Kể từ buổi chiều khi Cảnh Tiễn đưa bằng chứng cho mình, Phương Văn Quân đã có ấn tượng với người nghệ sĩ mà bình thường cô ấy đã không để ý nhiều này, đến bây giờ cô ấy mới đột nhiên cảm thấy Cảnh Tiễn quả thật là người thực sự rất bình tĩnh.
Ngành giải trí chắc hẳn có nhiều người có điều kiện tốt, nhưng rất ít người có thể bình thản đối mặt như Cảnh Tiễn , tình hình thế này vẫn giữ được bình tĩnh cho dù bị chửi cũng không đứng ra giải thích, người như vậy ít càng thêm ít.
Cảnh Tiễn hơi cụp mắt xuống, nhìn kịch bản trước mặt, nói: "Không sao đâu, chủ yếu là vì em không muốn tranh cãi, rất phiền phức, tốt nhất là giải quyết ngay."
Hơn nữa, cô đã ở trong giới giải trí nhiều năm như vậy, trong những năm đóng vai phụ nhỏ, tính tình của cô đã dịu đi rất nhiều, là kiểu người gặp chuyện gì cũng biết thu liễm.
Phương Văn Quân nghẹn giọng không nói nên lời, đúng là cãi nhau rất phiền phức, lời này không phản bác được: "Dù sao thì sau ngày hôm nay, diễn viên không mấy nổi tiếng như em chắc chắn sẽ rất vụt sáng."
Cảnh Tiễn nhướng mày cười nói: “Chỉ cần làm theo thủ tục pháp lý, những chuyện còn lại chúng ta sẽ không quan tâm.”
"Cũng phải như vậy thôi, hiện tại em đang quay phim ở trường quay nên sẽ có rất nhiều người đang nhìn chằm chằm vào em, em hãy chú ý hơn."
"Biết ạ."
Cúp điện thoại xong, Cảnh Tiễn buông điện thoại xuống, đi vào phòng tắm nhanh chóng tắm rửa, cũng vì thế mà buổi tối cô thậm chí còn không có thời gian đọc kỹ kịch bản.
Trên mạng vẫn còn náo loạn, rất nhiều người hâm mộ Viên Văn Bân đã bắt đầu thoát fan, một số chuyện có thể tẩy trắng, nhưng ai cũng không thể chịu đựng được những người đàn ông lừa dối và bạo lực lại còn không tôn trọng phụ nữ như vậy.
Mặc dù nhiều thủy quân vẫn đang làm việc hết sức, nhưng rất nhiều người đã bắt đầu lên tiếng ủng hộ Cảnh Tiễn và xác nhận rằng Cảnh Tiễn là tốt.
...
Ngày hôm sau, Cảnh Tiễn ở trường quay biết được, đêm qua sau khi cô ngủ say, mọi người lần lượt ra vạch trần tin về Viên Văn Bân, theo lời đồn, tối qua anh đã bị cảnh sát bắt đi, cũng có người nói anh ta còn tụ tập với một đám hút ma túy.
Khi Cảnh Tiễn biết được, cô cũng chỉ là bất ngờ trong chốc lát, sau đó không có phản ứng gì.
Dù sao tất cả đều là lỗi của anh ta.
Sau khi trở lại đoàn phim quay phim, mọi chuyện vẫn như cũ, mọi người đối với Cảnh Tiễn càng tốt hơn lại còn nhiệt tình hơn trước điều này khiến Cảnh Tiễn ban đầu có chút giật mình, nhưng cũng dần dần thích ứng.
Cuộc sống hàng ngày của cô trên phim trường bây giờ cũng có thể nói là rất hạnh phúc, vì đóng vai nữ thứ nên cũng không nhiều cảnh quay, thỉnh thoảng còn thời gian cãi nhau với Khổng Nghị và đuổi theo Thẩm Tử Mặc trong phim, vì trong phim cô diễn vai cô gái có xuất thân từ một gia đình giàu có, nên cũng khá dễ vì dù sao Cảnh Tiễn cũng từng trải qua việc là một người giàu có.
"“Tôi phải nói rằng, nhân vật của tôi thực sự là một người giàu”.
Khổng Nghị ở bên cạnh cười lớn, gật đầu nói: “Tôi rất hâm mộ vai diễn của cô.”
Cô ấy chỉ tay: “Từ áo, quần đến giày tôi mặc hàng ngày không đủ tiền giặt quần áo cho cô nữa.”
Cảnh Tiễn nhướng mày cười: “Cô phóng đại quá rồi đấy.” Khoảng thời gian này cô và Khổng Nghị rất hòa hợp, quan hệ của bọn họ cũng không tệ, thi thoảng còn có thể đùa giỡn.
"Không hề, không tin thì chúng ta hỏi đạo diễn đi."
Đạo diễn Từ tình cờ đi ngang qua, nghe vậy thì ậm ừ: "Hỏi tôi gì chứ?"
Khổng Nghị chỉ vào quần áo của hai người: “Tôi hỏi anh, có phải tổng số đồ đạc và quần áo của tôi không đủ để Cảnh Tiễn giặt quần áo đúng không?”
Đạo diễn Từ nhướng mày: “Điều đó là đương nhiên mà cũng là cần thiết, vai diễn của cô ấy là một tiểu thư giàu có mà.”
Cảnh Tiễn nhún nhún vai, cong môi: "Tiểu thư giàu có bị nam chính bỏ rơi?"
Thẩm Tử Mặc bật cười: “Không có cách nào, kịch bản sắp xếp như vậy rồi.”
Nghe vậy, Khổng Nghị bắt đầu buôn chuyện: “Vậy nói cho tôi biết, thực tế thì cô thích kiểu người nào?”
Cô ấy nhìn Khổng Nghị và Thẩm Tử Mặc đang bày ra vẻ tò mò trên khuôn mặt.
Thẩm Tử Mặc giật mình, cúi đầu nhìn cô khi hai người nhìn nhau, Cảnh Tiễn là người đầu tiên quay mặt đi, vẻ mặt không thay đổi nói: "Thành thục."
Thẩm Tử Mặc trầm mặc một lát, nhẹ giọng nói: “Chỉ cần đúng người, không có giới hạn.”
Khổng Nghị: "..."
Nghe vậy đạo diễn Hứa trợn tròn mắt, quan sát vẻ mặt của mấy người rồi cười nói: "Đừng gây rắc rối nữa, tranh thủ thời gian cho tôi đi. Đợi chút nữa ba người lại diễn cảnh này cho tôi xem lại!"
"Vậy nếu vượt qua thì phần thưởng là gì?”
Đạo diễn Hứa quay lại với chiếc cốc giữ nhiệt trên tay: “Cứ chuyển cảnh tiếp theo để có thể đóng máy càng sớm càng tốt!”
......
Cảnh Tiễn và những người khác bắt đầu nghiêm túc làm việc.
Về việc đóng phim, mọi người đều rất nghiêm túc cũng rất khắt khe, cho dù là Thẩm Tử Mặc dù địa vị cao nhưng cũng không dám lơ là, mặc dù anh ấy có rất nhiều người hâm mộ, trong hai năm qua có thể coi là một diễn viên nổi tiếng nhưng lại là người có chí tiến thủ, kỹ năng diễn xuất tốt hơn nữa tính cách cũng không tệ.
Cảnh Tiễn cẩn thận nhìn một chút, vô tình gặp phải ánh mắt của Thẩm Tử Mặc, cô khẽ mỉm cười, rất thẳng thắn thu lại ánh mắt.
Thật ra kiếp trước cô cũng có chút liên hệ với Thẩm Tử Mặc.
Cảnh Tiễn từng được anh ấy giúp đỡ cho nên đối với người này cô có ấn tượng rất tốt.
"Đối diễn đi." Thẩm Tử Mặc đột nhiên đề nghị.
“Được.” Khổng Nghị gật đầu.
Cảnh Tiễn ậm ừ: "Được."
Ba người diễn xuất cùng nhau giống như đang kể một câu truyện, mọi người vây lại xem, ai nấy đều có vẻ khá thích thú.
Ba người này có sự ăn ý ngầm như vậy, mặc dù đây là bộ phim đầu tiên họ đóng chung nhưng lại có đủ loại tia lửa va chạm, khiến người ta tràn đầy kỳ vọng đối với họ.
Đoàn làm phim đang thảo luận, đạo diễn Hứa thấy vậy liền lấy điện thoại di động ra gửi tin nhắn.
...
Hai phút sau, ở xa thành Bắc, Giang Ngộ nhận được tin nhắn thoại, nghe xong, nhịn cười đi vào phòng làm việc của Giang Thâm ho khan: “đạo diễn Hứa gửi tin nhắn cho anh.”
Động tác trong tay Giang Thâm dừng lại, anh chạm vào chữ viết trên sách, lẩm bẩm: "Có chuyện gì vậy?"
"Anh nghe xong sẽ biết." Giang Ngộ cười hắc hắc, bấm vào tin nhắn đạo diễn Hứa gửi tới.
Giọng nói của anh ta rất bình tĩnh và nghiêm túc thoáng chút trêu chọc phát ra từ ống nghe: “Anh Giang, tôi thấy anh có gu thẩm mỹ rất tốt.” Dừng một chút, anh ta tiếp tục: “Cảnh Tiễn thực sự rất đáng yêu.”