Đặt mình vào vị trí của Kỷ Liễm, nếu gã biết ngôi nhà mình sống bấy lâu nay không phải nhà mình, người thân chung sống hơn hai mươi năm không phải người thân thật sự của mình, chắc chắn gã còn suy sụp hơn cả Kỷ Liễm.
Nhậm Bắc kiên nhẫn, dùng giọng điệu của một người anh cả thấu hiểu giải thích: “Tiểu Liễm, tôi biết cậu là do bị dư luận trên mạng ảnh hưởng nên mới nói lời nóng giận, chúng tôi đều đang giúp cậu nghĩ cách đây, bao nhiêu năm qua cậu đã cố gắng như vậy, tại sao đến lúc quan trọng lại chùn bước?”
“Nghe lời tôi, chương trình này cậu nhất định phải tham gia, bất kể người khác nói gì, cậu chỉ cần thể hiện tốt trong chương trình, cho dù không thể lật ngược tình thế, ít nhất cũng có thể thay đổi ấn tượng của một bộ phận khán giả…”
Ý của Nhậm Bắc, Kỷ Liễm không thể hiểu rõ hơn. Trong mắt người khác, rời khỏi gia đình giàu có, người chồng trên danh nghĩa không biết có vì chuyện này mà ly hôn với cậu hay không, sự nghiệp không có tiến triển gì lại còn bị cả mạng xã hội bôi đen.
Nguyên chủ lại không phải người trầm tính, chịu đựng sống cuộc sống nghèo khổ, cậu muốn sống một cuộc sống tốt đẹp hơn, cách duy nhất bây giờ là dựa vào chương trình tạp kỹ này để lật ngược tình thế, cho dù không thể tẩy trắng hoàn toàn, cũng có thể thay đổi ấn tượng của một bộ phận khán giả đối với cậu, để cậu dễ dàng hơn trong giới giải trí.
Nhưng Kỷ Liễm không muốn tham gia chương trình tạp kỹ này, con đường pháo hôi vạn người ghét của cậu bắt đầu sau khi cậu tham gia chương trình này.
Cậu không quan tâm đến việc bị mọi người ghét bỏ, cũng chẳng hiếm lạ việc được mọi người yêu thích.
Cậu chỉ muốn yên ổn sống một cuộc sống tốt đẹp.
“Tôi không muốn tham gia chương trình này.” Kỷ Liễm kiên quyết, dùng câu trả lời tương tự cắt ngang lời khuyên nhủ dông dài của Nhậm Bắc.
Biểu cảm của Nhậm Bắc không chút thay đổi, nhưng giọng điệu lên xuống thất thường đã tố cáo tâm trạng bực bội của gã lúc này: “Cậu không muốn tham gia cũng được, mười triệu tiền vi phạm hợp đồng, số tiền này cậu có lấy ra được không?”
Kỷ Liễm khẽ nhíu mày, trong nguyên tác không nói rõ tiền vi phạm hợp đồng là bao nhiêu, hợp đồng là do Nhậm Bắc phụ trách ký với đoàn phim, nguyên chủ ngu ngốc hoàn toàn tin tưởng Nhậm Bắc, Nhậm Bắc nói gì là nấy, kể cả khi Nhậm Bắc đưa hợp đồng đến, sau khi biết Nhậm Bắc đã xác nhận hợp đồng không có vấn đề, cậu cũng không xem qua mà trực tiếp ký tên.
Nếu Nhậm Bắc có ý định bán đứng nguyên chủ, e rằng nguyên chủ đã bị xẻ thịt bán đi từ lâu rồi.
Sau khi tỉnh táo lại, Kỷ Liễm đã kiểm tra tài sản của nguyên chủ, tổng số tiền trong tất cả các thẻ cộng lại còn chưa đến năm chữ số.
Mười triệu, bán cậu cũng không có nhiều tiền như vậy.
Sự im lặng của Kỷ Liễm khiến Nhậm Bắc rất hài lòng, gã biết, Kỷ Liễm tuyệt đối không thể lấy ra được số tiền đó.
Với tính cách của Kỷ Liễm, tuyệt đối sẽ không mở miệng xin Hạ Minh Trầm số tiền này, trừ khi Kỷ Liễm không muốn để lại ấn tượng tốt cho Hạ Minh Trầm, nếu không, Kỷ Liễm chỉ có thể ngoan ngoãn tham gia chương trình này cho gã.
Cho dù là nguyên chủ hay bản thân Kỷ Liễm, quả thật đều sẽ không mở miệng xin Hạ Minh Trầm số tiền lớn như vậy.
Đối với người chưa từng làm chuyện xấu, Kỷ Liễm quen với việc trao đổi ngang giá, Hạ Minh Trầm cái gì cũng không thiếu, cậu không thể cho Hạ Minh Trầm thứ gì có giá trị một ngàn vạn, cho nên cậu không thể mở miệng.
“Tiểu Liễm, đừng trẻ con nữa, nghe lời tôi, tôi còn có thể hại cậu sao?”
Anh có thể.
Kỷ Liễm thầm trả lời trong lòng.