thử không?”

Sở Thanh Âm thực sự vô cùng tò mò về Triệu Lâm Phong, vốn là người xuất thân từ gia tộc có truyền thống y học, theo bản năng trong đầu cô ấy vẫn xuất hiện một ý nghĩ, cô ấy nhất định phải tìm được cách để

quyết Triệu Lâm Phong này! Kéo Triệu Lâm Phong về làm người dưới trướng của nhà họ Sở bọn họ!

“Rượu là do tôi tự điều chế, chẳng qua là không phù hợp cho con gái uống, hơn nữa cũng đã bán hết rồi.”

Triệu Lâm Phong nói xong thì quay lưng về phía 'Sở Thanh Âm, vẫy tay một cái rồi khởi động đầu máy. kéo.

Sở Thanh Âm không thể tin nổi mà nhìn theo bóng dáng Triệu Lâm Phong, người này lại một lần nữa từ chối cô ấy sao?

Hơn nữa còn dứt khoát lưu loát như vậy!

Không phải mọi người nói binh lính xuất ngũ nhìn heo mẹ cũng chẳng khác nào Tây Thi sao?

Sao đến lượt cô ấy thì lại thành ra thế này!

Lẽ nào Sở Thanh Âm cô không bằng heo mẹ luôn ư?

Sở Thanh Âm từ nhỏ tới lớn giống như trăng được sao vây quanh thật sự cảm thấy rối bời!

Cô ấy sửng sốt khoảng mấy phút, mãi tới khi Triệu Lâm Phong ngồi trên đầu máy kéo biến mất nơi cuối con đường, Sở Thanh Âm mới tức giận dẫm giày. cao gót một cái, đôi môi đỏ mọng bĩu ra, xoay người quay về.