Nhờ sự giúp đỡ của Tần Tranh mà Diệp KHả đã tìm được công việc dạy học đầu tiên, mỗi tuần cô chỉ cần dạy 3 buổi tối thì mỗi tháng cũng đã được trả 4 nghìn tệ, với số tiền này Diệp Khả chỉ tiêu dùng một ít, còn lại sẽ để dành cho học phí kỳ sau. Lại tìm thêm một công việc nữa, còn gửi ít tiền về nhà phụ giúp gia đình.
Công việc thứ hai mà Diệp Khả làm là phụ giúp trong quán trà sữa trước cổng trường, một tuần làm 3 buổi tối, mỗi tháng sẽ có 1 nghìn tệ.
Tháng lương đầu tiên, Diệp Khả vì muốn cảm ơn, nên cô đã tìm đến Tần Tranh mời anh dùng cơm, tất nhiên cô còn mời thêm ba cô bạn cùng phòng nữa. Cô cũng không muốn để mọi người hiểu lầm.
"Này, tối nay các cậu có rảnh không. Mình muốn mời đàn anh giúp mình tìm việc một bữa cơm, các cậu cũng đi cùng đi". Khả Khả nói với mấy cô gái trong phòng. Thời gian này, bốn cô gái chơi rất thân với nhau, có chuyện gì cũng sẽ chia sẽ, tâm sự với nhau. Tính cách bọn họ cũng rất hợp, hoàn toàn không hề có sự ghanh ghét, tranh đua, hay khinh thường người khác.
Cả bốn cô gái đều đáp ứng, An Vy đến trước giường của cô, kẹp cổ Diệp Khả rồi bảo: "Nè, có phải là người ta muốn theo đuổi cậu không có hả, sao lại tốt thế chứ". Giang Mộng Cầm và Tô Nguyệt cũng liếc mắt đầy nghi ngờ nhìn Diệp Khả.
Một tháng nay, nếu nói người được đeo đuổi nhiều nhất, thì chính là cô gái xinh đẹp Diệp Khả này đấy. Ngày nào, các cô cũng phải phụ trách cắt đuôi giúp cô ấy. Nhưng mà ai yêu phải cô gái này thì xác định thảm rồi, ngoài việc tập trung kiếm tiền và học, cô ấy chẳng để ý đến chuyện gì khác cả.
"Không có đâu, đàn anh rất tốt. Từ lúc mình đến đăng ký, anh ấy đã giúp mình rồi. Mình chỉ muốn mời một bữa cơm bình thường thôi. Mà mình vẫn chưa nói với đàn anh đâu, đợi các cậu đồng ý, mình mới gọi". Khả Khả thật thà đáp với ba cô bạn thân. Dù sao hiện tại cô vẫn còn nhỏ, hoàn toàn không có ý đó. Dù người khác muốn theo đuổi cô cũng đành xin lỗi mà thôi.
"Được rồi. Vậy cậu điện cho người ta đi". Ba cô bạn tha cho Diệp Khả.
Diệp Khả cười cười, lại dùng điện thoại bàn gọi đến số điện thoại của Lưu Tranh.
"Lưu Tranh, có người đẹp gọi này". Bên này, Lưu Tranh còn đang tắm, nghe có người điện thoại, anh quấn khăn bước ra, mở nút nghe.
"Alo, tôi là Lưu Tranh đây"
"Anh Lưu Tranh, em là Diệp Khả"