Hẹn Hò Nhầm Alpha Mạnh Nhất Tinh Tế

Chương 30

Hội trưởng An mang theo Quý An Lê đến chào hỏi Ngũ hoàng tử xong thì quay người đi về phía một góc trong phòng tiệc, muốn nói chuyện riêng một chút, lúc đi được nửa đường thì đột nhiên cánh cửa bên hông thông phòng tiệc với hành lang được mở ra từ bên ngoài, đồng thời một thân hình cao lớn sải bước đi vào.

Quý An Lê vốn đang muốn nói những người ở đây không quá phù hợp nên cậu muốn trở về, nghe thấy động tĩnh thuận thế nhìn sang thì thấy người vừa đến, lời nói cũng bị kẹt ở trên miệng.

Là cậu nhìn nhầm rồi sao? Thượng tướng Lận cũng là một trong những Alpha chất lượng tốt được chọn để đi xem mắt lần này sao? Tại sao lúc nãy anh không nói gì hết?

Cũng đúng, lúc đó tình hình khó xử như vậy còn có mấy người Giải Liệt ở đó, đúng là không thích hợp để nói, chỉ là... thượng tướng Lận vậy mà lại đồng ý tham gia buổi xem mắt này sao? Ai mặt mũi lớn như vậy có thể có thể thuyết phục được anh?

Anh đã đến đây, có phải cũng đồng nghĩa với việc chấp nhận khả năng được tuyển chọn không?

Ý nghĩ này đồng thời xuất hiện, Quý An Lê vốn đã định nói lời từ chối với hội trưởng An rồi rời đi đột nhiên lại không thể nhấc chân lên được.

Khi thượng tướng Lận xuất hiện, sắc mặt của những người có mặt ở đây đều thay đổi, nhưng nghĩ đến việc đối phương bị thiếu hụt gen thì theo lý thuyết sẽ không nằm trong danh sách, dù sao thì mười tám người đến đây đều có tỷ lệ xứng đôi đều trên chín mươi phần trăm trở lên, thượng tướng Lận căn bản không tham gia ghép đôi, đương nhiên là không có khả năng.

Vậy đây chính là người làm chứng bí ẩn cấp trên đã nói sao? Phía trên nghĩ gì vậy, vậy mà lại để cho thượng tướng Lận tới để làm người chứng kiến?

Hội trưởng An cũng rất bất ngờ khi nhìn thấy thượng tướng Lận, bởi vì cấp trên sợ người đến đông sẽ dọa sợ bạn học Quý, nên lần này để bà ấy là người khá quen thuộc với bạn học Quý đến làm người phụ trách buổi xem mắt này. Vừa rồi bà ấy đã nhận được tin tức, nói là người làm chứng thượng tướng Lận bị tập kích trên đường đến đây, sợ là không đến được, để bà lúc đó tạm thời làm người làm chứng.

Hội trưởng An muốn hỏi cụ thể tình huống lúc bị tập kích, nói một tiếng với Quý An Lê, rồi vội vàng đi về phía bên kia.

Quý An Lê đi đến một bên cầm lấy một ly rượu sâm panh, nhưng tầm mắt lại không nhịn được nhìn về phía đó, trong thời gian ngắn như vậy, thượng tướng Lận còn có thể thay được một bộ quần áo khác? Lúc cậu rời đi anh vẫn mặc chiếc áo choàng lông trắng tuyết vốn dĩ là hình thái thứ hai của anh, bây giờ đã biến thành thường phục của quân trang, chỉ có điều không thay đổi chính là cúc áo vẫn cài đến cúc cuối cùng, khiến cho người ta có một loại cảm giác cấm dục.

Chiếc thắt lưng bên ngoài thắt chặt phác hoạ toàn bộ dáng người của anh, vai rộng eo hẹp, cộng thêm khuôn mặt đó, tuyệt đối sẽ không nhận nhầm với Lận Dự.

Bên này hội trưởng An hỏi thăm Lận Cảnh về tình hình bị tập kích, biết không có chuyện gì thì thở phào nhẹ nhõm, sau đó mới hỏi một câu: "Vậy thì chuyện trở thành người làm chứng... không có vấn đề gì chứ?" Nói xong lại cảm thấy bản thân bà đã hỏi thừa, phản ứng vừa rồi của bạn học Quý, giống như là sẽ không yêu thích ai cả.

Lận Cảnh ừ một tiếng, đây cũng là lý do anh cố ý quay lại, không muốn vì chuyện của bản thân anh làm chậm trễ buổi xem mắt của vị cậu Quý này.

Nghĩ đến Quý An Lê, anh nhìn về phía đó, chạm phải ánh mắt Quý An Lê đang nhìn về phía này, gật đầu coi như chào hỏi một tiếng.

Không hiểu tại sao vẻ mặt của Quý An Lê lại trở nên có chút kỳ lạ, nghiêng đầu sang một bên, rồi lại nghĩ đến điều gì đó quay đầu lại, cũng gật đầu đáp lễ với anh.

Hội trưởng An thu hết một màn này vào mắt: "Thượng tướng Lận và bạn học Quý quen biết nhau sao?"

Lận Cảnh nghĩ đến sau này cũng không giấu được: "Trên đường bị tập kí©ɧ ŧìиɧ cờ gặp được cậu Quý, là cậu ấy đã giúp đỡ."

Hội trưởng An cảm thán một tiếng: "Đã quen biết thì không cần phải giới thiệu hai người làm quen với nhau nữa, tiếc là bạn học Quý không thích ai cả, nếu không thì chuyến này thượng tướng Lận chắc chắn sẽ không đến vô ích."

Lận Cảnh không nói gì, anh chỉ đến để phòng ngừa Lận Dự ngáng chân, còn việc cậu Quý chọn ai, anh thực sự không tiện xen vào quá nhiều.

Hội trưởng An lúc này còn nóng lòng muốn biết kết quả, lại lần nữa quay trở về bên cạnh Quý An Lê, nhìn về hướng bà đang quay lưng lại, khẽ ho một tiếng rồi nói: "Bạn học Quý đã quen biết với thượng tướng Lận, vậy thì không cần giới thiệu nữa." Dù sao thì người làm chứng cũng không phải người tham gia tuyển chọn, giới thiệu hay không giới thiệu cũng không khác nhau mấy.

Quý An Lê khẽ ừ một tiếng, nhưng suy nghĩ đã bay xa, rất là bối rối.

Hội trưởng An không phát hiện ra sự bất thường của cậu, hạ giọng hỏi: "Bạn học Quý, cậu chọn... ai?"

Quý An Lê chậm rãi hoàn hồn, mất nửa ngày mới a lên một tiếng: "Ai cũng có thể chọn được sao?"

Hội trưởng An đáp: "Tất nhiên, buổi xem mắt này là chuẩn bị cho cậu, đương nhiên là những người đến tham gia xem mắt đều đồng ý, quyền lựa chọn nằm ở trong tay bạn học Quý."

Quý An Lê như đưa ra quyết định, đưa tới trong tay gấp ba vui vẻ, nếu cơ hội đã bày ra trước mắt mà không dùng thì cậu thật có lỗi với chính mình!

Thế là Quý An Lê hiên ngang lẫm liệt giơ tay lên, đưa ra một quyết định trái với nguyên tắc của bản thân trước khi đến đây, chỉ vào một người: "Tôi chọn anh ấy!"