Chương 1: May quá thoát rồi
Ngày hôm nay cô đơn em lại nhớ đến anh vô cùngGiờ đây anh ra sao , không biết anh sống như thế nào
Từ khi ta chia tay anh theo người về nơi phương ấy
Có khi nào anh nhớ em ở đây
Màn đêm vây quanh em cần cái nắm tay thật chặt....
nó đang yên bình với giấc ngủ trưa thì bỗng chiếc điện thoại thân yêu của nó reo lên , phải mất một lúc lâu sau nó mới lồm cồm bò dậy tìm chiếc điện thoại thân yêu của mình
"Alo" nó trả lời với giọng ngái ngủ
" MÀY ĐANG LÀM GÌ MÀ BÂY GIỜ MỚI CHỊU BẮT MÁY VẬY HẢ CON KIA " nhỏ Ngọc Như hét qua điện thoại
" tao đang ngủ trưa, mà mày gọi cho tao có chuyện gì không ??? "
" mày còn đang mơ đấy à ! mày nhìn đồng hồ đi " đầu Như bắt đầu có khói
" 12h50'32s thì sao ? " nó trả lời tỉnh bơ
" Tao .... "
" á chết trễ học " bây giờ nó mới tỉnh ngủ , không đợi Như nói hết câu nó đã tắt điện thoại và bắt đầu phóng vào WC để chuẩn bị đi học . Vì nhà nó cũng gần trường nên nó vừa bắt taxi đến nơi thì trường bắt đầu đóng cổng . nó liền phi nhanh phóng thẳng đến lớp học của mình vừa đi nó vừa cầu trời khấn phật mong sao cho bà cô chưa vào lớp .Bước đến cửa lớp nó bắt đầu tìm kiếm xem bà cô chủ nhiệm đến chưa thì giọng của An ( lớp phó ) vang lên :
" mày vào đi hôm nay trường mình bận họp nên lớp mình trống 1 tiết đầu" .
nó nghe như vậy thì không khỏi mừng thầm trong bụng thế là nó nhảy chân sáo về phía chiếc bàn của mình rồi đặt cặp xuống và bắt đầu tập trung cả lớp lại
" mọi người chuẩn bị họp lớp " sau lời tuyên bố của nó thì cả lớp bắt đầu kéo 2 chiếc bàn xoay vào nhau tạo thành 1 dãy từ đầu lớp đến cuối lớp. và cuộc họp lớp của tụi nó diễn ra như thế này
" tụi mày có chỗ nào vừa mới mà vừa lạ không " nó hỏi cả lớp
"à ... tụi mày bít căn nhà cuối hẽm XXX không ? khánh
" Biết Mà có chuyện gì ?" cả lớp đồng thanh
" cứ vào khoảng 12h đêm thì ngôi nhà đó phát ra những tiếng rất kỳ lạ , vào sáng hôm sau những người xung quanh hỏi lý do tại sao thì chủ nhà nói là không có bất kỳ tiếng ồn nào vì họ đi ngủ từ rất sớm , điều đặc biệt là công an cũng không tìm ra lý do " khánh nói
" mày khùng hả khánh chẳng lẽ bắt tụi tao đi rình nhà người ta vào 12h đêm hả " An
" ừ con An nói đúng đó " phong
" người ta thường nói không vào hang hùm sao bắt được khỉ con đúng không ? khánh
" KHÔNG VÀO HANG HÙM SAO BẮT ĐƯỢC CỌP CON " cả lớp đồng thanh
" ờ sao cũng được " khánh
" Vậy là hết chỗ để khám phá rồi à " giọng nó ỉu xìu
" sao không nói sớm tui biết 1 nơi cũng vui lắm " Nam chen vào
" ở đâu , ở đâu " cả lớp nhao nhao
" thì ở công viên giải trí đó,đầy nhà ma " nam.
sau câu nóiđầy nhiệt tình của nam thì giày , dép, quần, áo, sách, vở ... từ mọi phía đều bay về người của cậu bé đó. bây giờ cả lớp mới nhìn lại hậu quả do mình gây ra thì tụi nó phán 1 câu xanh rờn :
" THẤY CŨNG TỘI MÀ THÔI CŨNG KỆ "